Tuy rằng vòng tay rất khó đối phó, nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể, hơn nữa, kiếp trước cô cùng đại pháp sư đã bất phân thắng bại, những năm qua, cô chuyên tâm tu luyện, tuy không hẳn có thể chắc thắng đại pháp sư ở kiếp trước, nhưng để đối phó với hồn phách mới vừa tỉnh lại của sợi Kapala này, thì tuyệt đối dễ như ăn cháo! Vậy, cô đang sợ cái gì chứ? Chỉ khi cô thắng, thì cô và Lục Cảnh Hành mới có cơ hội sống sót.
Nghĩ tới đây, Sở Từ chau mày, lấy trâm cài tóc từ trên đầu xuống, mặt không cảm xúc nhìn về phía đại pháp sư.
"Đại pháp sư, ngươi không nên khiến mọi chuyện đi đến nước này." Sở Từ cười lạnh một tiếng: "Ngày trước, ta giết ngươi, nhưng ngươi cũng giết ta, cũng đã hơn một nghìn năm rồi, ngươi lại vẫn cố chấp đến đây hại bạn trai ta, món nợ này, chúng ta nên cố gắng tính cho xong đi!"
Nói xong, cô đưa hai tay tạo thành chữ thập, nắm trâm gài tóc ở trong lòng bàn tay, nhanh chóng niệm chú.
Thần chú càng niệm càng nhanh, pháp lực của trâm gài tóc càng ngày càng mạnh mẽ, dù sao cũng là pháp khí ngàn năm, hơn nữa kiếp trước cô chính là đối thủ của đại pháp sư, sát khí của trâm gài tóc đột nhiên phát tán ra, Sở Từ buông tay ra, không cần cô điều khiển, trâm gài tóc tự bay về phía Kapala.
Đối với một pháp sư mà nói, sự hòa hợp giữa người và pháp khí là tâm niệm tương thông, tất cả tâm niệm của Sở Từ đều được trâm gài tóc nhận biết. Trước nay, pháp lực của trâm gài tóc chưa từng mạnh mẽ như vậy, nhưng bỗng nhiên, trâm gài tóc va trúng Kapala, Kapala liên tục bị quay vòng, trâm gài tóc lại liên tục công kích, vừa va chạm vào, đã phát ra ánh sáng công kích dữ dội, Sở Từ để trâm cài tóc xử lý Kapala, còn mình thì lại giơ sư đao lên, bổ về phía Lục Cảnh Hành.
Giờ phút này, trong cơ thể của Lục Cảnh Hành, đại pháp sư, Lục Cảnh Hành và Thụy Thụy, hồn phách của ba người đánh nhau kịch liệt.
Mỗi người đều muốn chiếm lấy thân thể, mà Thụy Thụy và Lục Cảnh Hành lại đem hết toàn lực đuổi đại pháp sư ra.
Đại pháp sư bị quấy nhiễu như vậy, vốn dĩ tự lo không được, nếu như có người đánh ông ta, ông ta sẽ không chút do dự phản công giết chết đối phương, nhưng hiện tại, thứ bị đánh trong thân thể kia không phải là con người của ông, mà là hồn phách của ông ta mà thôi, hồn phách của ông ta dù có lợi hại đến đâu, cũng không cách nào triển khai pháp lực được, không cách nào chống lại sự quấy nhiễu của hai hồn phách được.
Đại pháp sư cuống lên, lập tức cười gằn: "Muốn đánh chết ta sao? Làm đi! Ngươi không giết ta trước, vậy ta sẽ giết “chính ta”!"
Nói xong, đại pháp sư hành động khác xa dự liệu của tất cả mọi người, ông ta hướng về phía ngọn núi nhảy một cái.
Ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc này, đại pháp sư cho rằng Sở Từ cản ông ta, ai ngờ Sở Từ không chỉ không cản, mà còn nhân lúc ông ta mất cảnh giác, đột nhiên dùng sư đao chém tới một chém, hơn nữa đại pháp sư bị Thụy Thụy và Lục Cảnh Hành chen chúc, hồn phách lập tức từ trong cơ thể Lục Cảnh Hành đi ra.
Đại pháp sư cười lạnh: "Nếu chết! Vậy mọi người cùng chết! Ta không tin, Lục Cảnh Hành này rơi xuống sườn núi lại không chết?"
Đây hoàn toàn là đại pháp sư giở trò!
Vì bản thân không có niềm tin chiến thắng, nên muốn kéo người khác cùng chết, mà nếu Lục Cảnh Hành chết, cả đời Sở Từ cũng sẽ đau khổ, mục đích của đại pháp sư cũng coi như đạt được, con người ông ta chính là như vậy, tình nguyện chết, cũng không thể để cho người khác hạnh phúc.
Mọi người đừng hòng đươc hạnh phúc!
