Ngay sau đó, đại pháp sự sư đột nhiên vung một cái, Kapala đột nhiên bay về phía Sở Từ, Sở Từ không tránh kịp, bị đụng trúng ngực, đau đớn, ngã trên đất.
Cô ôm ngực, không lâu sau, phun ra một ngụm máu.
Đại pháp sư cười lạnh một tiếng: "Vô dụng vậy sao? Sở Từ à, ngươi thật sự làm ta thất vọng!"
Sở Từ đứng lên, lại ói ra máu, Kapala này không hổ là dùng xương người làm thành, cực kỳ tà ác, sát khí mạnh vô cùng, một khi bị đánh trúng, lục phủ ngũ tạng đều đau đớn.
Bỗng nhiên, đại pháp sư lại duỗi cánh tay ra, thở dài một tiếng: "Thôi, nếu ngươi vô dụng như vậy! Không xuống tay giết được ta, vậy ta sẽ giết ngươi! Nếu, để ngươi vô dụng như thế này, tồn tại trên đời này cũng không làm được cái gì!"
Nói xong, ném Kapala lần thứ hai về phía Sở Từ.
Sở Từ lập tức hiểu ra, Kapala này giống như đã xác định cô vậy, chỉ đuổi theo cô thôi, Sở Từ bất ngờ trốn ra bên ngoài, nhưng Kapala này không giống sư đao, cần có người khống chế, vòng tay này chỉ cần xác định mục tiêu, thì sẽ giống như chó vậy, chỉ cắn mỗi người đó thôi.
Bỗng nhiên, Sở Từ bị vấp một cái, ngã xuống đất, Kapala này nhân cơ hội đuổi theo, mắt thấy Kapala đang bay đến.
Sở Từ đang muốn tránh, đã thấy một trận sát khí khiến Kapala chấn động đến mức lùi về sau vài bước.
Sở Từ cau mày, quay đầu lại nhìn, thấy một đám đen thui trên núi, một đám ác quỷ nhẹ nhàng bay lại.
Cầm đầu là bọn quỷ cô nuôi ở nhà, Sở Từ cười: "Các ngươi sao lại đến đây?"
"Chị đại à! Cô là chị đại của chúng ta, làm sao có thể bỏ mặc để cho người khác bắt nạt chứ?"
"Đúng vậy! chi đại à, đem hết thực lực của cô ra đi! Giết hắn đi!"
"Giết hắn đi chị đại! Hắn không phải Lục Cảnh Hành, hắn là kẻ ác chiếm cứ thân thể anh ta thôi, nếu như cô không giết hắn, hắn cũng sẽ giết cô, mà bây giờ Lục Cảnh Hành cũng không thể khôi phục ý thức, như vậy so với việc chết đi có khác biệt gì chứ? Chỉ có giết hắn, cô mới có thể tiếp tục sống, Lục Cảnh Hành cũng mới có thể sống!"
Sở Từ nghe vậy, ý thức từng một chút tụ lại, bỗng nhiên ra quyết định! Đúng vậy! Nếu như cô không giết đại pháp sư, Lục Cảnh Hành cũng không sống được, con người không phải chỉ có nhục thể tồn tại mới gọi sống sót.
Ngay sau đó, đám quỷ bỗng nhiên đẩy một cái hồn phách ra.
"Chị đại, cô xem một chút, đây là ai nè!" Sở Từ định thần nhìn lại, kinh ngạc nói: "Thụy Thụy?"
"Chính xác! Nó chính là hồn phách thứ 11 của Thụy Thụy!"
"Hồn phách thứ 11 sao?" đây là lần đầu Sở Từ gặp phải chuyện như vậy, xưa nay chỉ từng nghe nói: con người có ba hồn bảy vía, sao có thể có người có tận 11 hồn phách! Mà so sánh Thụy Thụy với những người khác, cũng không đặc biệt gì, trừ phi là. . .
Có! Sở Từ bỗng nhiên lóe lên một tia sáng, cô không thể tin được, hỏi: "Vậy cái hồn phách thứ 11 này chính là Thiên Nhãn của Thụy Thụy!"
