Lãnh địa Lưỡng Cực Phản Chuyển của Ác Ma Lãnh Chủ làm tôi phải chật vật rất nhiều, đồng thời cũng giúp các vị Hư Không Lãnh Chủ còn lại nhận ra rằng Ma Đạo Tổ Sư thế nhưng không phải là kẻ bất khả chiến bại, tinh thần chiến đấu của cả bọn liền tăng vọt.
Người tiếp theo tới ứng chiến là một vị võ sĩ hình dạng đầu lâu xương cốt khoác áo giáp đen, so với Hư Không Lãnh Chủ vừa động thân pháp liền có thể di chuyển hàng trăm trượng mà nói, đồng chí toàn xương này thân hình không phải quá cao, khá giống với loài người.
Thế nhưng sát khí tỏa ra từ trên người ông ta còn đáng sợ hơn gấp vạn lần so với những kẻ khổng lồ thân cao trăm trượng kia nhiều.
Cốt Vương – một trong số những Hư Không Lãnh Chủ mạnh nhất.
Truyền thuyết nói, Cốt Vương từng là một vị thần minh thượng cấp tại Thái Cổ Thần Giới, trong trận chiến tại Bạch Cốt Thâm Uyên chẳng may hi sinh. Trận đấu kết thúc, chư thần rút lui, duy chỉ quên mất xương cốt của ông đang vùi ở nơi này.
Trải qua hàng vạn hàng nghìn năm, xương cốt của Cốt Vương hấp thụ vô số oán khí của Bạch Cốt Thâm Uyên, mở ra linh thức.
Xương cốt của thần, lại thêm vô số oán khí, tất cả đã tạo nên một chiến binh cô lâu mạnh nhất trong lịch sử Bạch Cốt Thâm Uyên.
Tuy rằng ông ta không giống Tà Ác Song Tử của Thái Cổ Chiến Thần tiếng tăm lừng lẫy, tuy nhiên một khi Cốt Vương xuất hiện trên chiến trường, nhấc thanh kiếm Hắc Kim Cô Lâu trong tay lên, kẻ địch đều bán mạng mà chạy.
Nghe nói ông ta có một thân thể bất tử, được kết giới bạch cốt hộ thể, những người bị kiếm của ông ta đâm trúng đều không thể đứng dậy.
Cốt Vương cũng có lãnh địa của riêng mình – Lãnh địa Bạch Cốt
Trong lãnh địa Bạch Cốt, xương trắng phủ đầy đồng, ẩn chứa ý chí thuần tịnh nhất của bạch cốt.
Lần này lại tiếp tục là một trận chiến gian khổ, bởi vì chỉ cần trong lãnh địa của ông ta còn tồn tại ý chí của bạch cốt, Cốt Vương vốn được kết giới hộ thể sẽ không phải chịu bất cứ tổn thương nào.
Ngoài sức mạnh hộ mệnh, Cốt Vương còn có thể triệu tập một đại quân hài cốt từ trong lãnh địa của mình.
Đối mặt với vị Cốt Vương đáng sợ này, tôi vẫn như cũ không sử dụng Thái Cổ Kiếm Vực.
Lần khiêu chiến này vốn không tồn tại quy định hạn chế nào, giờ đây mặc dù chỉ phải đối phó với từng cá nhân đơn độc, thế nhưng tôi biết, trận cuối cùng chờ đợi tôi chính là sự vây công của tất cả những kẻ có mặt ở đây.
Vì thế tôi bắt buộc phải giữ lại quân bài hộ mệnh, huống hồ phá hủy cổng Thiên Khiển dù gì cũng chỉ được coi là màn khởi động làm nóng cơ thể, đối thủ thực sự của tôi hiện giờ còn chưa xuất hiện.
Tôi giơ kiếm đối diện với Cốt Vương, ông ta đeo một chiếc mặt nạ hắc kim vô cùng lạnh lẽo, tôi không thể nhìn được vẻ mặt của ông ấy, chỉ có thể cảm nhận được sát ý khốc liệt tỏa ra từ ngọn cốt hỏa trong đôi mắt kia.
Khoảnh khắc Cốt Vương tiến lên ứng chiến, lãnh địa Bạch Cốt đã được mở ra, dường như tôi đã bước vào một thế giới được tạo nên từ xương trắng.
Tử ý vây quanh, bạch cốt đầy đồng. Trong không trung bụi xương rơi đầy như tuyết.
Lãnh địa Bạch Cốt là do ý chí bạch cốt thuần tịnh nhất huyễn hóa mà thành, thực thể và hư ảnh đan xen. Nếu tôi có thể đánh bại Cốt Vương, tất cả sẽ vỡ tan như bong bóng; nếu tôi thua, thể cốt của tôi cũng trở thành một phần của lãnh địa Bạch Cốt.
Điểm mạnh nhất của Cốt Vương là ở chỗ này, thông qua việc nuốt chửng hài cốt của kẻ địch ông ta có thể không ngừng mở mang sức mạnh lãnh địa của bản thân.
Từ điểm này mà nói, việc Cốt Vương là người có tiềm lực nhất trong số các Hư Không Lãnh Chủ là chuyện không thể nghi ngờ.
Cũng chính bởi vì điều này mà vị sứ giả chiến tranh đang đứng trên bậc trước cổng Thiên Khiển đã lộ ra dáng vẻ lo âu. Đã tổn thất một Chiến Tranh Lãnh Chủ có triển vọng trở thành chiến tướng dưới tay Thiên Đạo, ông ta không hi vọng lại nhìn thấy Cốt Vương hi sinh.
Trận chiến với Cốt Vương đã bắt đầu bằng một đạo kiếm vô cùng bình thường.
Tốc độ thanh cự kiếm Kắc Kim Cô Lâu của ông ta vô cùng chậm rãi, không sử dụng bất ỳ kỹ xảo nào, cũng không hề thả ra kiếm ý.
Thật không ngờ một đạo kiếm đơn giản như thế lại khiến cho tôi cảm thấy áp lực ghê gớm, đồng thời cũng khơi dậy kiếm tâm của tôi.
Đối mặt với kiếm đạo thuần túy như vậy tôi cũng không phóng thích kiếm khí, chỉ đơn giản cùng ông ta so chiêu.
Kiếm đạo vốn không có đích cuối cùng, việc cải thiện kiếm đạo bằng kiếm khí sát phạt vô cùng hạn chế.
Kiếm đạo chân chính đòi hỏi phải quay về cội nguồn ban đầu, lĩnh ngộ sức mạnh kiếm đạo từ trong gốc rễ của kiếm.
Kiếm chiêu càng đơn giản càng ẩn chứa sức mạnh đại đạo thực sự.
Cốt Vương mặc dù không hề sử dụng kiếm khí, cũng không khai mở thần thông, thế nhưng rất nhanh tôi liền biết loại kiếm đạo mà ông ta tu tập – Thái Cổ Ma Kiếm.
Ma kiếm cuồn cuộn, đã xuất ra liền không thể vãn hồi.
Kiếm của Cốt Vương, một đạo so với một đạo lại càng nhanh, một đạo so với một đạo lại càng mang theo sức mạnh hủy diệt.
Tôi cũng dùng Ma kiếm để nghênh đón, dùng tốc độ để so tốc độ.
Tới khi kiếm chiêu của chúng tôi đã không còn có thể khơi thông được kiếm ý Ma kiếm tích lũy trong lòng, kiếm khí ầm ầm một tiếng từ trong kiếm của cả hai đồng thời bạo phát.
Hai luồn kiếm khí hung mãnh vô cùng nhất tề xông lên, giống như hai dòng sông đang sục sôi, đâm thẳng vào nhau.
Chỉ nghe ầm một tiếng chấn động, toàn bộ lãnh địa Bạch Cốt đều rung chuyển.
Mặt đất nứt ra, xương trắng khắp nơi, phút chốc liền hóa thành tuyết.