Trâu Minh thực tình cười nói: "Sở đại sư, hôm nay sợ là đã làm phiền ngìa rồi, ngài xem, công trình tàu điện ngầm này không phải là chuyện nhỏ, mà có liên hệ đến cuộc sống sinh hoạt của toàn dân trong thành phố, công trình làm tốt, mọi người đều mới có lợi được!"
Lời này khiến Sở Từ cười thầm trong bụng, quả nhiên là làm ăn với chính phủ, nói chuyện rất tốt, khi nói chuyện cái gì ra cái đó, lý luận rất giỏi.
Thấy cô chỉ là cười, Trâu Minh sợ cô không thích mình, nhanh nhanh nói thêm: "Chuyện là như vầy, sau khi kế hoạch xây dựng tàu điện được thông qua, vừa bắt đầu cũng rất thuận lợi, ai ngờ khi đào đường hầm đào tới đây, liền không có cách nào tiến hành đào xuống tiếp được, đầu tiên là không hiểu ra sao lại bị lún, sau đó không hiểu sao lại rò nước, ngài nhất định sẽ nói, có khả năng là chúng tôi có vấn đề về chất lượng, nhưng mấu chốt là, chúng tôi đã làm rất nhiều đo lường, công trình của chúng tôi không có bất kỳ vấn đề gì về chất lượng, nhưng sự cố cứ liên tục xảy ra, mà mấy đường khác lại không hề bị, chỉ bị ngay chỗ này, tai họa cứ liên tục, điều này cũng khiến công trình bị ngưng, từ lúc xây dựng tàu điện ngầm tới đây, công nhân của chúng tôi liên tiếp sinh bệnh, đi bệnh viện kiểm tra cũng không tìm ra nguyên nhân, mà ban đêm, mọi người đều mơ cùng một con ác mộng."
"Cùng một ác mộng sao?" Sở Từ nhíu mày, nhìn chăm chú nhìn về phía Trâu Minh.
Trâu Minh gật đầu: "Đúng vậy! Bọn họ đều bị ma nữ đến tìm, nói bọn họ quấy rối sự yên bình của bọn chúng, mỗi ngày đều thi công ồn ào chết đi được, còn nói nếu còn tiếp tục như vậy, liền giết bọn họ!"
Lúc trước Trâu Minh cũng không tin, cho rằng đám công nhân này giở trò thôi, cấu kết muốn tăng tiền lương, nhưng vẻ mặt của mọi người lại không giống như là diễn, Trâu Minh không dám khinh nhẹ, chỉ yên lặng xem tình hình thay đổi ra sao, nhưng vấn đề là, cái đoạn đường này dù làm sao đều không đào qua được, đã tìm rất nhiều người đo lường, không tìm ra vấn đề, Trâu Minh cảm thấy thực sự quá quỷ quái, nghĩ đến việc tìm người đến xem phong thủy, Tiễn Gia Đống liền thay hắn dẫn Sở đại sư đến.
Sở Từ nhìn chăm chú về phía cửa đường hầm, bên trong đường hầm âm u, chỉ có vài ánh đèn yếu ớt, nhưng phần cuối cửa đường hầm, đó là bức tường không đào qua được, Sở Từ cầm la bàn đi tới, cô mới vừa tới gần bức tường đất kia, kim chỉ nam la bàn liền kịch liệt lay động, mà phạm vi lay động lại rất quỷ dị, xem ra rất không bình thường, Sở Từ lại đi mấy bước, cau mày nói: "Đào bao lâu rồi?"
"Tầm nửa tháng, đào không qua được!"
Sở Từ bất giác sờ bức tường này, tuy rằng cách một vách tường, nhưng cô có thể cảm giác được bên trong bức tường có loại sát khí mạnh mẽ, loại sát khí này rất nguy hiểm, như là có thứ gì đó được dưới chôn dấu rất lâu trong lòng đất, lại còn tích lũy theo năm tháng, không giống như là phát ra từ một vật.
Sở Từ không phải chưa từng gặp qua tình huống như thế, trước kia ở quê nhà người ta sửa đường không được, Sở Từ cũng có giúp xem qua, từ dưới lòng đất đào ra một chiếc quan tài, Trâu Minh đúng là sáng suốt, biết tìm đến cô, tình huống như thế, rõ là khoa học không có cách nào đo lường được.
Sở Từ gõ gõ vách tường, trầm giọng nói: "Tôi cần làm phép!"
"Làm sao?"
"Giúp tôi tìm một ít đạo cụ đến đây!"
Sở Từ chuẩn bị kỹ càng: nến, dầu vừng, hương tro, liền bắt đầu làm, cô làm phép thuật rất đơn giản, đến mức mọi người đứng xem bên cạnh đều đang nghĩ, nhìn cô gái trẻ này cùng mấy người trên ti vi thật không giống nhau, hoàn toàn làm bộ giả thần giả quỷ, đơn giản như vậy, có thể đưa tới cái gì chứ? Sở Từ đem dầu vừng, hương tro, ngọn nến kê lại gần nhau, liền niệm chiêu hồn chú, đọc chiêu hồn chú lên, bỗng nhiên, các ngọn nến ở bốn phía đều tắt, Sở Từ bỗng nhiên mở mắt, trầm giọng nói:
"Đến rồi sao?"
