Hình ảnh lúc này chuyển đổi, Chu Vĩ Đông nhờ người tìm một bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ tư nhân, hai người muốn chỉnh mấy chỗ trên khuôn mặt, nhấn mạnh muốn trong thời gian ngắn nhất nhưng lại có thể thay đổi lớn nhất. Vẻ ngoài của Chu Vĩ Đông và Cường Tử vốn liền khó coi, đặc biệt là Cường Tử, cằm sau súc, hàm răng cũng hơi hô, bác sĩ liền nói: “Đương nhiên là có thể, sau khi chỉnh đảm bảo các người đều sẽ hoàn toàn thay đổi, cho dù là cảnh sát đứng trước mặt cũng không thể nào nhận ra thân phận của hai người.”
Bác sĩ chỉ là thuận miệng nói mà thôi, trăm triệu không thể ngờ trước mặt ông thật sự là hai tội phạm truy nã lớn đang cần trốn tránh cảnh sát. Người bác sĩ kia có kỹ thuật rất tốt, mũi tổng hợp, gọt cằm, tiêm thuốc gầy mặt, ….Một đám hạng mục làm xong, hai người đàn ông trong gương biến hóa rất lớn, từ ban đầu nhìn qua có khoảng 40 tuổi, bây giờ lại trẻ hơn hẳn 10 tuổi, còn có vẻ ngoài như các bác trai Hàn Quốc như trong phim nữa.
Rất khó nhìn ra bộ dáng ban đầu của họ. Hai người nhìn mình trong gương, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Bác sĩ thấy khách hàng vừa lòng lập tức cười nói: “Sau khi về nhà hai người nhớ phải ăn uống cẩn thận, trong thời gian ngắn không được ăn cay, sau đó nếu có cơ hội tôi tiêm thuốc thêm cho hai người, tạo cằm chữ V, đảm bảo ngay cả vợ mấy người cũng không nhận ra được.”
Chu Vĩ Đông và Cường Tử vui vẻ gật đầu, hai người thanh toán tiền rồi ra cửa, vì nghiệm chứng xem có người nào có thể nhận ra bọn họ hay không họ còn cố ý đi đến những nơi có nhiều người, mặc dù đứng ngay chỗ dán ảnh truy nã cũng không có ai nhận ra họ được. Như vậy bọn họ liền yên tâm rồi.
Hình ảnh đến đây liền kết thúc, Sở Từ thu hồi thiên nhãn, lập tức thở dài. Kĩ thuật phẫu thuật thẩm mỹ hiện đại không chỉ khiến cho việc phá án khó khăn hơn mà còn khiến cho việc đoán mệnh trở nên bất tiện hơn nhiều, người đã từng chỉnh dung có muốn đoán mệnh cũng không dễ đoán chính xác, nhưng mà dù sao thì ít nhất nó cũng có thể giúp người ta trở nên đẹp hơn nên cũng mang lại rất nhiều tác dụng chính diện.
………………..
“Thế nào rồi?” Tần Bác Vũ gấp gáp hỏi.
“Tôi tính ra được khuôn mặt của bọn họ có khả năng sẽ có chút thay đổi, nhưng không xác định được bọn họ sẽ làm gì.” Sở Từ cố ý nói ba phải.
Tần Bác Vũ nghe vậy lập tức nhíu mày: “Không phải là bọn hắn muốn đi phẫu thuật thẩm mỹ chứ?” Nếu thật là phẫu thuật thẩm mỹ thì đến lúc đó cho dù họ có đứng ở đối diện thì cảnh sát cũng không dễ nhận ra tới, việc này sẽ khiến cho công tác phá án gặp phải rất nhiều phiền toái.
Sở Từ lắc đầu, vừa rồi cô không có nhìn đến công trình kiến trúc tiêu biểu nào cả, nhưng mà… “Bệnh viện thẩm mỹ đó tôi có thể tính ra địa chỉ đại khái, có muốn tôi viết cho anh không?”
Các cảnh sát đồng thời gật đầu.
Sở Từ cho bọn họ một cái địa chỉ đại khái, lại đem mấy cửa hàng xung quanh như ‘Bữa sáng A Cường’ hay ‘Trà sữa Ác Ác’, ‘Cửa hàng tiện lợi A Trân’ đều viết ra tới, như vậy sẽ giúp việc điều tra dễ dàng hơn.
Tần Bác Vũ cảm kích nói: “Cảm ơn cô! Nếu thật sự tra được chúng tôi sẽ ghi nhận công lao của cô.”
Sở Từ cười nói: “Không cần đâu, chỉ cần các anh không đem chuyện của tôi nói ra là được, tôi không muốn có quá nhiều người đến quấy rầy cuộc sống của mình.”
“Được.” Tần Bác Vũ đáp ứng.
…………..
Hôm nay Weibo rất náo nhiệt, vừa đi lên liền thấy rất nhiều Weibo đứng đầu đều tuyên bố tin tức ‘Thiếu đông gia Tôn Kiệt Siêu của công ty giải trí Vạn Thanh say rượu lái xe’. Tôn Kiệt Siêu? Là gã đàn ông cay mắt tối qua? Sở Từ nghi ngờ click mở ra lại thấy trên mạng có cả video và ảnh chụp, rõ ràng chính là hình ảnh tối qua Tôn Kiệt Siêu lái xe từ tiệm cơm trở về, sau đó đi ngang qua một cây cầu thì bị cảnh sát giao thông thổi ngừng xe. Bị thổi xong gã không chỉ không ngừng mà còn tăng tốc chạy trốn, cuối cùng còn suýt nữa tông trúng một người phụ nữ có thai. Còn may là tại thời điểm đó gã đã bị cảnh sát cản lại.
Vốn dĩ say rượu lái xe đã là sai lầm không thể tha thứ, chỉ cần là lái qua xe đều biết việc này không phải là do nhất thời hồ đồ mà đó là một thói quen, một người chỉ cần cho rằng lái xe lúc say rượu không có việc gì nguy hiểm thì sẽ không nghe khuyên bảo, sẽ luôn tự lái xe lúc say rượu.
Điều này khiến cho cư dân mạng cảm thấy phẫn nộ.
Càng đáng chú ý là Tôn Kiệt Siêu lại là thiếu gia của công ty giải trí Vạn Thanh, đây là một công ty giải trí khá nổi danh trong vòng, cũng là chủ nhân trước kia của Lục Cảnh Hành, bởi vậy, lúc ấy Tôn Kiệt Siêu lái là một chiếc xe thể thao trị giá ngàn vạn.
Vốn dĩ dân mạng đã có chút ghét người giàu có mà lại còn đ-ng phải một cái thiếu gia say rượu, say rượu xong còn liều mạng lái xe, còn không để ý đến người qua đường sống chết, điều khiển quá tốc độ, thiếu chút nữa đ-ng vào một thai phụ! Đủ loại tiêu đề hấp dẫn mắt người đọc tụ lại ở bên nhau khiến cho sự kiện này trở thành một sự kiện ác tính bị người người công phạt, ngắn ngủn nửa ngày đã truyền khắp trên mạng.
Mà Từ Lập cuối cùng cũng có thể ngửa mặt lên trời thét dài: “Ha ha ha! Bố mày cuối cùng cũng kéo được một cái tin hot!”
Nghĩ lại hắn có nên cám ơn kẻ thần bí tối hôm qua đã báo tin cho hắn không nhỉ? Cũng thật là kì quái, kẻ thần bí kia tại sao lại không cần hắn trả thù lao đâu?
Lúc này Sở Từ cũng đang ngồi nhìn máy tính nghi hoặc một lát. Tối hôm qua lúc cô đ-ng tới Tôn Kiệt Siêu cũng đã mở thiên nhãn nhìn đến Tôn Kiệt Siêu sẽ say rượu lái xe, lúc ấy cô tính báo cảnh sát, ai ngờ sau đó bị Lục Cảnh Hành hôn một cái đã quên béng mất, còn may là Tôn Kiệt Siêu vẫn bị người cử báo, nếu không xem mặt gã thì một ngày nào đó gã còn sẽ say rượu lái xe tông chết người. Đương nhiên việc này đối với kẻ có tiền mà nói thì cũng không có gì ghê gớm, đền ít tiền là được. Xong chuyện Tôn Kiệt Siêu vẫn sẽ không thay đổi cái gì, nhưng lần này bị đưa tin nhiều như vậy, có lẽ bằng lái của gã sẽ bị thu hồi và tiêu hủy, không có cơ hội tông ai nữa!
……………..
“Sở Từ, có người tìm con.” Điền Tam Thải đứng ở dưới lầu kêu.
Sở Từ nghe vậy xuống lầu liền thấy Lục Cảnh Hành trang điểm như muốn tham gia lễ trao giải Oscar, anh đang mặc một bộ tây trang màu đen đang đứng dưới lầu. Thân hình anh cao gầy, ngay ngắn, hai chân thon dài, mặc một bộ tây trang đứng đó nhìn qua như là đang muốn chụp ảnh bìa cho tạp chí thời trang. Nháy mắt, vườn nhà cô cũng trở thành phong cảnh sáng lóe.
Sở Từ mỉm cười đi xuống lầu, hai người cùng nhau ra vườn. Cô quyết định đánh đòn phủ đầu trước: “Anh tìm tôi có chuyện gì không?”
“Hẹn hò.” Lục Cảnh Hành trả lời đương nhiên.
“Hẹn hò? Hẹn cái gì hò?” Sở Từ hỏi.
Lục Cảnh Hành nhíu mày lại: “Em nói xem hẹn cái gì? Không phải tối qua chúng ta đã….Cần phải bồi dưỡng tình cảm nha.”
Lúc này Sở Từ mới cười, nhún vai nhìn Lục Cảnh Hành như là đang nhìn một bạn học đơn thuần, nói: “Nói thật ra tối qua anh hôn rất không tồi, tôi cũng rất hưởng thụ nên mới không đẩy anh ra. Nhưng nói thật, cảm giác của tôi đối với anh không quá mãnh liệt, cũng không cảm thấy thích phải anh, hay là nhất định phải thích anh, nếu muốn hẹn hò cùng anh thì trước mắt tôi còn không làm được, cũng không thể ép buộc tôi hẹn hò cùng với một người mình chưa thích đi? Cho nên, chúng ta vẫn là nên duy trì quan hệ bạn bè bình thường thì tốt hơn.”