Ai ngờ, Sở Từ chợt cong môi nở nụ cười.
Đại pháp sư cau mày, nhìn xuống, vừa nhìn, mắt đều trố ra.
Phía dưới này vốn là vách núi! Vì quanh biệt thự có suối nước nóng chảy qua nên để phòng ngừa có người rơi xuống vách núi, bên ngoài biệt thự đều lắp đặt khung sắt và lưới sắt, để khi có người vô tình rơi xuống cũng sẽ được ngăn lại, như vậy sẽ không chết!
Thân thể Lục Cảnh Hành nặng nề va chạm với lưới sắt bên dưới, phát ra tiếng đập.
Lập tức mặt Sở Từ lạnh lùng.
"Ta sẽ không tha cho ngươi đâu!" cô tuyên bố cứng.
Đại pháp sư giang hai tay muốn làm phép, nhưng dù sao ông ta cũng chỉ là một hồn phách, ông ta còn không bằng cả quỷ! Nếu vậy ông ta thực sự có thể triển khai pháp lực mạnh mẽ sao? Cùng lắm cũng chỉ là đấp bóp sương sương cho Sở Từ mà thôi.
Ánh mắt Sở Từ lạnh lẽo, lấy ra tám tấm bùa, bày ra một bát quái trận trên không trung, lại dùng sư đao làm bát quái này xoay vòng vòng.
Cô cười lạnh lùng, nói: "Đại pháp sư! Để ta tiễn ngươi xuống địa ngục!"
Nghe giọng thì như là thương lượng, nhưng hành động lại không khoan nhượng chút nào, cô đột nhiên phóng sư đao ra ngoài, sư đao phối hợp cùng bùa chú của bát quái trận này, pháp lực tăng gấp đôi, đột nhiên đánh trúng đại pháp sư, đại pháp sư ngã trên mặt đất, khóe miệng tựa như cười nhưng cũng không phải cười, nhìn chằm chằm Sở Từ.
Cùng lúc đó, trâm gài tóc của Sở Từ đang giao đấu cùng Kapala, Sở Từ lại lấy sư đao ra, dùng phương pháp như vừa rồi, sư đao phối hợp cùng bùa chú bát quái, đánh về hướng Kapala, Kapala vẫn chuyển động, bây giờ Sở Từ cũng vẫn theo cách cũ, dùng chính nguyên lý bát quái, Kapala căn bản không chiếm thế thượng phong, hai bên đối chọi nhau, phát ra ánh sáng mãnh liệt.
Rầm một tiếng.
Kapala đột nhiên nứt toác ra, từng hạt châu rơi rải rác ở trên sàn nhà, lanh lảnh vang tiếng, những này hạt châu xem ra chẳng khác gì trên vòng tay bình thường, nhưng vì làm từ chất liệu là xương người khiến mỗi hạt châu đều mang theo sát khí.
Gabala không còn nguyên vẹn, dĩ nhiên không còn uy hiếp nữa rồi!
Sở Từ giơ sư đao lên, nhìn xuống đại pháp sư trên đất.
"Không ngờ, chúng ta đấu nhau nhiều năm như vậy, kết quả cuối cùng vẫn giống nhau." Sở Từ cảm thán: "Chỉ là lần này, ta sẽ không để ngươi tổn thương ta!"
Khóe môi đại pháp sư cong lên, vẫn là thái độ không thèm để ý như trước kia.
Một lát sau, ông ta mới cười: "Vậy thì giết ta đi, ngược lại, ta muốn xem thử, lần này ngươi sẽ dùng phương thức nào!"
Sở Từ nắm chặt sư đao, ánh mắt mang theo sát khí mạnh mẽ.
Sắc mặt đại pháp sư tĩnh lặng, vẻ mặt hờ hững, giống như đang mong chờ kết thúc này.
Tất cả bọn quỷ nín thở, bất động, chờ Sở Từ chém xuống một đao, Sở Từ chém xuống, ai ngờ ngay thời khắc sống chết, cô bỗng nhiên niệm chú.
Thân thể đại pháp sư ngưng lại, ánh mắt kinh ngạc.
"Con mẹ nó, ngươi muốn đưa ta đi đầu thai!"
Sở Từ bĩu môi, tựa như cười: "Đúng vậy, ta muốn đưa ngươi đi đầu thai! Ngươi nhất định cho rằng pháp sư như ngươi, xuống địa phủ sẽ tiếp nhận một nhóm tiểu binh tiểu tướng rồi sai khiến chúng, nhưng không, lại phải cùng người bình thường xếp hàng đầu thai như thế, là đối với ngươi chắc chắn là một loại nhục nhã đúng không? Thật ngại quá đi, ta nhất định phải làm như vậy! Chiêu này vốn chỉ là học theo ngươi mà thôi! Muốn đả kích kẻ thù, nhất định không được để cho hắn dễ chịu!"
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com