Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 50 - Chương 50 - Vả Mặt

Chương 50 - Vả mặt
Chương 50 - Vả mặt

Kết thúc việc học một ngày, Sở Từ lại vẽ truyện tranh một hồi, đến 11 giờ cô mới có rảnh mở Weibo ra. Ban đầu cô còn tưởng mình mở lộn Weibo nào rồi, nếu không số lượng fan của cô sao lại có hơn 20 vạn trong mấy ngày ngắn ngủi như thế? Có chuyện gì sao? Còn cái Weibo cá chép kia cũng đã có hơn 8 vạn lượt chia sẻ.

Sở Từ trầm tư một lát liền hiểu có chuyện gì xảy ra. Theo thời đại đang tiến bộ, thủ đoạn đoán mệnh xem phong thủy cũng phải tiến bộ theo, trong hiện thực thầy bói có thể vẽ một lá bùa khai vận chiêu tài, người khác mang trên người có thể bảo bình an và đổi vận, mà bây giờ là thời đại Internet, Sở Từ muốn thử xem có thể khai vận chiêu tài đối với loại đồ vật như Weibo hay không, bởi vậy ngày đó cô mới làm một cái phép thuật nho nhỏ cho mấy bức tranh cá chép kia, lại niệm thêm chú ngữ để thử một lần xem phương pháp này có được hay không. Không ngờ nó sẽ có hơn 8 vạn người chia sẻ.

Sở Từ click mở bình luận, có khoảng 5 vạn cái bình luận nói về cái Weibo này chuẩn cỡ nào, rất nhiều người tag bạn tốt vào cùng chia sẻ để chiêu vận cho nên mấy ngày trước có rất nhiều người chia sẻ. Nhưng cái Weibo này của Sở Từ là có kì hạn, thời gian hiệu quả chỉ có một tuần, hôm nay đã sắp hết hạn nên số lượt chia sẻ có hơi giảm bớt nhưng vẫn có nhiệt độ nhất định. Sở Từ nhìn màn hình cười.

Xem ra muốn làm một người Đại sư huyền học cũng phải biết bắt kịp thời đại nha, bây giờ sự vật mới rất nhiều, biển số xe, số điện thoại, các công cụ Internet như Weibo các thứ đều nên có những phương thức đoán mệnh khác nhau. Ai quy định không thể có Đại sư phong thủy khai vận cho các trang web cơ chứ? Ví dụ như có người muốn mở tài khoản công chúng, mở 10 trang web, Sở Từ chọn lựa ra 3 cái có thể nổi tiếng, như vậy cũng coi như là sáng lập phương thức xem phong thủy đoán mệnh mới.

Có rất nhiều người bình luận nói Weibo của cô chuẩn, cá chép xài tốt.

Sở Từ cười, loại khai vận này là vận nhỏ, hầu như sẽ không thay đổi nhân quả được quy định trước nên cô cũng không ngại mang lại một ít niềm vui cho mọi người.

Nhân nhiệt độ của Weibo này mà tập mới nhất của “Thiên tài nữ thần tính” đã có hơn 4 vạn lượt chia sẻ, những Weibo trước kia cũng có người chú ý tới.

Lợi hại nhất là còn có một nữ minh tinh hạng nhất chia sẻ Weibo cá chép của cô, còn có mấy tiểu minh tinh cũng chia sẻ, từ đó, 20 vạn fan cũng không tính nhiều.

Cũng nhờ Weibo này quá hiệu nghiệm nên có rất nhiều người tag Đại sư huyền học Triệu Thiên Nhất.

-Đánh mặt bằng thực lực, @ ‘Đại sư huyền học Triệu Thiên Nhất’ , Weibo của ông tôi chia sẻ cả một năm không có lần nào linh, của người ta mới chia sẻ một cái liền linh nghiệm.

-Ta đã đóng hết các tài khoản trước kia chia sẻ Weibo cá chép rồi, Sở Sở cô nương, sau này ta nhận chuẩn cô.

