Bắc Minh Tú một mình ứng chiến Nhân đạo Giám sát sử và Địa ngục đạo Giám sát sử, hai đại sát thần lấy hai địch ba, đấu với Đông Phương Quỷ Đế, Nam Phương Quỷ Đế và Trung Ương Quỷ Đế. Sau khi ba vị Quỷ Đế thất bại tại đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh liền được Địa Tạng Vương Thiên Tôn sáp nhập vào Hữu quân, hỗ trợ hai vị Giám sát sử cùng nhau tấn công Quy Khư.
Ngoài ra, vào lúc trận đấu diễn ra gay go nhất, bọn họ còn phải phân chia thần niệm của mình để đối phó với năm trăm vị thiên tôn chiến tướng của Âm Ty, ngăn chặn những kẻ này tàn sát đệ tử Ma đạo.
Nếu trận đấu chỉ diễn ra đơn giản như vậy, Ma đạo cho dù có tử thương nặng nề vẫn có thể cầm cự đến cuối cùng, đáng quan ngại hơn cả là Âm Ty còn có đại hình pháp trận.
Đại hình pháp trận mỗi lần kích hoạt đều gây thiệt hại nghiêm trọng cho đại quân Ma đạo, mang tới kiếp nạn sinh tử cho hàng vạn người. Thời gian trôi đi, lợi thế về nhân số của Ma đạo cũng dần dần mất sạch.
Trên thực tế, nếu không phải núi Lưu Ba rất gần núi Bất Châu, có sự chống đỡ của trận Vạn Tiên, lại thêm Khương Tuyết Dương không ngừng tập hợp sát ý tối cao của trận Vạn Tiên truyền qua đây nhằm trấn áp quân uy của đội quân Âm Ty, núi Lưu Ba đã sớm sụp đổ từ lâu.
Trận chiến diễn ra tại phía Đông núi Lưu Ba nguy hiểm vô cùng, chiến cuộc tại phía Nam núi Không Tang cũng chẳng dễ dàng hơn chút nào.
Phụ trách tấn công núi Không Tang là năm triệu Trung quân của Âm Ty, mặc dù Địa Tạng Vương Thiên Tôn và Châu Khất không hề tham chiến, thế nhưng Ma đạo vẫn không thể chống chọi nổi lớp lớp nhân tài nghìn nghịt như kiến của đại quân chủ lực Âm Ty.
Trong số rất nhiều đại hình trận pháp của Âm Ty, uy lực mạnh nhất phải kể đến Cửu U Minh Vương Sinh Sát Đoạt Dữ do bốn vị Minh Vương liên thủ thi triển. Tòa trận pháp này có thể khiến bậc Chí Cường Đạo Tổ phải kiêng dè, nếu như dùng để đối phó với đệ tử Ma đạo bình thường, hàng triệu đại quân Ma đạo chỉ trong nháy mắt liền sẽ tan thành tro bụi.
Vì thế Ma đạo nhất định phải có người tới kiềm chế trận pháp này, ứng cử viên sáng giá nhất là Kiếm linh Thuần Quân.
Thuần Quân là tiên thiên kiếm thể, không bị ảnh hưởng bởi tà khí âm sát, đồng thời thần hồn của cô vô cùng vững chắc, sẽ không vì trận pháp mà lạc lối rối rắm. Vì để kiềm chế tứ đại Minh Vương, Thuần Quân chỉ còn cách chủ động lao vào trung tâm pháp trận, trừ khi có thể giết sạch cường địch phá trận mà ra, nếu không ván này định sẵn cô sẽ thân tẫn đạo tiêu.
Sau khi Thuần Quân lao vào trận pháp Cửu U Minh Vương Sinh Sát Đoạt Dữ, thống soái cuộc chiến diễn ra tại phía Nam của Ma đạo lúc này chỉ còn lại A Lê và Phong chủ.
Mà trong đó Phong chủ còn phải để ý chiếu cố tất cả các chiến trường, gửi lời chúc phúc của Phong thần tới đệ tử Ma đạo.
Áp lực của A Lê lớn vô cùng, mặc dù Nguyệt Thần Quỹ Đạo của cô có thể đồ sát âm binh quỷ tướng của Âm Ty trên diện rộng, thế nhưng Trung quân tham trận lần này có sự xuất hiện của hàng trăm chiến tướng cảnh giới thiên tôn, những người này không phải là đối tượng mà Nguyệt Thần Quỹ Đạo có thể tiêu diệt một cách dễ dàng.
Tổng binh phủ Hoàng quan, thành chủ Phong Đô, còn có một số thần minh kỳ cựu của Âm Ty, nếu toàn lực xuất thủ có thể bạo phát sức mạnh Đạo Tổ. Sự tham chiến của bọn họ đối với Ma đạo đại quân mà nói quả thực là một tai họa.
Địa Tạng Vương Thiên Tôn bởi vì cố kỵ địa vị của mình mà không tham chiến, thế nhưng thỉnh thoảng ông ta lại niệm Trấn Ngục Cửu Tự Chân Ngôn nguyền rủa đệ tử Ma đạo, khiến cho sức chiến đấu của bọn họ nháy mắt tan thành mây khói, sau đó liền bị đại quân m Ty huyết tẩy sạch sẽ.
Để đối phó với nguy cơ trên núi Không Tang, Ma đạo cơ hồ đã dành toàn bộ đại quân tinh nhuệ chủ lực của mình.
Hai triệu dũng sĩ nhân tộc hồng hoang, hai triệu yêu tộc, còn có năm mươi vạn tu hành giả của Đạo môn.
Tộc Tương Liễu, bộ tộc Đông Di, Mộc tộc tất cả đều tham gia chiến đấu.
Tổng quân số lên tới tám triệu người.
Kỳ thực số người đủ tư cách tham chiến chỉ có một nửa, nửa còn lại chiến lực thấp vô cùng, còn chưa có đủ tư cách tham gia trận chiến Phong Thần. Tuy nhiên, điều này không cản trở họ vì quê hương mà chiến đấu, đồng sinh cộng tử với Quy Khư.
Không chỉ có vậy, Khương Tuyết Dương còn bố trí hàng chục trận pháp thủ hộ trên núi Không Tang.
Biết rõ trận chiến trên núi này không dễ dàng, Ma đạo sẽ có vô số người tử thương, Khương Tuyết Dương còn yêu cầu Phong chủ không được rời khỏi nơi này.
Thế nhưng, dù cho Ma đạo có đầu tư nhiều đến đâu đi nữa cũng không cách nào địch lại đòn tấn công của đại quân chủ lực Âm Ty.
A Lê tên bắn như mưa, đáng tiếc cho dù cô có thức tỉnh trở thành Thái Cổ Thần Ma hoàn mỹ, nắm được toàn bộ ý nghĩa thâm sâu của Thái Cổ Nguyệt Thần cũng không thể khiến đại quân Âm Ty mênh mông như biển lùi bước.
Huống hồ Địa Tạng Vương vốn đã đem sát ý khóa chặt trên người cô.
Trong lúc Khương Tuyết Dương đang vì sinh tử của Hi Hòa mà ưu sầu không thôi thì kiếp nạn sát thân của A Lê liền ập đến.
Cuối cùng, Nguyên Phượng toàn thân bị ấn ký hắc ám vây kín từ trên trời rơi xuống, nằm rạp trên đất không thể đứng dậy.
Phượng hoàng liệt diễm chói lòa ngày xưa giờ đây toàn thân trên dưới đều bị ấn ký hắc ám bao phủ, chỉ còn một ngọn tàn lửa trước trán vẫn đang cố gắng leo lét.
Ngọn lửa cực kỳ suy yếu, dường như lúc nào cũng có thể bị dập tắt.
Nhìn Nguyên Phượng chỉ còn một hơi thở cuối cùng, Kim Ô lần nữa biến trở thành Đế Giang, khóe môi nhếch lên nụ cười vô cùng tàn nhẫn.
“Nguyên Phượng, sứ mệnh của ngươi đã kết thúc rồi.”
Dứt lời, Đế Giang duỗi ra ngón tay trắng như tuyết, chuẩn bị đem đạo ấn ký hắc ám cuối cùng điểm lên trán của Hi Hòa.
Chính trong lúc này, cô ta bỗng dưng phát giác một đạo sát ý dồi dào vô cùng từ dưới lòng đất truyền tới.