Sở Từ nói là sự thật, cô đối Lục Cảnh Hành không có tình cảm gì quá mãnh liệt. Nghe cô nói vậy Lục Cảnh Hành mím môi lại, trong lòng có một ngọn lửa đang không ngừng bùng lên. Đây là…hôn xong rồi bỏ? Thao tác gì vậy? Lục Cảnh Hành câu khóe môi, tựa cười tựa không đánh giá Sở Từ một chút, hồi lâu mới lành lạnh nói một câu.
“Sở Từ, em có hiểu lầm cái gì hay không?”
Lục Cảnh Hành không cho Sở Từ có cơ hội nói chuyện, anh cười khẽ: “Em nghĩ rằng em có thể trốn thoát sao?”
Ngữ khí của anh mềm nhẹ, không để cho người khác cảm thấy chút xíu cảm giác bị ép buộc nào, nhưng cố tình nội dung anh nói ra lại không phải như thế, Sở Từ đột nhiên có cảm giác mình đang bị người khác đuổi theo chặn đường.
Lục Cảnh Hành ghé vào tai cô, nhẹ giọng nói: “Chậm một chút cũng không phải là không thể được, anh sẽ theo đuổi em từ đầu, nhưng anh nghĩ rằng kết quả đều sẽ giống nhau mà thôi.”
Sở Từ bật cười: “Cũng không nhất định là vậy.”
“Rửa mắt mong chờ.”
Hai người đang trò chuyện, bỗng nhiên Tần Bác Vũ lại tới nữa, thấy Lục Cảnh Hành hắn rõ ràng kinh ngạc một chút mới nói: “Anh không phải là….”
“Chào anh.” Lục Cảnh Hành gật đầu.
Tần Bác Vũ thu hồi sự khiếp sợ, lúc này mới nói: “Cô Sở, lúc này tôi đến để cảm ơn cô. Chúng tôi đến chỗ bệnh viện thẩm mỹ mà cô nói tìm manh mối, rất nhanh liền bắt được Chu Vĩ Đông và Cường Tử đang lẩn trốn, nếu không phải cô chúng tôi nhất định sẽ đi đường vòng rất nhiều, khác không nói, chỉ riêng việc bọn họ đi phẫu thuật thẩm mỹ này thôi, có ai nghĩ đến được đâu.”
Sở Từ cười cười: “Châu báu có thu hồi lại được chưa?”
“Đã thu hồi 90%” Tần Bác Vũ trả lời.
Hắn vừa dứt lời liền thấy có một chiếc xe BMW dừng trước cửa Sở gia, Tần Bác Vũ chau mày, thấy một người đàn ông trung niên mập mạp xuống xe, thấy Sở Từ và Lục Cảnh Hành, hắn đầu tiên là ngẩn ra một chút, sau đó hỏi ngay:
“Cảnh sát Tần! Đại sư mà cậu nói ở đâu? Tôi nhất định phải ngay mặt cảm ơn Đại sư, nếu không có Đại sư thì tiền này của tôi đã không tìm lại được rồi, còn có, nếu trong tiệm mà có thương vong gì đó thì cửa hàng này của tôi cũng đừng muốn mở cửa nữa, tôi cũng sẽ cảm thấy áy náy với mấy công nhân làm việc ở đó, tôi không thể ngờ rằng tôi bỏ tiền lương cao như vậy để thuê quản lý thế nhưng sẽ làm ra loại chuyện ăn cây táo rào cây sung như vậy! Đại sư đâu? Đại sư ở đâu? Tôi muốn đích thân đến cảm ơn!”
Tần Bác Vũ trầm giọng nói: “Không phải tôi đã bảo ông đừng có đến sao?”
“Tôi thật sự là quá muốn cảm ơn Đại sư.” Người đàn ông lập tức nhìn xung quanh, vẫn luôn hỏi: “Đại sư đâu? Làm sao tôi không thấy được? Chẳng lẽ Đại sư có việc phải ra ngoài rồi?”
Lúc này Tần Bác Vũ mới nhìn Sở Từ, xin lỗi nói: “Sở đại sư, xin lỗi cô, tôi không ngờ ông ta sẽ đi theo tôi tới đây.”
Sở Từ không thèm để ý nói: “Không có việc gì, nếu đã tới chính là duyên phận, thuận theo tự nhiên đi.”
Nghe cô nói vậy, người đàn ông kia không thể tin nổi nhìn cô, trong mắt tràn đầy khiếp sợ hỏi: “Cô…Cô là Đại sư? Chính là người Đại sư đoán mệnh rất lợi hại đã giúp cảnh sát phá án sao?”
Sở Từ không nói gì, vì sao ai thấy cô cũng có loại phản ứng này vậy? Cô câu môi cười: “Có phải là người Đại sư ông đang muốn tìm hay không thì tôi không biết, nhưng mà tôi đúng là người đã giúp cảnh sát phá án.”