-Không chém chết Sở Sở được, Weibo của người ta thật sự có thể mang đến vận may nha.

-Sở Sở đại đại, học sinh chúng ta có khi phải đi thi toàn quốc, đại đại có thể làm Weibo cho các thí sinh để thi qua không?

@ ‘Sở Sở vẽ truyện tranh': Chờ có mấy cuộc thi lớn, như thi tiếng Anh cấp 4 cấp 6, thi tư pháp, thi nhân viên công vụ gì đó ta sẽ làm Weibo cá chép cho các ngươi, giúp các ngươi như nguyện. Đương nhiên cũng không thể chỉ dựa vào Weibo của ta mà còn phải tự thân nỗ lực nữa, nếu không tất cả mọi người đều chia sẻ, không thể nhận tất cả mọi người thôi? Cười…

Kì quái là khi Sở Từ lại đi xem Weibo của Triệu Thiên Nhất, hắn đã xóa cái Weibo cười nhạo cô đi, mặc kệ mọi người tag cỡ nào cũng quyết tâm làm con rùa đen rút đầu, kiểu nào cũng không dám ra ngoài nói chuyện.

…………..

Từ khi Weibo có nhiều fan, Sở Từ đặt ra một số yêu cầu cho bản thân mình, ít nhất là 2 ngày đăng 1 truyện tranh về phong thủy, truyện tranh về quỷ cũng cần phải chuẩn bị, chờ fan nhiều hơn chút nữa liền làm truyện dài kì, mỗi tuần làm một cái Weibo cá chép để hút fan, tốt nhất cũng làm một cái hoàng lịch gì đó, mấy thứ này làm không khó, cũng không mất bao nhiêu thời gian nhưng lại rất có thể hút fan, cũng có thể giúp fan ra một số đề nghị, ví dụ như gần đây không nên chuyển nhà hay không nên đi xa vân vân.

Như vậy mấy ngày kế tiếp cô sẽ rất bận rộn, tranh thủ phát Weibo cho ngày hôm nay là được rồi.

Hôm sau, lúc cô đang làm bài tập thì thấy Sở Châu mặc một bộ tây trang tiến vào.

“Sở Từ.”

Sở Từ đứng dậy cười: “Anh, sao về trễ vậy?”

Sở Châu như cười như không nhìn tập truyện tranh của cô: “Em còn tập vẽ hả?”

Một câu nói nhẹ nhàng khiến Sở Từ gõ vang cảnh báo, cô tiếp tục cười muốn đánh thức lòng tốt của anh cả mình. Phải biết rằng trong nhà cha mẹ không hay quản cô nhưng anh cả lại rất thích quản, nghe nói anh ấy còn đi tìm Điền Tam Thải và Sở Minh Giang nói chuyện qua, nói cha mẹ làm phụ huynh không xứng chức, không dành quá nhiều chú ý cho cô, bởi vậy Điền Tam Thải và Sở Minh Giang còn tự kiểm điểm bản thân. Vì lẽ đó, trong nhà cô không sợ ai chỉ sợ anh cả quản mình, bây giờ cô mới 17 tuổi mà anh cả đã đạp Sở ba xuống, biến thành chủ gia đình.

Nghĩ đến mình một bó tuổi to còn bị Sở Châu quản lý, Sở Từ cũng rất muốn khóc.

Sở Châu vươn tay: “Lấy bài thi ra đây.”

Sở Từ nhận mệnh đem bài thi cho hắn, thẳng thắn nói mình thi được hạng 3 toàn khối cũng đã không tồi, thế nhưng Sở Châu lại không nghĩ như thế. Hắn cầm bài thi, bắt đầu tìm tòi những câu cô làm sai, lại còn nói ngữ văn cô bị trừ quá nhiều điểm.

Sở Từ mỉm cười: “Anh, ngữ văn em cao điểm nhất khối đấy.”

“Vậy sao?” Sở Châu nhẹ nhàng nói: “Anh tưởng mấy môn thi viết như ngữ văn này cần phải được max điểm chứ.”

Sở Từ nghĩ đến Sở Châu thi đại học viết văn được điểm cao nhất, cô chỉ phải nuốt nước mắt vào bụng. Lúc sau Sở Châu ra chút đề cho cô làm lại mấy dạng bài sai, thấy cô đã nắm giữ toàn bộ mới chịu bỏ qua.

“Lần sau, xin hãy thi được hạng nhất, cảm ơn.” Nói xong, Sở Châu xoay người rời đi.

Sở Từ thở dài, nhận mệnh cúi đầu học.

Có một người anh là học bá có cảm giác như thế nào? Sở Từ rất muốn hỏi vấn đề này.

…………..

Thật vất vả mới chờ đến cuối tuần, Sở Từ chạy ra ngoài tu luyện thì gặp Lục Bích Trì đang vui vẻ chạy hướng cô, cô nhận lấy thân thể tròn vo của Lục Bích Trì, sờ lông nó cười nói: “Lục Bích Trì, mày lại béo lên rồi.”

Lục Bích Trì trừng cô, cống hiến một cái icon mới.

“Trời ạ! Thật là tếu, tao phải chụp lại mới được.” Sở Từ nói, móc điện thoại chụp lại biểu tình của Lục Bích Trì, trời! Biểu tình này thật xuất sắc!

Lục Cảnh Hành chậm rãi lại đây, thấy hai người chơi vui vẻ, khóe môi anh khẽ cong lên.

“Cô Sở.”

Sở Từ cười chào hỏi.

Lục Cảnh Hành trầm ngâm một lát mới nói: “Như thế này, gần đây tôi có nhận một bộ phim sắp khởi động máy, theo quy trình thì trước khi khởi động đoàn phim sẽ tìm một người pháp sư đến tính gì đó, đạo diễn của tôi rất tin tưởng chuyện này, nghe nói chuyện của tôi nên muốn nhờ tôi giới thiệu một chút.”

Sở Từ biết trong xã hội hiện đại, minh tinh là một nghề rất dễ kiếm tiền, nghe nói có người diễn một bộ phim là có mấy ngàn vạn vào túi, nghề nào càng kiếm tiền lại càng tin tưởng phong thủy đoán mệnh, nếu không cũng sẽ không có nhiều nữ minh tinh tìm Đại sư, Sở Từ tất nhiên cũng muốn tham gia vào cái vòng này.

Nghĩ vậy cô liền đáp ứng: “Được thôi! Tôi đi theo anh một chuyến.”

Ngày thường Sở Từ học tập rất bận nên không thể đi theo, mà việc khởi động máy cũng rất gấp gáp nên Sở Từ nói Lục Cảnh Hành hẹn thời gian với đạo diễn, cô sẽ đến gặp luôn.

“Đại sư, có ngài đi cùng tôi rất là vui mừng! Cứ như vậy thì bộ phim này có tám chín phần mười có thể nổi tiếng, cho dù không quá nổi tiếng cũng sẽ không đến mức mất mặt. Đây là bộ phim đầu tiên Cảnh Hành tham gia sau khi tỉnh lại nha.”

Vì lẽ đó Chu Thản còn rất cẩn thận, người trong vòng không ai xem trọng bộ phim này nên hắn rất sợ cuối cùng nó không có danh tiếng gì khiến tình cảnh của Lục Cảnh Hành càng thêm gian nan.

Nói đến nghệ sĩ nhà mình cũng là không giống người thường, những người khác đừng nói là gặp tai nạn, chỉ chạy xe đạp điện té một tí, có cái vết thương nhỏ xíu cũng sẽ đăng Weibo tranh thủ lòng đồng tình, nếu mà chảy máu đi bệnh viện băng bó thì còn phải đăng liên tục vài tuần cơ. Lục Cảnh Hành thì ngược lại, hôn mê vài tháng, tỉnh lại cũng chỉ đăng một cái Weibo thông báo, còn lại tất cả đều không thèm quan tâm, ngay cả việc nhận một bộ phim cũng vô cùng điệu thấp.

