Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên

Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên

Tác Giả:

Đang Cập Nhật

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

730

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu

Đọc truyện Cuồng phi sủng vương: thanh hy- mặc uyên full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Cuồng phi sủng vương: thanh hy- mặc uyên, Cuồng phi sủng vương: thanh hy- mặc uyên review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.

Truyện Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên.

Cố Thanh Hy, đáng đáng ra vừa mới hôn mê bất tỉnh giấc vì trúng Thiên Nhật Tuý, thế mà lại vừa mới đứng trước mặt nàng ta, hơn thế nữa còn nở một thú vui ảm đạm, thú vui đó giống cũng như tới từ âm phủ Tu La khiến cho người xem không khỏi rùng mình. Một tiếng “răng rắc” vang lên, cũng chưa biết Cố Thanh Hy dịch chuyển cũng như như thế nào. Năm ngón tay của nàng vừa mới uốn thành nanh vuốt túm lấy cổ bọn họng của Cố Sơ Lan.

Sức lực đó giống tường đồng vách sắt, khiến cho nàng ta không tài nào thoát ra được. “Liệu ta hoàn toàn có thể trèo lên trên người tên Trạch Vương quèn kia không thì không rõ, cũng nhưng ngươi, cam đoan không tồn tại thời cơ đó rồi”. Cố Thanh Hy khí thế lẫm liệt, trên vầng trán tràn trề sự kiêu ngạo, Cố Sơ Lan rất chi là hãi kinh. Từ đến lúc nào ả tiện nhân nó lại có khí thế mạnh mẽ và tự tin cũng như vậy? Ngay tiếp đó, nàng ta càng hoảng hơn, sở dĩ Cố Thanh Hy vừa mới lấy một bình Thiên Nhật Tuý tương đốic từ trên người ra, đổ vào cổ bọn họng nàng ta, cười cũng như không cười, nói. “Thứ xuất sắc cũng như Thiên Nhật Tuý, sao ta dám hưởng lẻ loi chứ”. “Ngươi nói xem cỏ Địa Ngục có chức năng phía trên người chúng ta không? Hoặc là chúng ta có biết cỏ Địa Ngục vừa mới ở nơi nào không?” Cố Thanh Hy vừa mới chống cằm bỗng hạ tay xuống, huýt sáo: “Đi, các bạn đi lấp đầy bụng”.

“Chủ tử, chỉ cần mười lăm đồng, e rằng mất đi lấp bụng”. Cố Thanh Hy nhắm mắt nhắm mũi, lần mò nhẫn không khí một hồi, tìm kiếm được một thỏi bạc vụn bé nhất, cũng nhưng cũng đủ mười lượng bạc. Nàng lập tức ném nó cho Phù Quang: “Tìm một gian hàng đổi mười lượng bạc thành bạc vụn một lượng”. Phù Quang không thể tinh được há hốc mồm. Sao hắn ta lại quên mất nhẫn không khí của chủ tử, nàng cất giấu quá nhiều bạc nằm ở trong đó. Hắn ta cúi đầu nhìn mười lăm đồng ít đến dễ thương trong tay mình, bắt gặp mình bị chủ tử lừa rồi. Với tài lực của chủ tử, chúng ta trọn vẹn không cần thiết phải phải xin ăn, cũng không cần thiết phải kiếm việc vặt kiếm tiền nuôi mồm. Phù Quang rấm rứt nhìn về phía Cố Thanh Hy, bĩu môi:

“Chủ tử, người thật là quá quắt, đến ta cũng lừa”. “Mười lăm đồng cũng chính là tiền, kiếm tiền không đơn giản, hiếm có khi có người muốn thưởng cho các bạn, sao các bạn lại không đồng ý? Tên nhóc ngươi không hiểu về tiền nong”. “…” Nàng tiện tay là tặng người xem mấy chục vạn lượng bạc, ở Vô Ưu Quan vung tay là ném ra ngàn vàng. Sao không tồn tại thấy gì nàng đau lòng? Mặc dù tương đốing nghị, cũng nhưng Phù Quang đã đổi mười lượng bạc thành bạc vụn một lượng, tiếp đó mới noi theo Cố Thanh Hy vào quan tương đốich điếm Bình An. Bên ngoài quan tương đốich điếm, tiểu nhị ngăn chúng ta lại, khinh bỉ nhìn chúng ta, trong ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ. “Ăn mày ở nơi nào ra đây, có biết đấy là đâu không? Xem biển hiệu chưa? Khách điếm Bình An đấy. Ở đây không chỉ có là quan tương đốich điếm, mà đã là tửu quán, ba người các ngươi ăn nổi không, ở nổi không?” Cố Thanh Hy âm thầm xem quanh quan tương đốich điếm.

 

Bạn có muốn đọc thêm truyện: Quay về bên anh em nhé

Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận