Sau khi đi vào tôi mới biết Khương Tuyết Dương đang bận việc gì.
Cô ấy đang làm cấm bộ, ngọc thạch được chọn giống hệt với đôi cấm bộ ngày xưa đã tặng tôi.
Lúc tôi bước vào, cô ấy vừa hay mới khắc xong một chiếc.
“Đợi một chút.” Tuyết Dương nói.
Tôi ngồi đối diện Tuyết Dương, nhìn cô cẩn thận điêu khắc ngọc thạch trên tay.
Trên chiếc cấm bộ đã khắc xong có một chữ “Tuyết”, chiếc đang khắc trong tay có một chữ “Dương”.
Khi khắc xong nét cuối cùng của chữ “Dương”, Khương Tuyết Dương dùng sợi tơ xâu nó lại rồi đưa cho tôi, giống như lần đầu tiên tôi bái cô ấy làm sư phụ.
Ngọc thạch ấm áp, còn mang theo hơi ấm của Tuyết Dương.
“Cậu phải đi rồi đúng không?”
“Ừm.”
“Từ lúc cậu thi triển Thái Cổ Kiếm Vực tôi đã biết cậu sẽ không tiếp tục lưu lại Quy Khư.”
“Tôi vẫn là Ma Đạo Tổ Sư”. Tôi nói.
“A, tôi còn cho rằng cậu sẽ đem cờ Chiêu Hồn giao cho Tạ Uẩn.” Tuyết Dương nói.
“Lúc trước đúng là tôi có nghĩ như vậy, nhưng một câu nói của Tạ Uẩn đã khiến tôi thức tỉnh”.
“Cô ấy nói gì?”
“Cô ấy nói đệ tử Ma đạo có thể vạn thế thiên hồng, Ma đạo cũng có thể vạn thế thiên hồng, vĩnh viễn trường tồn cùng trời đất!”
“Chỉ dựa vào một câu nói này, Tạ Uẩn đã đủ khí độ trở thành Ma Đạo Tổ Sư, cậu cũng không nhìn lầm người.” Khương Tuyết Dương nói.
“Đúng vậy”.
Nói tới đây, hai người chúng tôi không hẹn mà cùng rơi vào im lặng.
Im lặng có lúc không phải bởi vì không có gì để nói, mà bởi vì lời muốn nói trong lòng quá nhiều, không biết phải bắt đầu từ đâu.
Trầm mặc một hồi lâu, tôi và Tuyết Dương nhắc đến chuyện của Kiêm Hà.
“Kiêm Hà là thống soái của Thái Cổ Minh Giới, cô ấy không thể mãi mãi ở lại Quy Khư. Lần này cô ấy quay lại là vì giúp đỡ Mộ Dung Nguyên Duệ thức tỉnh sứ mệnh chân chính của mình, quay về Thái Cổ Thần Giới.” Tôi nói.
“Chỉ e Nhân đạo sẽ không dễ dàng để Mộ Dung Nguyên Duệ trở thành Thái Cổ Thần Vương như vậy, Kiếm tiên Lữ Thuần Dương và Lôi chủ Đẩu Mẫu Nguyên Quân đều có thực lực để đảm đương vương vị này”.
“Sau khi tôi đi, trong thời gian ngắn Ma đạo tạm thời sẽ không có chiến sự, nếu như có cơ hội, tôi hi vọng cô tìm cách giúp đỡ Mộ Dung Nguyên Duệ trở về Thái Cổ Thần Giới”.
m Ty lần này thương căn động cốt, toàn quân gần như bị diệt, Châu Khất không thể tiếp tục tấn công Quy Khư, cứ coi như ông ta có ý định này, m Ty dù muốn triệu tập đại quân cũng cần một khoảng thời gian rất dài nữa.
Về phần Nữ Oa, mặc dù tôi không rõ thủ đoạn còn che giấu của bà ta là gì, thế nhưng tôi biết cho dù có thủ đoạn này bà ta cũng không dùng nó để đối phó với Quy Khư. Mục tiêu của bà ta là tôi, hoặc có thể nói từ đầu tới cuối vẫn luôn là tôi.
Trận quyết chiến giữa hai đạo Nhân, Tiên sắp diễn ra, lại liên quan đến chuyện tranh giành ngôi vị tại Thái Cổ Thần Vương, bọn họ đã sớm đem Ma đạo loại bỏ khỏi danh sách đối thủ trong cuộc chiến Phong Thần rồi.
Còn có đại quân Thâm Uyên đang đóng quân tại tinh hà vũ trụ tinh, bọn họ sẽ không tiếp tục tấn công Quy Khư. Nguy cơ Thái Cổ Thần Ma sắp tới, trọng điểm trước mắt của bọn họ vẫn là đối phó với Thái Cổ Thần Ma.
Tôi có thể cảm nhận được trong sâu thẳm hư không đã có sát ý đặc biệt chỉ nhắm vào tôi, giống như sát ý chỉ chuyên nhằm vào Ma đạo Tổ Sư tại Hoàn Hồn nhai năm xưa. Và như một điều kiện để tôi đi đến nơi đã hẹn, Quy Khư cần phải được yên bình.
Vì vậy mà sắp tới Ma đạo có thể nghỉ ngơi dưỡng sức một khoảng thời gian. Cũng trong lúc này, Ma đạo có thể làm được rất nhiều việc.
“Nếu như Mộ Dung Nguyên Duệ đồng ý rời đi, ta đương nhiên sẽ tìm cách giúp đỡ cô ấy. Chỉ e chấp niệm của cô ấy quá sâu, không chịu rời bỏ Tiên đạo. Nếu như vậy, bất luận Lữ Thuần Dương hay Đẩu Mẫu Nguyên Quân làm Thái Cổ Thần Vương, trận chiến với Thiên Đạo trong tương lai đều sẽ phát sinh rất nhiều biến số”. Tuyết Dương nói.
Trời diệt chúng sinh thì dễ, chúng sinh muốn diệt trời thì khó vô cùng.
Thái Cổ Thần Ma Tam giới là lực lượng chủ chốt chiến đấu với Thiên Đạo trong tương lai, thiếu một giới cũng không được.
Thái Cổ Ma Giới và Thái Cổ Minh Giới sở dĩ vẫn đứng bên ngoài tinh hà là bởi Thái Cổ Thần Giới trì trì hoãn hoàn mãi chưa phát động cuộc chiến báo thù Thiên Đạo.
Kiếm tiên Lữ Thuần Dương si mê kiếm đạo, có thể nói vì kiếm đạo bất kỳ chuyện gì ông ta cũng có thể làm được.
Một khi Lữ Thuần Dương trở thành Thái Cổ Thần Vương, vào lúc việc tu hành vượt quá khả năng lĩnh ngộ, chỉ cần Thiên Đạo có thể đưa ra lợi ích liên quan tới kiếm đạo đủ hấp dẫn, chắc chắn sẽ trở thành cám dỗ không thể cưỡng lại với ông ta.
Chuyện này cũng phải do tôi xem nhẹ tâm thức của Lữ Thuần Dương, chủ yếu bởi vì kiếm thể vốn dĩ là vật vô tình, nhìn từ góc độ này, kiếm tâm và thiên tâm có sự tương thông với nhau.