Sở Từ cười: “Tôi đã nói rồi nha, việc này anh không cần phải lo lắng, mệnh cách của Lục tiên sinh rất tốt, anh phải tin anh ấy.”

Không biết vì sao ba chữ “Lục tiên sinh” lại chọc cho Lục Cảnh Hành nhíu mi, ngón tay anh gõ lên đùi vài cái, ra vẻ lơ đễnh nói: “Ba chữ Lục Cảnh Hành này không khó đọc chứ?”

Sở Từ dừng một chút rồi cười nói: “Thế hai chữ Sở Từ này chắc còn dễ đọc hơn chứ nhỉ?”

Hai người đều cười, Lục Cảnh Hành nói: “Nếu đã như vậy thì chúng ta cứ hô tên đối phương đi, nếu không cũng quá xa lạ.”

“Cũng đúng.” Sở Từ đồng ý.

Chu Thản nghe hai người nói, cảm giác rất kì quái. Lục Cảnh Hành đã bao giờ quan tâm đến người khác xưng hô với anh như thế nào đâu? Thế nhưng bây giờ lại cố tình sửa lại xưng hô của Sở đại sư, thật là không tầm thường.

Dọc theo đường đi hắn luôn dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn Lục Cảnh Hành, cũng thu được ánh mắt cảnh cáo từ anh, lập tức túng, thu hồi ánh mắt lại.

…………….

Trên đường đi Sở Từ nhìn qua tên của kịch bản, nhắm mắt bấm tay tính toán, ánh nắng từ cửa sổ xe chiếu vào mặt cô khiến khuôn mặt trắng nõn lại càng sáng chói như sứ, trước kia Lục Cảnh Hành thấy trên sách dùng cách so sánh này để miêu tả làn da của phái nữ thì luôn cảm thấy đây là nói quá, nhưng làn da của Sở Từ quả thật quá tốt, hẳn là do cô thích vận động nên mới vậy. Mỗi ngày cô đều sẽ vận động, thỉnh thoảng anh đứng trên sân thượng hay ban công đều nhìn thấy cô tản bộ trong rừng cây ở xa xa, đương nhiên cô luôn nói đó là tu luyện.

Nếu không có gì đột xuất thì mỗi ngày cô đều sẽ tu luyện ít nhất một giờ, có lẽ cô đoán mệnh chuẩn như vậy cũng là vì cô rất nghiêm khắc kiềm chế bản thân.

Không có ai có thể tùy tiện mà thành công cả.

“A…” Sở Từ bỗng nhiên nhíu mày: “Chậm.”

“Cái gì?”

Sở Từ lắc đầu nói: “Tôi nói, tên của cái kịch bản này có chút không may mắn, nếu để tên như vậy thì nhân viên chủ chốt của bộ kịch sẽ gặp tai nạn xe cộ từ khi chưa khởi động máy. Nếu tôi không tính sai thì tai nạn rất nhanh sẽ xảy ra, không còn kịp nhắc nhở nữa rồi.”

Lục Cảnh Hành nghe vậy lập tức gọi điện thoại cho đạo diễn Ngô.

“Đạo diễn Ngô, ngài đang ở đâu? Cô Sở tính ra nhân viên chủ chốt của đoàn phim sẽ gặp tai nạn xe cộ, tôi nghĩ ngài không nên ngồi xe thì tốt hơn…”

Vừa mới nói được một nửa thì bên kia bỗng truyền đến tiếng vang đinh tai nhức óc, Sở Từ ngồi cách xa microphone nghe còn cảm thấy hết hồn.

Xem ra tai nạn đã xảy ra rồi.

Bình Luận (0)
Comment