Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1074 - Chương 1074: Một Mình Tới Nơi Đã Hẹn (2)

Chương 1074: Một Mình Tới Nơi Đã Hẹn (2) Chương 1074: Một Mình Tới Nơi Đã Hẹn (2)

Tóm lại, việc để Lữ Thuần Dương trở thành Thái Cổ Thần Vương là một canh bạc lớn, không những vậy còn là một canh bạc không được phép thua.

Chính bởi vì ông ta có sức chiến đấu nghịch thiên, thần kiếm vinh quang vạn cổ, một khi ông ta đổi phe, đối với cuộc chiến giữa chúng sinh với thiên đạo mà nói sẽ mang tới ảnh hưởng có tính hủy diệt, thậm chí có thể kết thúc chiến cục.

Đẩu Mẫu Nguyên Quân là lão thần kỳ cựu, cảm giác của bà đối với Thiên Đạo cũng giống hệt ý nghĩ trong lòng Đạo Đức Thiên Tôn.

Thiên Đạo bất nhân, coi vạn vật như chó rơm.

Thế nhưng, về việc bà ấy có đủ dũng khí để dẫn dắt Thái Cổ Thần Giới tuyên chiến với Thiên Đạo hay không, trong lòng tôi vẫn có vài phần nghi ngờ.

Bởi vì giáo nghĩa của Nhân đạo vốn là “vô vi nhi trị”.(1)

(1) Cai trị bằng cách để vạn vật phát triển một cách tự nhiên.

Cho dù Đạo Đức Thiên Tôn có không nhẫn tâm để Nhân đạo bị diệt vong trong tay Thiên Đạo, thế nhưng giáo ý của ông đã cho thấy Nhân đạo không có tâm làm kẻ địch một mất một còn với Thiên Đạo.

Vì vậy, việc Đẩu Mẫu Nguyên Quân trở thành Thái Cổ Thần Vương cũng là một canh bạc, chỉ có điều canh bạc này không đến nỗi hung hiểm như Lữ Tuần Dương.

So sánh một vòng các tướng lĩnh với nhau, chỉ có Mộ Dung Nguyên Duệ là người phù hợp nhất để trở thành tân Thái Cổ Thần Vương.

Một là binh pháp mưu lược của cô đủ để thống trị chế ngự Thái Cổ Thần Giới, hai là cô ấy đối với Thiên Đạo chẳng có lấy nửa điểm ấn tượng tốt.

Vả lại những gì đã làm trong quá khứ đã chứng minh cô ấy đứng ở phía đối lập với Thiên Đạo.

Không nói tới cái khác, sở dĩ tôi có thể hợp nhất tam kiếm đều nhờ vào Mộ Dung Nguyên Duệ.

Từ điểm này mà nói, cho dù cô ấy không tuyên chiến với Thiên Đạo, sau khi Thiên Đạo có thể thoát khỏi nhân quả báo ứng nhất định sẽ tính toán rõ ràng với cô ấy.

Khương Tuyết Dương lo lắng Mộ Dung Nguyên Duệ không đồng ý rời khỏi Tiên đạo, kỳ thực đây cũng là điều khiến tôi băn khoăn.

Mộ Dung Nguyên Duệ thân là Tiên Đạo Tổ Sư, lại là Thái Cổ Chiến Thần, trông thì có vẻ cao cao tại thượng ngó xuống chúng sinh, thế nhưng tôi biết cô ấy là người trọng tình trọng nghĩa.

Nếu như không trọng tình trọng nghĩa cũng sẽ không giữ gìn nhân duyên giữa hai chúng tôi tới tận bây giờ.

Liệu cô ấy có đủ dũng khí chặt đứt toàn bộ nhân quả với Tiên đạo mà quay về Thái Cổ Thần Giới sao?

Nếu đồng ý thì có nghĩa là, bất kể Tiên đạo có họa phúc sinh tử như thế nào cũng không thể đặt trong lòng cô nữa. Thậm chí, Tiên đạo bởi vì sự ra đi của cô mà có khả năng rơi vào tiêu vong.

Ngay cả lúc lửa tình giữa hai chúng tôi nồng nhiệt nhất, từ đầu tới cuối cô ấy vẫn luôn ghi nhớ thân phận của mình. Bây giờ bắt cô ấy một mình lựa chọn, cô ấy có thể làm được sao?

Chỉ e, trong Tam giới không một ai có thể đưa ra được đáp án.

Cho dù Kiêm Hà có cất lời khuyên nhủ, Mộ Dung Nguyên Duệ cũng sẽ chỉ dựa vào trái tim của mình để hành động.

Tôi và Tuyết Dương trao đổi rất nhiều, Mộ Dung, Ma đạo, Tam giới, Thái Cổ Thần Ma, Cửu U Nữ Đế, trận chiến với Thiên Đạo trong tương lai.

Chúng tôi cũng nói về Thùy Họa, cùng nhau nhớ lại những ngày tháng ba người còn bên nhau, duy chỉ không nhắc đến chuyện tình cảm giữa tôi và cô ấy.

Sau khi nói xong, ngước nhìn Tuyết Dương tóc trắng đầy đầu dưới ngọn thanh đăng, tôi không thể nào kìm nén được tình cảm trong lòng mình, bước tới ôm chặt cô ấy vào lòng.

Sau khi ôm mới biết thân hình ấy có bao nhiêu gầy yếu mong manh, trách nhiệm trên vai cô ấy nặng nề đến mức nào.

Một khi có chuyện xảy ra với tôi, tôi thật không thể tưởng tượng cô ấy làm thế nào để đối phó với nguy cơ của Ma đạo.

Trên thế giới này có quá nhiều người chìm trong tuyệt vọng, thế nhưng trong lòng tôi, bất kỳ kẻ nào cũng không thể đánh đồng với hộ pháp Tham Lang vì phẫn nộ mà nhấn chìm đảo Kim Ngao năm xưa.

Cuộc chiến tại Quy Khư giúp tôi hiểu ra một điều, phải đối mặt với nỗi tuyệt vọng lớn như thế nào mới có thể khiến Tham Lang nhẫn tâm nhấn chìm cả đảo Kim Ngao.

Trước cái ôm của tôi, ban đầu Tuyết Dương còn khẽ giãy dụa, sau đó cô ấy đáp lại tôi vô cùng kịch liệt.

Chúng tôi điên cuồng hôn nhau, mãi cho tới khi trong miệng nếm được vị máu.

Môi đã rời đi một lúc lâu, Tuyết Dương mới tách khỏi vòng ôm của tôi, ngồi thật nghiêm chỉnh nhìn thẳng vào tôi.

Đối diện với ánh mắt cô ấy, trong lòng tôi có chút chột dạ.

“Cậu muốn rời khỏi Quy Khư, kỳ thực không chỉ bởi vì nếu tiếp tục ở lại sẽ mang tới tai họa cho nơi này có đúng không?” Khương Tuyết Dương nhìn tôi nói.

“…” Tôi im lặng không đáp.

“Cậu phải rời đi là bởi vì có kẻ đã thiết kế một cái bẫy chết chóc chỉ nhằm vào cậu, giống như cái bẫy đặc biệt được thiết kế dành riêng cho Ma Đạo Tổ Sư ba nghìn năm trước”. Khương Tuyết Dương thông minh cỡ nào chứ, rất nhanh cô ấy liền đoán được điểm mấu chốt của vấn đề.

“Tôi sẽ không cam lòng đi chết đâu”. Tôi đáp.

“Tôi tin tưởng cậu sẽ không như vậy, nói cho tôi biết đi, địa điểm ở đâu vậy?” Khương Tuyết Dương hỏi.

Tôi chỉ tay lên trên, nói: “Bên dưới tinh hà, trong vũ trụ hư không, tôi nhận được lời mời từ sứ giả chiến tranh của Thiên Đạo, kiên nhẫn của bọn họ giờ đây đã sắp hết rồi”.

“Cậu không thể không đi sao?”

Tôi không thể không đi, xưa kia người mời Ma Đạo Tổ Sư là Cửu U Nữ Đế, ông ấy không hề cự tuyệt.

Không từ chối không phải bởi vì ông ấy bị mê hoặc trước tình cảm của Cửu U Nữ Đế, mà bởi vì biết rằng một khi ông ta từ chối sẽ mang lại cho Ma đạo nguy cơ to lớn dường nào.

Ngày hôm nay tôi phải đối mặt với cái bẫy chết người như thế này, cũng như ông ấy, tôi không thể từ chối.

“Cô cũng biết đó, tôi không thể nào từ chối. Tin tưởng tôi, tôi nhất định có thể quay lại”.

“Nếu cậu không muốn biến tôi trở thành một Tham Lang thứ hai, vậy thì hãy nhớ nhất định phải quay lại.”

Bình Luận (0)
Comment