Đúng rồi, trước giờ chỉ nghe nói Thiên Nhãn không phải con mắt thật, mà là con mắt bên trong thân thể thôi, mà bên trong thân thể, đã có ba hồn bảy vía, mỗi cái có mỗi chức trách, nếu như một người đầu thai mà lại có thêm một hồn phách, vậy hồn phách này sẽ không có chức trách tương ứng, nó chỉ sống nhờ bên trong thân thể người đó mà thôi, nếu vậy, không phải nó tương đương với con mắt bên trong sao? Do đó, không phải người có Thiên Nhãn so với người bình thường nhiều hơn một hồn phách sao?
Tất cả những thứ này, Sở Từ chưa từng nghe qua, nhưng nghĩ kỹ lại, thì chuyện hoàn toàn có thể như vậy.
Bỗng nhiên, hồn phách thứ 11 của Thụy Thụy nhằm phía đại pháp sư lao vào, đại pháp sư vung tay một cái, Thụy Thụy liền bị đánh ngã trên mặt đất.
"Càn rỡ thật! Ở đâu ra một tên oắt con vắt mũi chưa sạch! Dám tập kích pháp sư ta chứ!"
Thụy Thụy bị hất văng về phía cô.
Sở Từ cảm thấy kỳ quái, tại sao Thụy Thụy lại đơn độc phản ứng với Lục Cảnh Hành như thế chứ?
Chẳng lẽ là vì. . .
Đúng rồi! Bỗng nhiên Sở Từ nghĩ đến một khả năng, hồn phách của con người đều phải tìm ký chủ, nếu như không có ký chủ thích hợp, hồn phách này chẳng khác nào không có nhà để về, mà lực sát thương của hồn phách lại kém xa Quỷ Hồn, không có năng lực tự vệ, nên, cuối cùng, nhất định phải cần ký chủ bảo vệ, nhưng mỗi người đều chỉ có ba hồn bảy vía, vậy nên hồn phách thứ 11 này có thể đi đâu tìm được ký chủ thích hợp chứ?
Chỉ có một khả năng!
Chính là người thiếu mất một hồn phách!
Và Lục Cảnh Hành chính là người như vậy!
Tuy rằng, đại pháp cư ở trong thân thể Lục Cảnh Hành, nhưng Thụy Thụy có thể cảm nhận được, hồn phách này không phải “hàng chính chủ”, vốn dĩ cái cơ thể đó thiếu mất một hồn phách.
Bởi vậy, Thụy Thụy mới cật lực công kích đại pháp sư, để có được ký chủ thích hợp.
Bỗng nhiên, Sở Từ kích động đứng dậy, như vậy, nếu cô giết đại pháp sư! Để Thụy Thụy vào trong thân thể Lục Cảnh Hành, nói không chừng Lục Cảnh Hành sẽ không chết!
Sở Từ đứng lên hoàn toàn, lấy sư đao ra, từng bước một tiến đến chỗ đại pháp sư.
Đại pháp sư hừ lạnh: "Sao, có ý chí chiến đấu rồi sao?"
Thụy Thụy lại đột nhiên lao về phía cơ thể mà đại pháp sư đang trú ngụ, đại pháp sư bị đụng trúng, hồn phách lay động, so với lần trước của Vu La thì không giống, vì Vu La tiến vào thân thể Nhan Thuật một thời gian ngắn, không dung hợp cùng thân thể, còn đại pháp sư này, lại bị một hồn phách có khao khát mãnh liệt đánh trúng, hơn nữa thân thể đó cũng lại mãnh liệt bài xích ông ta, do đó, hồn phách có chút bất ổn.
Sở Từ giúp Thụy Thụy một tay, lấy trâm gài tóc ra, ném về đại pháp sư, trâm gài tóc bị Kapala ngăn cản, Sở Từ lại lấy sư đao ra, bổ về phía đại pháp sư.
Đại pháp sư bị sư đao công kích, hồn phách lay động rất mạnh, ông ta lạnh lùng nói: "Ngươi cho rằng vẫn đang ở kiếp trước sao?"
Sở Từ không để ý đến ông, tiếp tục công kích, lập tức Thụy Thụy lại liên tục lao về phía ông ta, cùng với sự công kích của Sở Từ, hồn phách đại pháp sư lại càng bất ổn, không để ý, cái Thụy Thụy liên tục công kích kia dĩ nhiên chen vào thân thể Lục Cảnh Hành.
Nếu trong thân thể Thụy Thụy có 11 hồn phách, nói cách khác, trong cơ thể người cũng không phải là chỉ có thể chứa đựng ba hồn bảy vía.
Hồn phách Thụy Thụy và hồn phách đại pháp sư cùng “sống nhờ”, nên bất cứ lúc nào cũng muốn đẩy đại pháp sư ra ngoài, lúc này đại pháp sư cau mày, kéo vòng tay ra, muốn đối phó với bọn họ, nhưng mà, Sở Từ đánh bên ngoài, Thụy Thụy chen bên trong, quan trọng hơn là, hồn phách Lục Cảnh Hành bị áp chế, cũng ở trong đối phó với đại pháp sư.
Nhất thời, xuất hiện rất nhiều hình ảnh hồn phách chủ đạo của Lục Cảnh Hành trong thân thể.
"Sở Từ!" giọng của Lục Cảnh Hành.
"Sở Từ ngươi quá càn rỡ! Ngươi cho rằng ta còn có thể bị ngươi giết!" giọng của đại pháp sư.
"Chị!" giọng của Thụy Thụy.
Sở Từ liền thấy thân thể của Lục Cảnh Hành, không giống như bị hồn phách chủ đạo chiếm cứ, liền gấp gáp.
"Lục Cảnh Hành!" Sở Từ kêu một tiếng.
Đám quỷ xoa xoa tay nói: "Chúng ta nên ra trận rồi!"
Nói xong, quỷ treo cổ là tên đầu tiên lao vào, bị âm sát khí của quỷ xông tới, Thụy Thụy đột nhiên từ trong cơ thể Lục Cảnh Hành chạy ra.
"Tại sao lại là em?"
"Anh à, anh đụng sai người rồi!" Thụy Thụy lại chen vào, diễm quỷ và thủy quỷ cũng đột nhiên lao tới, lần va chạm này, một hồn phách của Lục Cảnh Hành chạy ra.
"Sở Từ!"
Lông mày Sở Từ khẽ nhíu lại: "Nhanh đi vào đi!"
Lục Cảnh Hành lại tiến vào trong cơ thể của mình, bọn quỷ thấy pháp lực của đại pháp sư quá cao, rất khó xô trúng được, lập tức, cùng nhau tay trong tay, vây một vòng tròn xung quanh thân thể Lục Cảnh Hành, bọn chúng không cố gắng lao về phía Lục Cảnh Hành nữa.
Sát khí của quỷ tương tự với âm sát khí của pháp khí, sẽ gây xung kích đối với linh hồn, lần va chạm này, quả nhiên hồn phách của đại pháp sư đứng không vững.
Bọn quỷ lại lao vào, nhân cơ hội đó, Sở Từ một đao chém tới.
Lần này, đại pháp sư tránh không kịp, bị đụng trúng, liền từ trong cơ thể Lục Cảnh Hành bị đẩy ra ngoài, Lục Cảnh Hành ngã trên đất, bất tỉnh nhân sự.
Sở Từ không dám chậm tay, nhằm phía đại pháp sư đánh tới, đại pháp sư cười lạnh một tiếng, liên tục niệm chú, cái Kapala kia cảm nhận được sự triệu hồi của chủ nhân, pháp lực đột nhiên trở nên mạnh mẽ, vì Kapala hấp thụ không ít sát khí từ dương khí con người, nên sát khí rất nặng, mặc dù là nhiều quỷ và pháp khí như vậy, cũng không đuổi kịp nó.
Đúng là một pháp khí khó chơi!
Sở Từ nhếch mày suy nghĩ.
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com