Mấy chục tên quỷ đang đứng trước mặt Sở Từ, dựa tường đứng thẳng.
Sắc mặt bọn họ thật không tốt, thấy Sở Từ, liền cau mày hỏi: "Cô có thể nhìn thấy chúng tôi sao?"
Sở Từ không trả lời, chỉ hừ lạnh: "Nói đi! Làm thế nào mới bằng lòng để bọn họ đào qua?"
Mọi người nghe vậy, mới biết cô đạo hạnh rất cao, ma nữ cầm đầu có hai cái đầu dài, trên người cô ta mặc một áo choàng dài màu đỏ, đầu bên trái tóc dài rối tung, vẻ mặt hung ác, đầu bên phải có diện mạo lạnh lùng, khóe miệng cười trào phúng, các tên quỷ khác đều không lọt vào mắt Sở Từ, chỉ có ma nữ hai đầu này, khiến Sở Từ có chút hoảng sợ, lần đầu cô nhìn thấy ma nữ như vậy, không nghĩ quá nhiều, quỷ nào cũng biến dị mà.
Ma nữ này hai đầu phát ra tiếng cười không giống nhau, tiếng cười không có chút nào giống nhau, khiến người ta phải hoảng sợ.
"Đào qua gì chứ? Đây là địa bàn của chúng tôi! Dựa vào cái gì để con người các cô chiếm! Thế giới này lại không phải của các người! Bình thường, các người sống ban ngày, chúng tôi thì chỉ qua lại buổi tối, theo thời gian mọi chuyện cũng thay đổi, càng ngày càng nhiều người qua lại vào buổi tối, không biết sao liền chen vào thời gian của chúng tôi, được thôi! Chúng tôi đã tách ra xa các ngườ còn không được sao? Ai ngờ con người các người đặc biệt quá đáng, ở trên mặt đất xây dựng đủ loại nhà cao tầng, chặn lấy đường lưu thông của chúng tôi, chúng tôi không thể làm gì khác hơn là chuyển về trong lòng đất, nhưng đang yên đang lành, ngay cả lòng đất, các người cũng không chịu cho chúng tôi dùng, còn muốn chiếm cả lòng đất, tôi hỏi cô, trên đời có chuyện tốt như vậy sao?"
Sở Từ không nói ra được một câu phản bác nào, trên thực tế ma nữ hai đầu nói không sai, thời gian buổi tối vốn là để cho quỷ, con người ngàn năm trước, ban đêm rất ít đi ra ngoài, ban ngày dành cho con người, ban đêm cho quỷ thần, mọi người đều bình an vô sự, nhưng con người hiện tại cứ luôn chiếm cứ tất cả mọi nơi trên trái đất, nơi cho quỷ có thể dung thân càng ngày càng ít, chỉ đi lại được dưới lòng đất, nhưng khi xây dựng tàu điện ngầm khiến con đường lưu thông duy nhất của bọn họ cũng bị chặn.
Lý do Sở Từ có thể trở thành một đại sư, là vì nàng xưa nay đều làm việc có tình có lý.
Cô cười, nói: "Chung quy lại, cũng cần giải quyết mọi việc, nói con người không xây dựng tàu điện ngầm, việc này tôi không làm nổi, chẳng bằng chúng ta cùng thương lượng quy tắc."
"Quy tắc?"
Ma nữ hai đầu, một mặt cười gằn, một mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Sở Từ, hai con mắt này giống nhau như đúc, nhưng ánh mắt lại khác nhau, làm cho người ta có cảm giác vô cùng quái dị.
"Chúng tôi vẫn như thường lệ xây dựng tàu điện ngầm, nhưng sau 12 giờ, tàu điện ngầm của chúng tôi sẽ ngưng hoạt động, để đường cho các người."
Ma nữ hai đầu ngẩn ra, cau mày nói: "12 giờ?"
"Vâng, tôi biết 12 giờ đối với các người mà nói có hơi muộn, nhưng cô cũng biết, hiện tại không giống như trước kia, 12 giờ đối với xã hội loài người mà nói thực sự bây giờ vẫn còn rất sớm, lấy 12 giờ là vì giới hạn, trước 12 giờ thì cho chúng tôi, sau 12 giờ, dành cho các người thông hành!"
Ma nữ hai đầu trầm mặc chốc lát, gật đầu đồng ý.
"Được! Hi vọng cô có thể giữ lời!"
"Yên tâm, tôi nhất định sẽ nỗ lực thuyết phục bọn họ!"
Sở Từ vừa dứt lời, đám quỷ này ẩn vào vách tường rất nhanh.
Trâu Minh vội vàng đi tới, hỏi: "Sở đại sư, thế nào rồi?"
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com