Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 297 - Chương 297 - Đi Nhà Tắm Công Cộng

Chương 297 - Đi Nhà Tắm Công Cộng
Chương 297 - Đi Nhà Tắm Công Cộng

Sở Từ nghe mọi người líu ra líu ríu, thực là dở khóc dở cười, Điền Tam Thải đúng là bình tĩnh, lấy ghế cho mọi người ngồi, lại lấy không ít bánh kẹo, hạt dưa cho mọi người ăn, liền như vậy, trước cửa có một đám người ngồi như là xem kịch.

Lục Cảnh Hành cũng đúng là bình tĩnh, nắm tay Sở Từ đi ra sân, mấy người dân nông thôn thấy anh, cũng vô cùng bình tĩnh, đều cân nhắc:

"Đây là ai nhỉ? Tôi biết! Tên là . . . Bảo Cường! Đúng rồi là Bảo Cường!"

". . . " Lục Cảnh Hành hoá đá.

"Không phải Bảo Cường, cậu hai à, cậu nói gì thế? Anh ta không phải Bảo Cường đâu! Rõ ràng là Tiểu Minh! Ngươi biết Tiểu Minh không? Bảo Bảo lão công!"

"Gì chứ? Đây là Tiểu Minh sao? Tiểu Minh cao vậy sao?"

"Các người đều nói bậy rồi, anh ta rõ ràng là đóng trong phim kia. . . Vai gian xảo đó! Gọi là cái gì ta? Tôi thấy giống lắm!"

"Cậu nói sai rồi, người ta đẹp trai như thế sao có thể diễn vai gian xảo chứ? Muốn diễn cũng phải là diễn vai quân lính nha!"

Vốn là, Sở Từ sợ mọi người quan tâm loạn hết cả lên, thế nhưng chuyện lại diễn ra theo chiều hướng này, bỗng nhiên cười phá lên, đứng ở một bên, lại bị nhận ra là đủ thứ người khác nhau, nhưng cái người không được nhận là chính mình kia, Lục Cảnh Hành đúng là rất bình tĩnh, còn không nói một câu hài hước nào:

"Anh đây ở thành phố lớn, ở Hollywood, là người rất rất nổi tiếng! Đối với dân quê ở 18 tuyến huyện thành nhỏ này, vốn không phải là mục đích quảng bá của anh!"

Sở Từ cười ha ha, thật không nhịn được rồi!

"Vâng, chúng ta ở nơi này chỉ biết mỗi Bảo Cường vùng núi thôi, anh à ngươi chớ để ý nha, mấy người già vùng quê chúng ta chỉ biết người có tiếng tăm lớn lớn thôi."

". . . " bị bạn gái đâm một đao, Lục Cảnh Hành hết sức câm lặng.

Chẳng qua mọi người đều chỉ biết anh là một đại minh tinh, mặc kệ là người lớn tuổi hay là cậu hai, cậu ba gì, đều chạy tới muốn chụp ảnh chung, Lục Cảnh Hành cũng rất nể tình, cười híp mắt cùng mọi người chụp ảnh, mặc cho mọi người chụp, có yêu cầu ký tên cũng hết sức đáp ứng, kết quả là, thấy Lục Cảnh Hành cùng người dân thôn quê, dáng vẻ cực kỳ quê mùa, rất mắc cười, đứng trước cửa nhà Sở Từ rất lâu, cũng chả ai buồn ra cổng chụp ảnh chung! Đại minh tinh này, một ngày ở nông thôn, sao lại có cảm giác khôi hài đến vậy chứ?

Sở Từ thì rất mắc cười.

Mặc khác, trong suốt quá trình, Lục Cảnh Hành hoàn toàn bình tĩnh, đáp ứng nhu cầu chụp ảnh của tất cả những người dân nông thôn!

Cứ chụp miết, thoáng một cái, đã chụp hơn một tiếng đồng hồ.

Sau đó, một số người trẻ tuổi chạy tới, đều biết anh, kích động kêu to.

Lục Cảnh Hành nhíu mày: "Xem đi! Những người trẻ tuổi, phong cách tây tiến, mới là quần thể fan của anh nha!"

Sở Từ tỏ vẻ khinh thường hừ: "Thôi đi! Tiếng tăm của anh ở chỗ chúng ta chỉ được vậy thôi, chấp nhận số phận đi! Lần sau đến đây cũng không cần mang theo vệ sĩ làm gì, đi một mình đến, đi xuống từ một cái xe bình thường, sẽ không ai nhận ra anh đâu!"

Lục Cảnh Hành lại bị đâm một nhát nữa, rất buồn bực rồi! Thầm nghĩ tiếng tăm của mình đối với những người này lại thật sự là không lớn sao?

Lại bị Sở Từ khinh bỉ rồi!

Xem ra, chương trình Xuân Vãn anh không từ chối nữa, nhất định phải lộ mặt, cho cái đám ông bà, cô dì chú bác này xem, anh chính là đại minh tinh! Một đại minh tinh có thể xuất hiện ở chương trình Xuân Vãn!

Sau đó, người trong thôn thấy tính cách anh cũng tốt, kéo anh đánh bài, đổ xúc xắc, sau khi kết thúc, còn nhiệt tình mời Lục Cảnh Hành đi về tắm bồn nữa.

