Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 272 - Chương 272 - Lật Mặt Gia Đình Súc Sinh

Chương 272 - Lật Mặt Gia Đình Súc Sinh
Chương 272 - Lật Mặt Gia Đình Súc Sinh

Cô lại dùng Thiên Nhãn, lần này, cô nhìn thấy hình ảnh Dương Hiểu Cầm sinh con. Nếu như Dương Hiểu Cầm không tìm đến cô, Dương Hiểu Cầm vẫn muốn thử sinh đứa bé ra, xem thử sinh ra có vấn đề gì hay không, nếu có thì phải bỏ, cô ta muốn cố chấp không tin, hi vọng đứa bé thật sự không có vấn đề gì, hi vọng đứa nhỏ này có thể được sinh ra khỏe mạnh.

Khi cô ta muốn sinh con, người chồng Trình Đông Sinh luôn luôn tỏ ra đối xử tốt với cô, nhưng lại muốn đem Dương Hiểu Cầm về nông thôn. Dương Hiểu Cầm không muốn đi.

"Em rất muốn sinh con, nhưng nếu sinh ở bệnh viện nông thôn, không cứu chữa kịp thời, xảy ra sự cố thì phải làm sao bây giờ?"

Trình Đông Sinh lớn tiếng: "Hiểu Cầm à, em cũng biết cơ thể mẹ anh vốn không khỏe, em về quê, bà ấy quen ở quê sẽ thuận tiện chăm sóc em, em nghe anh một lần đi, em xem, cũng sắp tết rồi, về quê cũng thuận tiện mà."

Dù thế nào Dương Hiểu Cầm cũng không muốn, nhưng do Trình Đông Sinh cứ khuyên bảo, liền cùng hắn ta về quê.

Không lâu sau, Dương Hiểu Cầm đau bụng muốn sinh, Trình Đông Sinh đưa cô đi bệnh viện thị trấn, Dương Hiểu Cầm sợ hãi: "Đông Sinh, chỗ này có thể sinh con sao? Những thầy thuốc này, trình độ cũng không tốt."

"Sao lại không chứ! Mấy người phụ nữ khác sinh được, sao mày lại không! Bụng mày so với mấy người khác, bộ cao quý hơn hay sao?" Khuôn mặt luôn hiền lành của bà mẹ chồng bỗng đổi sắc.

Dương Hiểu Cầm giật mình, vạn lần không nghĩ tới, người mẹ chồng luôn đối tốt với cô làm sao có thể biến thành như vậy, bụng cô nhanh chóng bị đau, sau khi bác sĩ kiểm tra, báo rằng hẳn là cô phải sinh mổ (c-section).

"Thai nhi quá lớn, rất khó sinh, thể lực sản phụ cũng không khỏe, mời người nhà ký tên đồng ý cho sinh mổ."

Bác sĩ đi ra thông báo.

Trình Đông Sinh đang muốn ký tên, mẹ hắn lại xóa hết chữ ký hắn.

Trình Đông Sinh ngẩn ra: "Mẹ à, mẹ làm gì thế này?"

"Sao? Đông Sinh à, mày ngu đần hay sao hả? Nhà chúng ta làm gì có tiền cho cô ta làm giải phẫu? Mà lại là con gái, căn bản không đáng để tao bỏ tiền cho giải phẫu, bác sĩ đều chỉ hù dọa mày thôi, làm gì có ả đàn bà nào không sinh được con mà chết chứ? Lại còn, nếu như thật không sinh được, thì chuyện của mày cùng Viện Viện cũng không thể kéo dài nữa, Viện Viện cũng đang mang thai nhà họ Trình mà, mày chỉ cần lập tức cưới Viện Viện về là được!"

"Nhưng mà. . ."

"Không nhưng nhị gì nữa! Tao sẽ tìm đại sư làm phép, vợ mày lần này đã vào cũng đừng nghĩ sẽ ra được!"

Trình Đông Sinh sửng sốt, làm rơi lá đơn đồng thuận trên tay xuống, Dương Hiểu Cầm cứ như vậy, nằm ở trong phòng sinh, chờ người nhà bên ngoài ký tên, vì quá lâu, mà cô lại khó sinh nên chảy quá nhiều máu dẫn đến tử vong, dù cho có ký đồng thuận cũng không giúp được gì nữa.

Dương Hiểu Cầm chết không nhắm mắt, Trình Đông Sinh nhanh chóng đem cô đi hỏa táng, Dương Hiểu Cầm vừa mới nằm xuống đất, thì hắn liền cưới Viện Viện.

Sở Từ bị những hình ảnh này khiến cho tức giận, không nói cho Dương Hiểu Cầm biết, chỉ một mình cô xem mà thôi, cũng đủ tức giận không ngừng lại được rồi!

Hai kẻ không bằng cầm thú, Lão thái thái và Trình Đông Sinh này, còn là con người nữa sao?

Đem đứa còn gái đầu của Dương Hiểu Cầm vứt đi, còn muốn hại đứa con thứ hai trong bụng cô ấy, Trình Đông Sinh thì nhân lúc Dương Hiểu Cầm mang thai, đi tìm tiểu tam, tiểu tam mang thai con trai, Lão thái thái vì cháu trai, nhẫn tâm không ký đơn đồng thuận giải phẫu cho con dâu, để con dâu chết ở trên bàn mổ, cả nhà bọn họ lại vẫn không hổ thẹn, rất vui mừng làm tang sự cho con dâu, cũng rất vui mừng đón tiểu tam vào nhà, còn dùng tiền phúng điếu cho đám tang con dâu, đem đi mua vàng cho tiểu tam. Đúng là một cặp súc sinh! Rất giỏi làm trò!

Sở Từ cảm thấy, mắng bọn chúng là súc sinh còn thấy sỉ nhục cả súc sinh. Người như thế thật sự không xứng làm người!

-

Sở Từ nhìn chằm chằm Dương Hiểu Cầm rất lâu, đến khi Tả Thiên nhắc nhở nhiều lần, Sở Từ lúc này mới quay đầu lại, cau mày nói: "Nguyên nhân rất đơn giản, mẹ chồng cô cùng bác sĩ liên hợp lại lừa cô, đứa bé đầu tiên của cô cũng là do hai người đó giết chết, bác sĩ sở dĩ nói con cô có vấn đề, bởi vì cô lần nào cũng mang thai con gái, bọn họ lại muốn giết chết đứa con cô đang mang trong bụng này, à đúng rồi, lão chồng mà cô cùng ân ân ái ái còn dự định cho cô sinh con trong bệnh viện thị trấn, chờ khi cô khó sinh cần làm giải phẫu, bọn họ sẽ từ chối ký đơn đồng thuận giải phẫu cho cô, để cô chết trên bàn mổ, chờ cô chết rồi, chồng cô còn lấy tiền phúng điếu từ lễ tang đi mua vàng cho tiểu tam, à, quên nói với cô, chồng cô có tiểu tam, mà tiểu tam cũng đang mang thai, là con trai, mẹ chồng cô định đưa cô đi, định tìm đại sư sửa lại số mạng của cô, để coo chết oan chết uổng như vậy đấy! Thực là mẹ cùng lão chồng rất tốt nha!"

Dù cách cô nói nghe thật quái dị, nhưng vì không giấu được sự bực tức, liền khiến mọi người đều bối rối.

Thiệt tình! Thông tin quá chấn động! Không chỉ có Tả Thiên cùng mấy người quay phim, mà ngay cả các thiên sư khác cũng khiếp sợ ra mặt.

Dương Hiểu Cầm thì không cần nói làm gì, đến hiện tại vẫn mù mờ, mỗi một câu nói của Sở Từ, đối với cô ấy mà nói, cũng giống như là nói mơ giữa ban ngày, một mực nhận định Sở Từ đúng là nói mơ giữa ban ngày, sao lại thế được? Chồng cô sao có thể là loại người như vậy? Mẹ chồng cô sao có thể là loại người như vậy? Bọn họ định mưu sát cô, để cưới tiểu tam vào nhà sao? Chờ chút! Tiểu tam còn sinh con trai nữa sao?

Dương Hiểu Cầm nở nụ cười: "Đại sư à, ngài đừng đùa! Mấy chuyện này không phải là chuyện để đùa đâu nha!"

