Đợi tới khi Đế Giang có hành động, Phong chủ đã quay lại vị trí ban đầu.
Không để cô ta kịp thời truy kích, quả trứng Nguyên Phượng bên dưới đã ầm ầm nổ, Hi Hòa dục hỏa trùng sinh, chủ động tới nghênh chiến.
Quả là “kẻ thù gặp nhau, mắt rực lửa hận”, với Đế Giang, Hi Hòa không chỉ có mối thù giết anh, giữa hai người còn đại biểu cho sự đối lập giữa bóng tối và ánh sáng.
Kim Ô(1), Nguyên Phượng, tiếng kêu mỗi người đều thấu tận trời xanh.
(1) Con quạ có lông màu vàng kim
Tiếp đó, Hi Hòa vốn đang bừng bừng rực cháy trong ánh vàng của liệt viêm đã triệu hoán lãnh địa Liệt Viêm Chi Hải của mình, trực tiếp đối đầu với Đế Giang.
Ánh sáng và bóng tối va vào nhau, không có bất kỳ động tĩnh nào được phát ra.
Thế nhưng, năng lượng hủy diệt sinh ra từ đó mạnh mẽ vô cùng.
Thoạt tiên, hai bên rơi vào cảnh giằng co.
Ánh sáng của Hi Hòa không thể chiếu rọi lãnh địa bóng đêm của Đế Giang, mà bóng tối của Đế Giang cũng không thể nào xâm nhập Liệt Viêm Chi Hải.
Tuy nhiên, cùng với sự trôi chảy của thời gian, Liệt Viêm Chi Hải của Hi Hòa bắt đầu bị bóng tối xâm chiếm, ngọn lửa không ngừng lay động càng ngày càng trở nên suy yếu, đã có dấu hiệu lụi tàn.
Lửa bị dập tắt mỗi lúc một nhiều, áp lực trên người Hi Hòa cũng càng ngày càng tăng.
Bởi vì giữa bóng tối và ánh sáng không bao giờ có sự thỏa hiệp, một khi sự mất cân bằng xảy ra, một cuộc tấn công áp đảo rất nhanh liền xuất hiện.
Tốc độ lụi tàn của ngọn lửa mỗi lúc một nhanh, chỉ trong khoảnh khắc, một phần ba biển lửa đã hoàn toàn bị dập tắt.
Hi Hòa bắt đầu thiêu đốt thần hồn của mình, cố gắng đảo ngược tình thế, thế nhưng lúc này đây dù cô có làm gì đi nữa cũng không thể thay đổi chiến cục.
Vào lúc một nửa biển lửa bị dập tắt, nửa còn lại cũng nhanh chóng lụi tàn theo. Trên trời tối đen như mực, một con phượng hoàng do Hi Hòa sở hóa thành đang thiêu đốt những tia sáng cuối cùng.
Chiến lực của Hi Hòa vốn dĩ không bằng Đế Giang, sau khi mất đi Liệt Viêm Chi Hải lại càng không phải là đối thủ của cô ta.
Liệt Viêm Phượng Hoàng chiến đấu với Kim Ô, mỗi một thương tích đều lưu lại ấn ký màu đen trên người.
Ấn ký màu đen trên người Hi Hòa đến từ lời nguyền bóng tối của Đế Giang, một khi toàn thân Hi Hòa bị ấn ký này bao phủ, cô sẽ mất đi chúc phúc của ánh sáng, sa ngã trở thành nô lệ của bóng đêm, là một con phương hoàng hắc ám.
Đế Giang tâm tư độc địa, không muốn Hi Hòa cứ đơn giản như vậy mà chết đi. Không nuốt được thân thể hắc ám của Tổ Long khiến oán niệm trong lòng cô ta tăng lên vùn vụt, muốn trực tiếp phong ấn Hi Hòa trở thành một con phượng hoàng hắc ám.
Nguyên Phượng liều chết chống cự, cũng gây ra thương thế cho Kim Ô, thế nhưng thương tích do cô gây ra không thể nào bì được với tốc độ phong ấn của Kim Ô.
Nguyên Phượng kêu khóc, nước mắt hỏa viêm từng giọt từng giọt rơi, cô cảm nhận được nỗi sợ hãi từ sâu thẳm tâm hồn mình.
Phượng Hoàng được mệnh danh là loài chim bất tử, cô không sợ hãi cái chết, thế nhưng lại lo rằng bản thân sẽ sa vào trong bóng đêm.
Giờ đây Hi Hòa đã mất đi cơ hội tự mình kết liễu, hình dạng của trứng lúc trước có thể chống lại bất kỳ sự xâm nhập nào của bóng tối, thế nhưng hiện giờ cô đang chiến đấu bằng thực thể của mình, không cách nào chống lại phong ấn của Đế Giang.
Quan trọng nhất là cô vừa mới niết bàn trùng sinh, không thể nào tiếp tục quay lại làm một quả trứng Nguyên Phượng.
Ấn ký hắc ám trên mình Nguyên Phượng mỗi lúc một nhiều, sự chống trả của cô cũng càng ngày càng yếu đi, bóng tối khiến cô nghẹt thở, nhưng lại không cách nào thoát khỏi.
Giống như người sắp chết đuối, liều mạng muốn bắt lấy thứ gì đó, thế nhưng chỉ có thể từng chút một chìm dần.
Trên đỉnh Bất Châu, Khương Tuyết Dương vừa mới bình tĩnh lại từ sau kiếp nạn sát thân của Liễu Chi Nhung lại một lần nữa vì họa sinh tử của Nguyên Phượng Tổ Sư Hi Hòa mà ưu tư trùng trùng.
Lúc này cuộc chiến vừa mới bắt đầu, Ma đạo đã mất đi một vị đại tướng là Liễu Chi Nhung, nếu như lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn với Nguyên Phượng Tổ Sư Hi Hòa, Ma đạo làm sao thủ hộ Quy Khư bây giờ?
Hi Hòa khác với Liễu Chi Nhung, Hi Hòa là Nguyên Phượng – đại diện cho sức mạnh tấn công bên ngoài của Ma đạo.
Mệnh bàn Sát Phá Lang giờ đây đã nát, nếu như bộ ba cao thủ đại diện cho sức tấn công của Ma đạo là Nguyên Phượng, Tổ Long, Thủy Kỳ Lân lại bị tan vỡ, Ma đạo chắc chắn sẽ không giữ được Quy Khư.
Tuyết Dương sốt ruột vô cùng, thế nhưng giờ đây cô không thể làm được gì.
Quy Khư bốn mặt đều vây trong lửa chiến tranh, mỗi một chiến trường đều đang đối diện với nguy cơ cực lớn. Phong chủ kịp thời tới cứu Liễu Chi Nhung đã là may mắn vô cùng, lúc này Ma đạo không thể rút ra một ai có thể tới giúp Hi Hòa.
Hai đại sát thần thống lĩnh hai triệu đệ tử Nhân tộc, cùng với ba triệu đệ tử vong hồn dưới sự chỉ huy của Bắc Minh Tú cùng nhau tiến về núi Lưu Ba, nghênh chiến hại triệu Hữu quân của Âm Ty do hai vị Giám sát sử làm thống soái.