"Đi thôi! Tiểu Lục! Cậu là đại minh tinh, từ thành phố lớn đến chắc chắn là chưa tắm rửa gì, đi tắm bồn cùng chúng ta, cùng kỳ lưng, bóp vai! Đây mới đúng là đàn ông được gả đến vùng nông thôn chúng ta chứ!"

Lục Cảnh Hành hơi khựng lại, anh muốn nói là, ngoại trừ những yêu cầu khi đóng phim ra, anh chưa từng đến nhà tắm công cộng, nhà tắm hơi cũng chưa luôn.

Từ nhỏ đến lớn, anh không có cách nào chịu được, cảm giác người khác nhìn thấy cơ thể của mình.

Lục Cảnh Hành muốn hụt hơi, vội vã từ chối: "Không được rồi! Tôi không đi được rồi!"

"Này, đi tắm đi! Gần qua năm mới rồi, hôm nay không tắm, mấy ngày nữa nhà tắm đóng cửa, muốn tắm cũng tắm không được nha!"

"Đúng đó! Lâu lâu mới tới một lần, đi tắm tửa đi!"

Sở Từ thấy anh bị làm khó ra mặt, không biết sao, rất buồn cười, xưa nay, cô đều không nghĩ tới, khả năng thích ứng của Lục Cảnh Hành ở nông thôn rất tốt, càng không có nghĩ tới mọi người đều yêu thích anh như thế, ngay cả chuyện tắm rửa như vậy cũng đều muốn dẫn anh đi.

Trên thực tế, ở đây, mọi người đều rất thích đi tắm bồn, đặc biệt là mùa đông, ở nông thôn không có máy sưởi, máy nước nóng cũng rất ít người dùng, mọi người đều đi tắm bồn, đàn ông đều muốn được ngâm mình trong bồn tắm, đương nhiên, người nhà họ Sở thích sạch sẽ, từ nhỏ cha mẹ dạy bọn họ không nên dùng loại nhà tắm này, sợ bị lây bệnh bệnh truyền nhiễm.

Mọi người muốn cùng Lục Cảnh Hành đi tắm, có thể thấy là, thật sự coi anh là người nhà.

Thịnh tình này thật không thể chối từ, Lục Cảnh Hành nằm mơ cũng không nghĩ tới, chuyến đi đến quê nhà của Sở Từ, không gặp phải chuyện lớn gì khác, mà chuyện lớn đầu tiên anh gặp phải, lại là chuyện đi tắm bồn!

Lục Cảnh Hành từ chối không được, dĩ nhiên là, anh thật sự bị mấy người dân ở quê Sở Từ kéo đi.

Sở Từ muốn ngăn, thì thấy Lục Cảnh Hành phẩy phẩy tay, cười nhạt nói: "Được rồi, anh đi một chút rồi về!" Vẻ mặt y như chuẩn bị ra chiến trường.

Sở Từ bất đắc dĩ, chỉ kịp đạp Sở Trạch Vũ một cước, nói: "Đi cùng anh ấy nhanh lên!"

Sở Trạch Vũ một mặt không muốn: "Anh không muốn tắm đâu!"

"Không muốn cũng phải đi tắm! Nếu không em đem anh vứt xuống sông, xem anh có chịu tắm không!"

Sở Trạch Vũ thở dài, liên tục oán giận: "Bạo quân! Bạo quân! Có bạn trai liền quên anh trai!"

Một bên Sở Minh Phi hừ nói: "Đáng đời, ai kêu anh nói dối làm gì, khiến Lục Cảnh Hành đến đây, làm anh ấy sợ như thế!"

"Anh cũng không biết anh ta sẽ chạy tới như vậy. . ."

Điền Tam Thải không thể không hài lòng với Lục Cảnh Hành, trước đây cô đều lo lắng, sợ Sở Từ không giữ được Lục Cảnh Hành, dù sao thì Lục Cảnh Hành ưu tú như vậy, giới giải trí lại là một cái thùng nhuộm, diễn viên thì quanh năm suốt tháng, phần lớn thời gian không ở nhà, xem ra rất hào nhoáng, nhưng đối với nửa kia của mình mà nói, lại không phải chuyện tốt, Điền Tam Thải sợ Sở Từ chịu thiệt, nhưng trước mắt thì, sự lựa chọn của Sở Từ là Lục Cảnh Hành, xem ra không tồi, chạy trực tiếp từ Thân Thành tới, có thể thấy được là thật sự bị dọa cho phát sợ.

-

Ông bà Sở Từ nghe nói Lục Cảnh Hành đến, đặc biệt làm thức ăn ngon, cùng lấy rượu ngon ra, để bọn họ ăn tối, những người khác trong nhà họ Sở cũng tới, Lục Cảnh Hành tắm xong, Sở Từ kéo anh đi gặp ông bà.

"Thế nào? Trải nghiệm đi tắm ở nhà tắm lớn như thế nào rồi?"

Trải nghiệm gì chứ? Lục Cảnh Hành bật cười, thực sự là một trải nghiệm muốn chết mà! Lần đầu tiên, một minh tinh, đi vào liền bị mấy người bà con này quảng bá rầm rộ.

"Đây là bạn trai Sở Từ! Là minh tinh! Đóng phim chiếu trên TV kia! Đã thấy qua chưa? Biết anh ta không? Anh ta cũng tới tắm rửa đây này!"

-------------

Người dịch: Chikahiro

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment