Sở Từ lại tiến vào phòng trong nhà anh ta nhìn một vòng, vì chuyện của con trai nên hai vợ chồng cũng không đếm xỉa gì tới cô, chỉ lo khóc, Sở Từ vừa mới vào nhà, bỗng nhiên cảm giác được một luồng sát khí từ phía sau truyền đến, cô vội vã quay đầu lại, quả nhiên, linh đường vốn trống rỗng, đột nhiên có thêm hai người! Nói một cách chính xác, là một ma nữ cùng một linh hồn sơ sinh, nữ quỷ này mang theo anh linh, đứng bên cạnh thân thể của cậu bé, bỗng nhiên, ma nữ dùng sức đẩy một cái, anh linh hướng về phía cậu bé nhào tới, nó tưởng rằng chỉ cần nhảy bổ vào là có thể đáp được trên người cậu bé, ai ngờ anh linh ngã xuống sàn, hoàn toàn không có cách nào tiến vào thân thể cậu bé được!
Sắc mặt anh linh rất kinh khủng, hàm răng sắc nhọn, rống lên vài tiếng nghe mà tan nát cõi lòng.
Sở Từ cau mày đi ra ngoài, ma nữ thấy cô, cũng không tránh né, chỉ kéo anh linh về trong lồng ngực mình, vẻ mặt âm trầm nhìn cô.
Sở Từ bất giác móc sư đao ra, mím môi lạnh lùng.
Vẻ mặt ma nữ hoang mang, kéo anh linh lại, lạnh lùng nói: "Đừng làm tổn thương con của tôi! Muốn giết thì cứ giết tôi! Cô giết ta mấy lần cũng không đáng kể, tôi chỉ muốn cho con tôi được sống tiếp, có cơ hội chuyển thế!"
"Chuyển thế sao? Muốn chuyển thế tại sao không đi đầu thai? Tại sao muốn ở lại nơi này hại người!"
Ma nữ cười lạnh nói: "Chuyển thế? Cô cho rằng tôi không muốn sao? Nếu tôi có thể chuyển thế, đã không cần mang theo con mà ở lại đây nhiều năm như vậy? Lại phải nói, đây là nhà của tôi! Tôi nghĩ rằng, chẳng lẽ muốn sống ở đây lại phải cần sự cho phép của những người khác, người đã chiếm chỗ ở đây, sao?"
"Nhà của cô sao?" Sở Từ cau mày: "Cô đưa ngày sinh tháng đẻ cho tôi xem!"
Ma nữ cũng không từ chối, đương nhiên, thật sự đem ngày sinh tháng đẻ của mình nói ra, Sở Từ bấm chỉ tay tính toán, biết được nữ quỷ này chết ít nhất cũng hơn ba mươi năm rồi, mà lại còn mang theo đứa con mà chết, phải biết rằng, trong tất cả các loại quỷ, âm sát khí của anh linh rất nặng, mà ma nữ này là người đang mang thai mà chết bất đắc kỳ tử nữa, một người hai mạng, oán khí rất nhiều, thêm vào đó, anh linh và cô ta như hình với bóng, vậy nên, âm sát khí của ma nữ càng nặng, rất khó đối phó! Nữ quỷ này vẫn luôn mang theo anh linh, có thể thấy được là không nói dối.
Ma nữ xoa xoa đầu anh linh, cong môi cười gằn: "Sống một đời người, cũng không trốn thoát được một chữ “mệnh”, tôi là Vương Tân Lan, người thôn Tiểu Lương, hơn ba mươi năm trước, gia đình tôi xây ngôi nhà đất này cho tôi và chồng dùng khi kết hôn, sinh con, ai ngờ, khi tôi mang thai hơn 9 tháng, cách ngày dự sinh không xa, chợt gặp phải chuyện thay đổi cả một đời tôi."
Sở Từ cau mày, cô tính ra, Vương Tân Lan là chết bất đắc kỳ tử, hẳn là ngoài ý muốn, nhưng việc bất ngờ kia là gì cô không tính ra được, có thể có hai nguyên nhân, thứ nhất là vì ở đời trước đó, có sự thay đổi trong quan hệ nhân quả, khiến ngày sinh tháng đẻ của Vương Tân Lan không chính xác, một nguyên nhân khác, là vì quan hệ nhân quả vô cùng nhỏ, nhỏ đến mức đối với cuộc đời không có bất kỳ ảnh hưởng gì, nhưng chuyện này lại thay đổi số mệnh của Vương Tân Lan, đồng thời, đưa cô ta tới một hậu quả rất cực kỳ xấu.
