Người ủy thác thứ hai còn chưa đến, Tả Thiên bỗng nhiên tán gẫu: "Sở đại sư, nghe nói ngài làm một cái app truyện tranh, bây giờ đang rất nổi danh phải không?"
Sở Từ ngẩn ra, rất nhanh hiểu được Tả Thiên đang tạo không khí, thông qua chương trình mà quảng cáo miễn phí, cũng có thể là do Lục Cảnh Hành nhờ.
Cô liền cười nói: "Đúng vậy, anh Tả cũng thích xem truyện tranh sao?"
"Khi còn nhỏ, tôi rất thích xem, sau đó, vì công việc bận rộn nên ít dần, tối hôm qua tôi về nhà, thấy cháu gái lướt di động xem truyện tranh, tôi lại gần xem, cô bé đang xem “Bạn trai minh tinh của tôi”, xem rất mê mẩn, tôi liền hỏi đây là app gì, nó nói app này đang rất nổi tiếng đó! Mấy người trẻ tuổi như nó đều thích xem!"
Anh ta nói chuyện rất pha trò, mọi người đều cười rất vui, Sở Từ cũng cười nói: "À đúng vậy, mấy người trẻ tuổi như chúng tôi đều thích xem Sở Sở truyện tranh, do đó, anh Tả à, anh cũng nên xem, để duy trì được tâm hồn trẻ trung nha, không chừng, sẽ tìm được “đối tượng” rất nhanh đó nha."
Tả Thiên cũng không còn trẻ tuổi, nhưng vẫn không tìm được đối tượng thích hợp, thêm vào đó, lại làm việc trong giới giải trí, vô cùng bận rộn, trước kia sự nghiệp của anh ta phát triển khá hạn chế, nên anh rất bận rộn xây dựng sự nghiệp, lơ là cả chuyện chuyện đại sự cả đời của mình, đến khi tuổi càng lớn, phạm vi bạn bè lại càng nhỏ, bây giờ càng khó tìm người thích hợp hơn, cũng may, anh ta làm chương trình “Huyền học đại chiến” này, sự nghiệp của Tả Thiên phát triển tốt hơn rất nhiều.
Nghe Sở Từ nói chuyện tình duyên, anh rất hiếu kỳ hỏi một câu: "Sở đại sư, chẳng lẽ tình duyên của tôi đang đến thật sao?"
Sở Từ cười gật đầu: "Đúng vậy, tướng mạo của anh nói cho tôi là, năm nay anh sẽ gặp được người yêu phù hợp, sang năm đầu năm sau sẽ kết hôn!"
Thường, chỉ cần nghe đến chuyện liên quan đến bản thân thôi, thì dù là ai cũng đều khó lòng bình tĩnh được, huống chi Sở Từ còn có thể đoán mệnh, mà cô lại còn đoán mọi thứ đều chuẩn, Tả Thiên kích động nói: "Sở Thần, có thể tiết lộ thêm một chút được không? Bạn gái tương lại của tôi, đại khái là người như thế nào?"
Người quay phim zoom lớn về hướng Sở Từ, Sở Từ cười nói: "Bạn gái tương lai anh rất đẹp, mà số mệnh lại hỗ trợ anh rất tốt, có thể nói, anh và cô ấy đi cùng nhau, thì về sau, sự nghiệp của anh sẽ càng ngày càng tốt, không gặp tai nạn gì, rất nhanh có thể nổi tiếng khắp cả nước, nhưng mà, có một thứ anh phải nhớ kỹ, vợ chính là vận may của anh, ở nhà anh phải dung dưỡng cây đào này thật tốt, mới có thể bảo đảm sự nghiệp anh hưng thịnh, nếu không, một khi anh nổi lên ý đồ xấu, sự nghiệp của anh sẽ gặp khó khăn không thể vực dậy được."
Tả Thiên bị ánh mắt Sở Từ làm chấn động, đôi mắt này như có thể hiểu rõ tất cả, khiến anh ta căn bản không dám có bất kỳ ý đồ gì xấu, sợ bị người ta nhìn ra.
Tả Thiên lập tức cảm thấy Sở Từ hẳn là châm biếm anh ta, lúc trước, trong chuyện tình cảm, anh cũng không được chung thủy, sống chung cùng bạn gái trước đây, lại bắt cá hai tay, nhưng mấy năm qua, anh ta cũng không yêu đương gì, anh đã thật tâm hối cải, nghĩ rằng nếu như có thể gặp được người phụ nữ tốt, nhất định sẽ toàn tâm toàn ý đối tốt với người đó, lại nói, anh cũng muốn chăm chú cho sự nghiệp, không muốn lãng phí quá nhiều thời gian vào chuyện tình cảm, không ngờ vẫn bị Sở Từ nhìn ra.
Tả Thiên không thể tin được nói: "Đại sư, ý của ngài là, nếu như tôi và vợ tình cảm nồng thắm, thì sự nghiệp của tôi cũng sẽ. . ."