Nhưng mà, Sở Từ không động đậy chút nào, thần sắc nghiêm túc, không có một nụ cười.

Khóe miệng Dương Hiểu Cầm vẫn đọng lại nụ cười, cô bỗng nhiên nghĩ đến thái độ thay đổi của mẹ chồng cô gần đây, lúc đầu, khi nghe nói cô mang thai, rất năng nổ nấu thuốc bổ cho cô, đến khi biết cô mang thai con gái, lập tức nói cơ thể mình không khỏe, không thể cử động được, cũng không thể làm cơm.

Sắc mặt Dương Hiểu Cầm cứng đờ.

Sở Từ hừ nói: "Nếu như không tin, bây giờ cô gọi điện thoại cho chồng cô, nói Viện Viện đến tìm cô nói hết mọi chuyện rồi."

Dương Hiểu Cầm móc điện thoại ra, điện thoại đổ chuông vài tiếng, lập tức được nhấc máy, giọng Trình Đông Sinh ôn nhu nói: "Con heo nhỏ à, tìm chồng có chuyện gì sao?"

Dương Hiểu Cầm nhắm mắt lại, nói: "Viện Viện tìm em nói hết mọi chuyện, còn nói cô ta đang mang thai con trai của anh nữa!"

Im lặng rất lâu, sau đó, giọng Trình Đông Sinh hốt hoảng: "Vợ à, em nghe anh nói, anh nhất thời hồ đồ, bây giờ cô ta mang thai, anh cũng hết cách rồi, nhưng mà anh thực sự yêu em mà!"

". . . "

Dương Hiểu Cầm nước mắt giàn giụa, không phải vì chuyện này của chồng mà cô khổ sở, cô đau lòng là vì, nếu như, cả chuyện này mà đại sư cũng có thể coi ra, thì những chuyện khác mà cô ta đã tính toán cũng đều là sự thật, chồng cô cùng mẹ hắn đều định giết chết cô, chỉ vì cô ở vị trí luôn mang thai là con gái!

Dương Hiểu Cầm đột nhiên cảm giác thấy lạnh. Cô không nhịn được vuốt bụng mình, liên tục nói với đứa con trong bụng, sau đó, chỉ muốn hai người bọn họ sống nương tựa lẫn nhau.

Sở Từ bất giác thở dài, những việc này thật sự làm cho người ta thổn thức, vốn là một huyền học đại sư, so với người khác thì có thêm chút bản lĩnh là thấy rõ sự đời, nhưng xem được tính xấu của con người, mới biết, quỷ không đáng sợ, đáng sợ chính là lòng người!

Sở Từ nhìn lại Dương Hiểu Cầm, thấy gương mặt cô đã thay đổi, may mắn thay, Dương Hiểu Cầm cũng tự mình hiểu rõ, rất nhanh sau đó liền ly dị chồng, còn đến chỗ làm của Trình Đông Sinh làm loạn, tất cả đồng nghiệp của Trình Đông Sinh đều biết đời tư của hắn có vấn đề, đương nhiên, quan trọng hơn chính là, vì chương trình được phát sóng, hai mẹ con súc sinh Trình Đông Sinh đều bị người bàn tán, bị nghi ngờ dính líu đến việc sát hại trẻ sơ sinh rồi vứt xác, bác sĩ Tương, Trình Đông Sinh và mẹ hắn đều bị cảnh sát đưa đi.

Mà bọn họ giết chết bé gái mới sơ sinh, oán khí rất lớn, chỉ sợ sẽ không bỏ qua bọn họ.

-

Ngay khi tiết mục vừa diễn ra đã gây sự chú ý lớn, có thể nói gần đây mấy người ủy thác cho chương trình đều là những người có vấn đề vô cùng phức tạp.

Tất cả mọi người đều rất xúc động, nếu con người không có thiện tâm, so với động vật khác nhau ở chỗ nào chứ?

Người không có lương tâm, thì chỉ là loại súc sinh đội lốt người mà thôi.

Chương trình vẫn còn tiếp tục, Tả Thiên cười nói: "Chúng tôi xin mời người ủy thác thứ hai của chúng ta ngày hôm nay, từ phía dưới lên đây.”

-------------

Người dịch: Chikahiro

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment