Trước là hai đại giám sát sứ bại trận rút quân, tiếp đó là ba vị quỷ đế viên tịch, quân Âm Ti đã hoàn toàn thảm bại trong trận chiến ở núi Lưu Ba.
Châu Khất nổi giận đùng đùng, vừa ra lệnh triệu hồi đại quân Âm Ti phía đông, vừa thúc giục Địa Tàng Vương nhanh chóng chiếm lấy núi Không Tang.
Tình hình cuộc chiến ở núi Không Tang, Kiếm Linh Thuần Quân đã rơi vào trận pháp Cửu U Minh Vương Sinh Sát Đoạt Lư, nếu không phá được trận pháp thì cô ấy mãi mãi bị giam lỏng trong đó.
Vì vậy trách nhiệm đối phó với năm trăm vạn đại quân chủ lực Âm Ti, chỉ đành giao lại hết cho một mình A Lê gánh vác rồi. May thay Ma đạo đã đem phần lớn quân chủ lực dồn xuống chiến trường phía nam, nên quân số lên đến tám trăm vạn người.
Nhưng mà trong số tám trăm quân này, chỉ có một nửa quân số đủ sức chiến đấu, số còn lại là tộc nhân đến từ Mộc tộc, tộc Tương Liễu, tộc Đông Di, bọn họ đến đây vì quyết tâm thề chết cùng Quy Khư.
Nhờ vào sự đồng tâm hiệp lực, chung tay góp sức, đại quân Ma đạo đã bộc lộ ra khí thế áp đảo kẻ địch, khiến người ta cứ ngỡ Phá Quân đã quay về chỉ huy đội quân.
A Lê liên lục bắn mưa tên, sử dụng Nguyệt Thần Xa Đạo tàn sát đại quân Âm Ti, Hắc Ám Chi Triều* nhắm thẳng vào đầu của mấy tên chiến tướng thiên tôn Âm Ti.
(*) thủy triều bóng tối.
Tuy rằng Âm Ti cũng có vô số chiến tướng dày dặn kinh nghiệm, nhưng nhất thời cũng không có cách nào đột phá được vòng vây mũi tên của A Lê.
Quan trọng hơn là A Lê vẫn luôn đứng ngắm bắn ở khoản cách xa nhất, bọn họ biết A Lê mới là hạt nhân chủ chốt của Ma đạo, nhưng bọn họ không có cách nào tiếp cận lại gần cô bé được.
Châu Khất phẫn nộ, hạ lệnh cho đại quân m Ti tăng cường tấn công.
Mà vì A Lê vẫn luôn không ngừng tiêu hao thần niệm để chiến đấu, nên bây giờ đã hoàn toàn kiệt sức. Tuy rằng vẫn có thể kiên trì sử dụng Hắc Ám Chi Triều, thế nhưng áp lực mà cô bé phải đối mặt càng ngày càng khó khăn hơn.
Điều mấu chốt là, sau khi thấy Châu Khất nổi giận đùng đùng, Địa Tàng Vương thiên tôn đã quyết định ra tay rồi.
Mà mục tiêu mà ông ta nhắm đến, tất nhiên chính là A Lê.
“Nguyệt Chi Ám Diện, cuồng bạo!”
“Hắc Ám Chi Triều, Nguyệt Nộ!”
“Nguyệt Vãn!”
“Nguyệt Thực!”
A Lê hét lớn, đập vỡ vương miện mặt trăng.
Mái tóc bù xù bay phất phới, đứng trên đỉnh núi Không Tang kéo căng cung Thượng Cổ Cốt.
m thanh của dây cung vang lên như muốn xé nát không gian, mũi tên Tiên Vũ Khinh Vũ bùng nổ, kéo theo mối hiểm họa kinh hoàng cho đội quân m Ti.
Lúc này trời đã khuya, màn đêm chiếu rọi hàng ngàn ngôi sao lấp lánh, nhưng lại không xuất hiện ánh trăng.
Bởi vì, đêm nay ánh trăng của Quy Khư đã bị A Lê hấp thụ, hóa thành sức mạnh Nguyệt Ma.
Đối mặt với trận mưa tên điên cuồng của A Lê, Địa Tàng Vương thiên tôn ầm thầm đọc chú Trấn Ngục Cửu Tự Chân Ngôn hóa thành một đòn công kích vô cùng lợi hại, nhắm thẳng đến chỗ A Lê.
Lỡ mà trúng chiêu, thần niệm của A Lê sẽ ngay lập tức bị suy yếu, đến lúc ấy sẽ không còn ai đủ sức trấn áp chiến tướng thiên tôn m Ti nữa.
Cảm nhận thấy sát khí từ Địa Tàng Vương, A Lê không có tránh né, dùng sức mạnh thần niệm kéo căng dây cung.
Dây cung vừa được kéo lên, bỗng sinh ra một lốc xoáy màu đen ngòm giữa không gian.
Chú Trấn Ngục Cửu Tự Chân Ngôn của Địa Tàng Vương vẫn chưa đọc xong, đã bị A Lê kéo vào lốc xoáy màu đen. Đợi uy lực của lời nguyền bị hóa giải hết, A Lê mới tiếp tục bắn tên.
Chỉ là, uy lực của mũi tên đã không còn mạnh như trước.
Triều Tịch Lưu được kích hoạt nhờ vào thần niệm của A Lê, mà thần niệm của A Lê vốn không nhiều, từ nãy đến giờ cô bé vẫn luôn dùng cách thiêu cháy thần hồn để chiến đấu.
Sau khi sử dụng Triều Tịch Lưu, thì thần niệm cũng cạn kiệt.
Phát hiện ra sự biến hóa chiến lực của A Lê, đáy mắt Địa Tàng Vương hiện lên tia lạnh lẽo.
Chiến lực của đại quân Ma đạo vốn không hùng mạnh, có lợi thế là tất cả các chiến tướng Ma đạo đều là một lũ điên.
Thủy Kỳ Lân Yến Tháp bỏ mạng chỉ vì giúp Hy Hòa tìm thấy một cơ duyên, mà Ngân Hồ Bạch Vô Nhai thà tan xương nát thịt, cũng quyết kéo ba vị quỷ đế Âm Ti cùng chết chung với mình.
Kiếm Linh Thuần Quân càng điên cuồng hơn, vừa mới bắt đầu chiến đấu, cô ấy đã chủ động bước vào trận Cửu U Minh Vương Sinh Sát Đoạt Lư.
Trận pháp này không chỉ do bốn vị minh vương của Âm Ti đích thân kích hoạt, còn phải điều động hết bốn mươi vạn đại quân tinh nhuệ của Âm Ti để ổn định trận thế.
Lỡ như trận bị phá, thì sẽ khiến bốn mươi đại vương Âm Ti phải bồi táng cùng nó, bốn vị minh vương cũng khó thoát khỏi cái chết.
Nhưng mà, cho dù đó có là cao thủ chí cường đạo tổ một khi đã rơi vào trận pháp này cũng chỉ còn nước chờ chết mà thôi, Kiếm Linh Thuần Quân một mình bước vào trận chẳng khác nào cá nằm trên thớt thôi, mà còn muốn an toàn trở ra ngoài đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Nhìn thấy phía A Lê cuối cùng đã lộ dấu hiệu thua thiệt, Địa Tàng Vương, người sớm đã học được cách cẩn thận dè dặt sau vài trận chiến với Ma đạo cuối cùng đã thật sự nổi cơn khát máu.