"Hừm, thì sự nghiệp của anh sẽ vô cùng thăng tiến, ý tôi là như vậy, từ tên của anh mà xem, cái tên này của anh chính là có số đại khí nhưng hơi trễ hơn người khác, chỉ cần anh ổn định tình duyên gia đạo, sự nghiệp chắc chắn có đột phá lớn, sau đó, khi nhắc đến tên của anh, mọi người ai ai cũng đều biết, đều có thể nhận ra anh."
Tả Thiên trong lòng vui vẻ, nhắc tới đều có thể nhận ra sao, điều này không phải là vận may bình thường đâu nha!
Mặc dù rất nổi tiếng như đại minh tinh Lục Cảnh Hành, hay mấy siêu sao trên internet, rất nổi tiếng trong dân chúng, hầu hết mọi người đều có thể nhận ra, thì điều đó không phải ai cũng làm được, chỉ cần có phạm vi lớn người hâm mộ có thể nhận ra là đã được rồi.
Tả Thiên không nhịn được thể hiện sự vui vẻ, gật đầu liên tục: "Đại sư ngài yên tâm, chỉ cần có thể tìm được người yêu mệnh định, tôi nhất định cố gắng đối xử tốt với người ta."
Lúc này, người ủy thác cũng tới đã đến, giọng nói người mới đến rất rõ ràng, vừa nghe liền biết là người ở nơi nào, Sở Từ liếc nhìn người ủy thác một chút, cúi đầu nhấp ngụm trà, liền nghe người ủy thác hơn bốn mươi tuổi thở dài nói: "Các vị đại sư, tôi tên Chiêm Vĩ Quang, gần đây tôi gặp phải một số chuyện, thực sự không có cách giải quyết, mới đến đây nhờ các ngài."
Mấy vị đại sư đều chau mày.
Trên người Chiêm Vĩ Quang âm sát khí rất nặng, từ hướng ông ta ngồi, mọi người đều cảm giác được, mấy vị đại sư liếc mắt nhìn nhau, cùng nhau gật đầu.
Chiêm Vĩ Quang thấy sắc mặt mọi người rất nghiêm nghị, bất giác la lên: "Chẳng lẽ các ngài nhìn ra rồi? Gần đây tôi thật sự rất không khỏe!"
Chung Hiểu Sinh dùng tay làm dấu mời: "Ông nói một chút coi! Cũng không phải chúng tôi không có cách nào giúp ông."
Chiêm Vĩ Quang vội la lên: "Là như vậy, khoảng thời gian này, tôi luôn cảm thấy thân thể không thoải mái, phần vai, phía sau lưng giống như là đang cõng hàng hóa rất nặng vậy, có lúc ép đến, khiến tôi không thể cử động được eo luôn, bởi vì tôi làm việc trong bệnh viện, nên nghĩ có khi nào là do sát khí nặng nề trong bệnh viện gây ra, ai ngờ tìm đại sư xem thử, đại sư nói vấn đề ở bệnh viện không quá lớn, mời người đến nhà xem cũng tìm không ra nguyên nhân, nhưng tôi luôn cảm thấy không hợp lý, liền tìm các ngài, mong hãy giúp tôi giải quyết chuyện này một chút!"
Sở Từ liếc mắt nhìn ông ta, dưới mắt Chiêm Vĩ Quang quầng thâm rất đen, xung quanh người có một luồng âm sát khí thiêu đốt, chắc chắn là gặp phải quỷ rồi.
"Hơn nữa tôi còn luôn cảm thấy đỉnh đầu rất nặng, như là có đồ vật đặt ở trên đầu vậy, đáng sợ hơn chính là tối hôm qua khi tôi đang ngủ, nửa đêm còn nghe thấy tiếng con nít quát tháo, tiếng của nhiều đứa con nít gọi tôi cùng chơi với bọn chúng, cùng ngủ với bọn chúng, gọi tôi là cha, khiến tôi không ngủ được! Nhưng khi tôi vừa mở mắt liền không thấy gì."
Mấy vị đại sư thử cảm nhận một chút.
Nhan Thiên Tâm nhắm mắt lại nói: "Trong không khí có gì đó không bình thường, tôi cảm giác được âm linh, mà có vẻ không chỉ có một cái."
"Tôi cũng cảm giác được rồi!"
"Thứ này âm sát khí rất nặng! Đồng thời chính là do ông tự đưa tới!"
Chiêm Vĩ Quang sợ hết hồn, lập tức run cầm cập nói: "Đại sư, ngài đừng dọa tôi nha, tôi thật sự không biết mình từng đắc tội với thứ gì như vậy hết!"
Mọi người mỗi người một câu, nói rất nhiều, Sở Từ chờ bọn họ nói xong, với giọng bình tĩnh hỏi: "Ông Chiêm, tôi hỏi ông, ngoại trừ mơ tới những thứ đó, thì có từng mơ tới những thứ khác không?"
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com