Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 305 - Chương 305 - Nhà Ma Bên Kia Sông

Chương 305 - Nhà Ma Bên Kia Sông
Chương 305 - Nhà Ma Bên Kia Sông

Thưởng cuối năm như vậy, Sở Từ cũng không thấy nhiều hay đặc biệt gì, dù sao, còn có những công ty thưởng cả xe hơi gì đó nữa mà, nhưng đối với một công ty còn trẻ, năm đầu tiên đã phát được nhiều tiền thưởng như vậy, còn tặng mỗi người một điện thoại di động “quả táo”, người bên phòng kế toán đem số điện thoại di động đã mua để làm quà tặng, xếp đầy tràn một bàn đầy “quả táo”, cả thảy cao hơn một mét, hình ảnh như vậy thật khiến người ta rung động.

Đến mức, một biên tập viên dùng weibo @họa sĩ truyện tranh Sở Sở đăng tấm hình lên internet, rất nhanh, bị mọi người chia sẻ điên cuồng.

Ai ai cũng thảo luận về đãi ngộ cuối năm của công ty Sở Từ.

- Mặc kệ tất cả, sang năm, tôi phải nộp đơn vào đây mới được!

- Rất muốn được tham gia luôn, đúng là công ty nhà người ta mà, xin hỏi công ty các người có còn tuyển nhân viên không vậy?

- Muốn đi, muốn đi lắm luôn!

- Sở Sở đại đại thật quá hào phóng luôn! Đúng là dáng vẻ đầy tiền mà!

Rất nhiều người muốn được làm nhân viên của cô, Sở Từ cười không ngừng được, rất nhanh sau đó, bên phía phòng làm việc Lục Cảnh Hành cũng công khai thưởng cuối năm, so với Sở Từ bên này còn có phần tốt hơn, cũng phát mỗi người một chiếc điện thoại di động, nhưng tiền thưởng rõ ràng là hậu hĩnh hơn, rất nhiều cư dân mạng đều hỏi: có phải bọn họ đã bàn bạc với nhau hết rồi không, còn nói: đúng là một cặp đôi hào phóng, khiến mọi người đều ấn tượng rất tốt.

Sở Từ đối với người khác không bao giờ keo kiệt, cũng không cảm thấy việc phát thưởng cuối năm có gì to tát, hơn nữa tặng người khác tiền, cũng sẽ giúp cô rất nhiều trong việc hóa giải ngũ tệ tam khuyết, sao Sở Từ lại không làm cơ chứ?

Vào dịp cuối năm, những người phụ nữ trong các gia đình ở nông thôn đều hay tụ tập thảo luận xem tết này nên mua sắm những gì.

"Nhà tôi chiên thịt viên. "

"Nhà tôi dùng mỡ heo để kho đồ ăn cũng rất ngon."

"Tôi cũng luộc một số rau xanh, lại làm thêm ít sủi cảo để trong tủ lạnh nữa."

Mấy người đang trò chuyện, bỗng nhiên người hàng xóm, cô Nguyệt Kiều vô cùng thần bí nói:

"Đúng rồi, mọi người nghe gì chưa? Cái ngôi nhà ở thôn bên cạnh, lại có người chết rồi!"

"Cái gì?" Điền Tam Thải kinh ngạc hỏi: "Cái nhà đó, đến tận bây giờ, vẫn có người ở sao?"

"Đương nhiên rồi!"

Trần Nguyệt Kiều nhỏ giọng nói: "Lần này, người chết là con trai nhỏ của một gia đình mới chuyển từ bên ngoài đến, đứa nhỏ này mới 8 tuổi, mới chuyển đến mấy tháng liền chết, cha mẹ nó đau lòng muốn chết đi được, khóc to đến mức cả thôn cũng nghe được, sáng nay, tôi về nhà mẹ đẻ, đúng dịp thấy thi thể của đứa bé kia, thực sự là quá đáng thương luôn! Một đứa bé còn rất nhỏ, toàn thân tím tái, sắc mặt biến thành màu đen, nhìn vào biết ngay là chết không bình thường."

Mấy người tụ đầu lại cùng nhau, Điền Tam Thải hỏi tới: "Có khi nào là do mắc bệnh gì hay không?"

"Có thể là bệnh gì chứ! Chị Tam Thải có một thời gian không ở đây nên không biết đó thôi, ngôi nhà này liên tục đổi chủ, lúc mới chuyển tới đều không xảy ra chuyện gì, nhưng ở lâu liền có người chết, tính cả lần này, đã chết 4 người rồi, chị nói xem có phải là rất không bình thường không chứ?"

Điền Tam Thải cau mày, về nhà liền đem việc này kể cho Sở Từ: "Con nói xem, nếu như chỉ là trùng hợp, cũng không thể liên tục chết tận 4 người được!"

Sở Từ cau mày: "Căn nhà ở đâu vậy?"

"Là ngôi nhà ma ở thôn Tiểu Lương, bên kìa cầu, không biết vì sao, nhà này bị bỏ hoang rất nhiều năm, sau đó, có người đến sửa lại ở, nhưng chỉ cần gia đình nào tới ở, thì không lâu sau cũng sẽ có người chết, lại còn đều chết con nít thôi, vô cùng bất thường luôn!"

Sở Từ không nói gì, cầm pháp khí đi ra cửa, Điền Tam Thải hô: "Trời gần tối rồi, con đi đâu vậy hả?"

"Đến đó xem một chuyến!" Sở Từ cong môi nói: "Ở nhà lâu quá, cả người đều muốn mốc meo hết cả rồi!"

Sở Từ cầm pháp khí đi tới nhà ma, cái gọi là nhà ma lại chẳng giống nhà ma chút nào, ngược lại, cái nhà ma này lại làm cho người ta cảm giác hết sức thoải mái, nhà ma nằm ở hướng đông của cây cầu, gần bờ sông, căn nhà cũng không lớn, là mấy gian nhà tranh mà thôi, nhưng bên ngoài có dựng hàng rào bao xung quanh, sân cũng vô cùng rộng rãi, hơn nữa cảnh vật xung quanh rất đẹp, không chỉ không giống nhà ma, mà còn cho người ta cảm giác như ở thiên đường là đằng khác.

Lông mày Sở Từ khẽ nhíu lại, từ xa nhìn lại, phía trên nhà ma, rõ ràng là có âm sát khí, có thể thấy được là mới vừa có người chết.

Thi thể bé trai còn để ở trong nhà, trong nhà truyền ra một trận khóc dữ dội.

Một đôi vợ chồng quỳ gối cạnh linh đường dựng trên đất, cực kỳ bi thương, nhìn đôi mắt như là khóc đến muốn ngất đi.

Sở Từ đi vào trong nhà, người đàn ông thấy cô gái lạ mặt, nén khóc hỏi: "Cô là người nhà ai?"

Sở Từ nhìn về phía đứa bé nằm trên đất, dựa theo phong tục nông thôn, đứa nhỏ này vừa mới chết, trên mặt không có để giấy vàng, Sở Từ có thể nhìn thấy rõ ràng bộ dạng lúc chết của nó, hốc mắt biến thành màu đen, thân thể gầy gò, cứ như là bị hút cạn dương khí vậy, bày ra một trạng thái cực kỳ không khỏe mạnh.

"Đứa bé chết lúc nào vậy?"

Đối phương cho rằng cô đến là vì quan tâm đứa bé, nén khóc nói: "Xế chiều hôm nay, lúc đó nó đang làm bài tập, không biết sao, bỗng nhiên ngã xuống đất mà chết, cả cơ hội để cứu nó chúng tôi cũng không có, mắt cũng không mở ra nữa, tôi gọi điện thoại kêu xe cứu thương, nhưng chúng tôi lại đang ở nơi hẻo lánh, đến khi xe cứu thương tới nơi, thân thể của nó đã lạnh rồi, tôi ôm nó gọi liên tục, nó đúng là không nghe thấy nữa rồi, mắt cũng không mở nữa! Con của tôi, nó mới 8 tuổi, còn nhỏ như thế, vậy mà lại cứ thế mà đi thôi! Đây là số mệnh của chúng ta sao!"

Nghe anh ta nói chuyện, người phụ nữ lại nằm vật xuống trên đất, úp mặt khóc lên, cô muốn ôm lấy đứa bé, nhưng nghĩ đến người cũng đã chết rồi, không thể tùy tiện xáo trộn thi thể, lại không dám ôm, Sở Từ thu tầm mắt lại, đánh giá gian phòng này, mặt tường của căn nhà làm bằng đất, ngửi mùi có thể đoán được đã rất nhiều năm, loại phòng này, đến mùa đông sẽ rất lạnh, đặc biệt là chỗ này còn nằm gần bờ sông nữa, càng khiến người ta có loại cảm giác mát mẻ không nói ra được.

Bên ngoài Sở Từ, cảm giác được một loại sát khí mạnh mẽ, sát khí này không giống như phát ra từ quỷ, mà lại giống phát ra từ một loại pháp khí nào đó! Mà sát khí của pháp khí này so với sư đao còn nặng hơn! Thật là kỳ quái, sư đao là đồ vật cực âm, âm sát khí nặng đến mức chỉ cần bị ở gần liền có thể khiến thân thể người ta cảm giác không khỏe, nhưng sát khí của vật này so với sư đao đương nhiên còn lợi hại hơn! Mà lại còn là âm sát khí khiến người ta thấy nóng bức, hoàn toàn không tránh được, vô cùng hung hăng càn rỡ!

Là món đồ gì vậy chứ?

-------------

Người dịch: Chikahiro

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment