Trong hệ thống tu hành của đạo môn, lôi có năm loại, lần lượt phân thành: kim lôi, mộc lôi, thủ lôi, hỏa lôi, thủy lôi.
Mà ở bên ngoài hệ thống thu hành của đạo môn, lôi còn có hai loại, một loại là Hỗn Độn Chân Lôi do Thái Cổ Lôi Thần khai sáng ra, một loại là Tà Ác Ngục Lôi sinh ra từ trong vũ trụ hư không.
Hỗn Độn Chân Lôi có thể cắt xuyên mọi vật, đại biểu cho uy lực của lôi đình, mà Ngục Lôi lại là một loại kỳ hóa của sức mạnh lôi đình, tựa như yêu lôi.
Nếu coi Hỗn Độn Chân Lôi là danh môn chính phái, vậy thì Ngục Lôi chính là bàng môn tả đạo.
Điểm chung của cả hai là đều có thể phát huy sức mạnh lôi đình.
Hỗn Độn Chân Lôi có màu tử kim, đại diện cho vương đạo, mà Ngục Lôi lại có màu đỏ tươi, đại diện cho tà ác.
Sau khi Đẩu Mẫu Nguyên Quân của Nhân Đạo đạt được thần cách Thái Cổ Lôi Thần, nguồn sức mạnh mới mà bà ta nắm giữ chính là Hỗn Độn Chân Lôi, chiến lực cũng vì vậy mà chuyển hóa, rất có khả năng đã vượt qua cả Chí Cường Đạo Tổ.
Chỉ có điều, nếu để Đẩu Mẫu Nguyên Quân quyết đấu với Ngục Lôi Lãnh Chủ, thắng bại như thế nào rất khó phán đoán.
Bởi vì quá trình Ngục Lôi Lãnh Chủ tu luyện quá lâu, mặc dù Ngục Lôi vốn dĩ không thể sánh được với uy đạo cả Hỗn Độn Chân Lôi, thế nhưng tổng thể năng lượng sấm sét mà mỗi người bọn họ có thể điều khiển khác nhau rất nhiều.
Ngục Lôi Lãnh Chủ đứng trước Thiên Khiển Chi Môn, xoay người về phía hai triệu đại quân Lôi Ngục Thâm Uyên của mình vung tay hô lớn: “Lôi Ngục Thâm Uyên, vì Thiên Đạo mà chiến!”“Lôi Ngục Thâm Uyên, vì Thiên Đạo mà chiến!”Đại quân hô to, cùng với Ngục Lôi Lãnh Chủ bước vào Thiên Khiển Chi Môn.
Tôi biết Quy Khư sẽ chẳng yên bình bao lâu, rất nhanh, tin tức cung Oa Hoàng phái binh tới Đông Hải đã truyền tới Quy Khư.
Lần này Nữ Oa chỉnh quân, quy mô so với bất kỳ lần nào trước đây cũng lớn hơn rất nhiều, thậm chí quân lực tổng thể không kém hơn Âm Ty bao nhiêu.
Thiên Đạo kết thúc bàn cờ, cuối cùng chỉ giữ lại một đạo, người chiến thắng cuối cùng cũng tuyệt đối không phải đạo môn mà là Nữ Oa.
Nữ Oa một mình bay tới Đông Hải, sau đó mở ra cánh cổng truyền tống Yêu Nhiếp Tinh Không, triệu hoán tinh không cự thú và thiên ma ngoại vực.
Vẻn vẹn chưa đầy nửa ngày, hai triệu cự thú tinh không và ba triệu thiên ma ngoại vực đã xuất hiện trên bầu trời Đông Hải.
Cự thú tinh không dày đặc như kiến bò khắp mặt biển, sát ý như thủy triều không thèm che giấu, vừa xuất hiện đã gây ra loạn tượng trong trời đất.
Ngay cả ở thời hồng hoang cổ xưa, nhân gian cũng chưa từng xuất hiện quy mô cự thú khủng khiếp tới như vậy.
Điều đáng sợ nhất của cự thú tinh không phải là hình thể hung dữ khổng lồ mà là sức tàn phá đáng kinh ngạc của chúng.
Một cuộc phô trương sức mạnh tập thể, thực sự là hủy thiên diệt địa khiến cho gió mây phải đổi màu.
Quái thú khủng bố như vậy, nếu như thả vào trong nhân gian, có thể tưởng tượng sẽ mang đến thảm họa cỡ nào cho nhân tộc.
Sức chiến đấu của cự thú tinh không vượt xa hung thú núi Lưu Ba của Quy Khư, ngay cả loài yếu nhất của có thể bạo phát sức mạnh bán bộ thiên tôn.
Cự thú khổng lồ có thể sánh với thiên tôn.
Mặc dù chỉ có hai triệu cự thú tinh không, thế nhưng chiến lực tổng thể không hề thua kém so với năm triệu quỷ quân của Âm Ty.
So với quỷ binh Âm Ty, cự thú tinh không còn có sức phòng ngự không gì phá nổi, bọn chúng là những chiến binh cận chiến có tính kiềm chế nhất, giáp thú cứng của chúng cũng không thể bị đao kiếm chém xuyên qua.
Cự thú tinh không cao đến hai trăm vạn, đồng loạt gào thét điên cuồng, sóng âm xung kích bùng nổ đã đủ sức hủy diệt một tòa thành tầm trung của Nhân tộc.
Mà trên biển, mỗi lần bọn chúng gầm rú đều tạo ra những trận sóng thần càn quét mọi thứ xung quanh.
Chỉ cần toàn bộ lũ quái thú này ồ ạt xông đến Quy Khư đã đủ tiêu diệt tất cả những sinh vật sống ở nơi này, mà trên không trung còn có thêm ba triệu thiên ma ngoại vực đang lăm le chờ sẵn.
Thiên ma ngoại vực có hình người, lưng có hai cánh, mỗi cánh dài hơn mười mấy trượng.
Chúng ùn ùn kéo đến, giống như mây đen bao phủ nơi này.
Cự thú tinh không cướp bóc máu thịt của sinh vật sống trên những tinh cầu đơn lẽ để duy trì sự sống, mà thiên ma ngoại vực lại thích ăn tươi nuốt sống thần hồn.
Thứ mà cự thú tinh không muốn nghiền nát là cơ thể xác thịt, còn thứ mà thiên ma ngoại vực hấp thụ là thần hồn của cơ thể đó.
Hai loại sinh vật này được xưng là những kẻ săn mồi trong hư vô, không biết chúng đã xâm lược bao nhiêu thế giới, dù có là vương quốc Thâm Uyên, hay kể cả Thái Cổ Tam Giới đều từng là nạn nhân dưới móng vuốt của bọn chúng.
Tinh hà ngăn cách nhân gian với vũ trụ hư không, vì thế, cho dù hai kẻ săn mồi ác độc này giẫm đạp đến máu thịt và hồn phách của chúng sinh trong lục đạo, nhưng chưa từng thấy chúng xuất hiện ở nhân gian.
Nữ Oa kêu gọi bọn chúng đến nhân gian, vốn dĩ muốn mượn sức của chúng để đối phó với đạo môn, nhằm thuận lợi chấp hành pháp tắc hủy diệt thế giới mà Thiên đạo đề ra, mở mang đạo tràng ở nhân gian.
Lúc biết tôi đã hợp nhất tam kiếm làm một, Nữ Oa bèn thay đổi chủ ý, chính thức khiêu chiến với Ma đạo.
Đứng ở đỉnh núi Bất Chu nhìn về phía Đông Hải xa xăm, tâm trạng của tôi lúc này đây bỗng trở nên vô cùng phức tạp.
“Thiên đạo thật quá xem trọng Ma đạo chúng ta rồi, đã điều động đại quân Thâm Uyên, giờ còn thêm một Nữ Oa xuất binh đánh Đông Hải, thật sự đã quyết tâm diệt cỏ tận gốc Ma đạo.
” Tôi nói.
“Chuyện này đã chứng minh bước chân Thái Cổ Thần Ma càng lúc càng gần nhân gian rồi, thế nên Thiên đạo mới phải nhanh chóng kết thúc cuộc chiến Phong Thần, cắt đứt nhân quả giải thoát bản thân.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Cho dù là như thế, tại sao ông ta không để mấy tên Hư Không Lãnh Chủ đồng loạt tiến đánh Quy Khư, mà cứ nhất quyết muốn Nữ Oa xuất binh?” Tôi hỏi.
“Sức mạnh của Thâm Uyên hàng loạt đổ dồn về nhân gian, sẽ đánh mất cân bằng sức mạnh ở nơi này, khiến cán cân thế giới sụp đổ.
Nhân gian là nền móng của Thiên đạo, ông ta có thể hủy diệt chúng sinh, nhưng tuyệt đối sẽ không gây hại đến nhân thế.
Cậu đã hợp nhất Thái Cổ Tam Kiếm, Thiên đạo liền biết chỉ dựa vào sức mạnh của Thâm Uyên thì không thể đạp đổ Ma đạo, thế nên mới phải để Nữ Oa xuất binh.
”“Nếu như Âm Ty tiếp tục phối hợp tác chiến với Nữ Oa, thì trận chiến sắp tới Ma đạo sẽ gặp nhiều bất lợi.
Thay vì cứ ngồi yên chờ chết, không bằng chủ động tấn công thôi.
”“Chủ động tấn công sao?” Khương Tuyết Dương hỏi.
“Tôi muốn tiên phong đến vũ trụ hư không chủ động khiêu chiến với một vị lãnh chủ.
”“Một mình cậu có đủ sức ngăn cản đại quân Thâm Uyên không?” Khương Tuyết Dương lo lắng hỏi.
“Ma Đạo Tổ Sư năm đó có thể một mình chinh chiến khắp ba ngàn dặm, một kiếm chống chọi với trăm vạn kẻ địch, tôi muốn thử xem.
Điều mà tôi lo là, lúc tôi nghênh chiến với đại quân Thâm Uyên, thì Âm Ti và Nữ Oa có thừa nước đục thả câu bao vây Ma đạo hay không.
”“Nữ Oa đã xuất binh rồi, Nhân đạo tạm thời không cần Ngạo Phong tiếp tục trấn giữ, tôi có thể triệu hồi Ngạo Phong quay lại.
Có Ngạo Phong ở đây, đám cự thú tinh không của Nữ Oa chỉ là tép riu thôi.
” Khương Tuyết Dương điềm tĩnh nói.
Cô ấy nói nhẹ nhàng như vậy, nhưng tôi biết, cho dù có triệu hồi Ngạo Phong và Yến Tháp trở về, cũng không thể ngăn cản được liên minh Âm Ty và Nữ Oa.
Đáng tiếc thay, dù tôi biết rõ mọi chuyện nhưng cũng không nghĩ ra cách nào hóa giải vấn đề, bởi vì đây là biện pháp giải quyết tốt nhất của Ma đạo bây giờ.
Nếu như Thùy Họa vẫn còn ở đây thì tốt qua, vậy thì tôi đã không cần bận tâm lo lắng cho Quy Khư.
Sau khi bàn giao hết mọi chuyện, tôi liền ngự kiếm bay thẳng lên trời cao.