Vực sâu vũ trụ hư không, mọi chuyện xảy ra bên ngoài tinh hà đều bị Thiên Đạo che giấu, không cách nào suy đoán được.
Trong khi Thái Cổ Ma Giới, Thái Cổ Minh Giới đang điên cuồng sát phạt tại vũ trụ hư không, nguy cơ của Ma đạo một lần nữa lại xuất hiện.
Sở dĩ năm xưa Ma Đạo Tổ Sư vướng vào cấm kỵ của Thiên Đạo, ngoại trừ việc giáo ý chúng sinh bình đẳng của Ma đạo đã gộp cả Thiên Đạo vào trong chúng sinh, ngoài ngỗ nghịch với Thiên Đạo, còn là do Ma Đạo Tổ Sư tính toán muốn hợp nhất tam kiếm.
Trước khi Ma Đạo Tổ Sư thật sự hoàn thành việc hợp nhất đã bị Thiên Đạo đẩy vào tuyệt cảnh, hiện giờ tôi đã thành công hợp nhất tam kiếm, Thiên Đạo đương nhiên coi tôi như một cái đinh trong mắt, như gai trong thịt.
Huống hồ tôi còn mang mệnh cách Thất Sát, Thất Sát, tên tặc khiến cho thế giới hỗn loạn.
Nếu không phải tôi đã thoát khỏi bàn cờ, Thiện Đạo cũng không đến nỗi vướng nhiều nhân quả như vậy.
Nếu như nói Khôn xuất thế khiến Thiên Đạo lần đầu nếm trải nghiệp báo của nhân quả quấn thân, vậy thì sự tồn tại của tôi đã trực tiếp khiến cho Thiên Đạo thể nghiệm sâu sắc sự tồn tại của sức mạnh vận mệnh.
Lúc tôi chém vỡ tử tinh tại vực sâu vũ trụ hư không, Thiên Đạo đã tính toán muốn hạ tử thủ, là sức mạnh vận mệnh đã ngăn cản ông ta.
Trước khi xiềng xích vận mệnh bị phá bỏ, Thiên Đạo sẽ không trực tiếp ra tay với tôi, nếu không sẽ bị sức mạnh vận mệnh cắn trả.
Sau khi hợp nhất Thái Cổ Tam Kiếm, tôi không chỉ chọc giận Thiên Đạo, còn có cả Tam Giới.
Xưa kia bao nhiêu kẻ tình nguyện tiếp tay cho Thiên Đạo sắp đặt hãm hại Ma Đạo Tổ Sư là bởi vì tu vi của Ma Đạo Tổ Sư quá mức nghịch thiên, nếu ông ta không chết, Tam Giới khó an, hôm nay cũng như thế.
Huống hồ lần này là trời giáng sát ý, chúng sinh Tam Giới thời khắc này đều có thể cảm nhận được cơn thịnh nộ của Thiên Đạo.
Lữ Thuần Dương có tâm muốn đàm phán với Mộ Dung Nguyên Duệ, đề nghị hai đạo tạm thời đình chiến, liên thủ gây áp lực cho Đông Hải.
Cuối cùng lại bị Mộ Dung Nguyên Duệ dứt khoát từ chối, không những vậy chính trong ngày ấy còn lệnh cho Đắc Kiều công chúa dốc toàn lực tấn công ba mươi sáu tòa Lôi thành của Tây Thiên Lôi Vực.
Côn Lôn, tại quân trướng thống soái đại quân Nhân đạo là Lữ Thuần Dương.
“Trời giáng sát ý là muốn tập hợp sức mạnh của Tam Giới để tiêu diệt Ma Đạo Tổ Sư Tạ Lan, thật không ngờ Mộ Dung Nguyên Duệ lại dám dốc sức động thủ với chúng ta vào giây phút quan trọng này!” Lữ Thuần Dương oán hận nói.
“Mộ Dung Nguyên Duệ và Tạ Lan từng có giao hảo với nhau, chỉ e có lòng muốn giải tỏa một phần nguy cơ cho Ma đạo”.
Tạ Lưu Vân suy nghĩ một lúc, nói.
“Nhưng cô ta làm như vậy không sợ phạm vào kiêng kỵ của Thiên Đạo hay sao? Trương Đạo Lăng nói.
“Thiên Đạo vốn đã tính toán kết thúc bàn cờ, trong ba đạo chỉ giữ lại một đạo.
Lúc này Mộ Dung Nguyên Duệ lựa chọn ra tay với Nhân đạo, Thiên Đạo cho dù có bất mãn cũng không có lý do để ngăn cản cô ta.
” Tạ Lưu Vân nói.
“Ha ha, cho dù cô ta có trì hoãn được Nhân đạo tuyên chiến với Ma đạo cũng không thể ngăn nổi số mệnh diệt vong của chúng.
Nữ Oa thay đổi kế hoạch ban đầu, đã quyết định xuất binh với Ma đạo rồi.
Có cung Oa Hoàng và Âm Ty liên thủ, lại thêm đại quân thảo phạt đến từ vực sâu vũ trụ hư không, chỉ dựa vào một mình Tạ Lan mà muốn bảo vệ Quy Khư, quả là si tâm vọng tưởng.
”“Sư huynh, bây giờ chúng ta định thế nào?” Tạ Lưu Vân hỏi.
“Nếu Mộ Dung Nguyên Duệ đã quyết tâm phân ưu cùng Ma đạo, vậy thì tất cả ân oán giữa Nhân, Tiên hai đạo coi như chấm dứt kể từ ngày hôm nay.
” Lữ Thuần Dương nói.
“Sư huynh định dùng kiếm Thanh Sách?” Phát hiện trong lời nói của Lữ Thuần Dương ẩn chứa sát ý, Tạ Lưu Vân kinh ngạc hỏi.
“Nếu đã là quyết chiến, cũng nên có thái độ của quyết chiến.
Không dùng kiếm Thanh Sách sẽ không thể phá được đại trận phòng ngự Tiên Thiên Canh Kim của núi Côn Lôn.
”Tạ Lưu Vân biết một khi Lữ Thuần Dương đã hạ quyết tâm sẽ không bao giờ thay đổi quyết định, đành im lặng thở dài, không nói thêm gì nữa.
Sau khi rời khỏi quân trướng của Lữ Thuần Dương, Tạ Lưu Vân lập tức quay lại Hàm Cốc quan, tổ đình của Nhân đạo, ông ta muốn vào lúc sự tình còn có thể vãn hồi, tới hỏi thăm thái độ của Đạo Đức Thiên Tôn.