Vương Tân Lan thở dài, cô vốn là người dân thôn Tiểu Lương, hơn ba mươi năm trước, Vương Tân Lan mang thai 9 tháng, bắt đầu chuẩn bị sinh con, cô đem một ít vải vóc, chuẩn bị đi ra ngoài tìm người may quần áo cho con mình, ai ngờ khi đi ngang qua bờ sông, liền thấy một đứa bé đem một chuỗi vòng tay ném xuống đất, Vương Tân Lan khẽ giật mình, nhặt lên nhìn, chỉ thấy đây là một chuỗi vòng tay màu nâu, vòng tay rất đẹp, Vương Tân Lan động lòng, nhặt lên cho vào túi.
Ai ngờ mới vừa đi lên cầu, liền thấy người què họ Trần ở thôn trên gọi cô lại, người què họ Trần là thầy địa lý trong thôn, bình thường hay đoán mệnh, xem tướng cho người ta, có người nói, vì ông ấy tiết lộ quá nhiều Thiên Cơ, dẫn đến hai chân bị què, người què họ Trần nhìn Vương Tân Lan một chút, liền thở dài: "Vật chất là thuộc về dương gian, hồn là thuộc về cõi âm ti địa phủ, cô tự lo lấy đi!"
Vương Tân Lan giật mình, cảm thấy người què họ Trần này nói mấy chuyện chẳng ra sao cả, cô chỉ lượm một cái vòng tay thôi mà, mà lại nói một câu như thế sao?
Vương Tân Lan không để ở trong lòng, bán tín bán nghi, trong miệng lẩm bẩm nhắc lại mấy lần rồi quay đầu đi.
Nghĩ đến người què họ Trần cũng là nhân vật lợi hại, trong thôn, nhà ai có tang sự gì, hay cần dời mộ phần gì, đều tìm đến ông ta, có người nói, hồi còn trẻ, người què họ Trần rất lợi hại, là nhân vật có thể hô mây gọi gió khắp nơi, chỉ vì bị què chân nên mới trở lại thôn Tiểu Lương.
Cô ấy liền muốn đem vòng tay ném đi, nhưng trước giờ cô chưa từng có món đồ trang sức gì, nên không muốn đem đồ, nhặt được dễ dàng như vậy, ném đi, mặc dù bản thân cũng không biết đây là vật gì, nhưng có thể cảm giác được chuỗi hạt này vẫn có giá trị hiện kim, có thể đem tới hiệu cầm đồ đổi được ít tiền.
Vương Tân Lan vừa đi vừa tính toán ở trong lòng, không biết thứ này đổi được bao nhiều tiền, lại tính toán lấy số tiền đó mua thứ gì.
Nhưng đúng lúc đó, bỗng nhiên, trong lòng bàn tay trái có một cảm giác mát mẻ ùa đến, cô kinh hãi, nhìn về lòng bàn tay, thấy trong lòng bàn tay không có bất kỳ vật gì, cũng không có thứ gì bò qua, kỳ quái thật! Loại cảm giác vừa nãy là từ đâu tới chứ? Giống như một loại đồ vật nào đó mang theo âm khí chui qua cơ thể cô vậy.
Vương Tân Lan sợ hết hồn, hướng về phía nhà mình, nhanh nhanh chạy về, ai ngờ mới vừa đi tới cửa nhà, tay trái lại nổi lên khí lạnh, nhìn kỹ lại, lại là không có thứ gì, kỳ quái quá rồi! Cô đeo vòng tay bên tay phải, sao bên tay trái lại có vấn đề chứ?
Thực sự là gặp quỷ rồi!
Vương Tân Lan nghĩ đến người què họ Trần vừa nãy, vội vàng tháo vòng tay ra, muốn ném vòng tay đi.
Nhưng mà đồ vật dễ dàng nhặt được, ném đi lại khó, cô còn chưa vứt, liền thấy một người say rượu loạng choạng đi tới cửa nhà, Vương Tân Lan sợ hết hồn, khuẩn trương muốn mở cửa đi vào, ai ngờ người say rượu này, đột nhiên phát điên lao đến chỗ cô, đem cô kéo đến trong đồng cỏ lau bên dưới con đê, vào thời đại trước đó, người sống ở nhưng nơi rừng núi hoang dã, thật sự rất đáng sợ! Vương Tân Lan dùng sức giãy dụa, nhưng mà người say rượu cứ như là bị món đồ gì chiếm lấy cơ thể vậy, vô cùng mạnh, ép cô, khiến cô không làm sao chống cự được, như vậy, dù cô có giãy giụa cách mấy, vẫn bị người say rượu cưỡng bức.
Vương Tân Lan bất giác khóc lên, Sở Từ nhìn về phía cô, cau mày, chuyện này đúng như cô đã tính được, số mệnh của Vương Tân Lan trong một kiếp nhất định sẽ gặp chuyện như vậy, trước đây thời thế loạn, xảy ra chuyện như vậy cũng không có gì quá ngạc nhiên, nhưng việc Sở Từ không hiểu là, sao lại có chuyện trùng hợp đến vậy chứ? Vương Tân Lan mới vừa nhặt được vòng hạt kia liền gặp chuyện không hay, có phải là quá khéo rồi không?
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com