Vực Trả Hồn là một đỉnh núi biệt lập, vốn là một nơi lạnh lẽo và biệt lập với Cửu U, sau khi m Ty trải qua thất bại thảm hại ở Quy Khư, Vực Trả Hồn càng trở nên cô độc và tĩnh mịch hơn.
Trên vách núi sương mù dày đặc, ai oán dai dẳng vẫn còn đó như ngày nào.
Lần trước khi tới Vực Trả Hồn, Cửu U Nữ Đế đã tặng cho tôi Ngưng Hồn Đan, lần này trở lại là muốn đón nhận sát cục của bản thân mình.
Không biết khi Ma Đạo Tổ Sư đến đây có cảm giác gì, trong lòng tôi thì lại cảm thấy bình yên vô cùng.
Sát cục này chắc chắn là thử thách lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Bởi vì ngay cả đối thủ ở cấp độ như sứ giả chiến tranh, cũng chỉ đóng vai trò là người dẫn đường.
Mặc dù tôi đã thành công mở ra Thái Cổ Kiếm Vực, sở hữu chiến hồn bất tử và chiến thể bất diệt, nhưng tôi trong lòng tôi vẫn không nắm chắc được phần thắng.
Nữ Oa vẫn luôn che giấu lực chiến thực sự của mình, từ ba nghìn năm trước đã nhẫn nhịn đến hôm nay.
Mà việc bà ấy có thể giữ cho Oa Hoàng cung vượt trên Tam giới trong nhiều năm như vậy, chắc chắn chiến lực không chỉ ở mức bà ấy thể hiện ra.
Còn có Châu Khất, mỗi Bắc m Đại Đế ở m Ty đều có vô số âm khí hộ thể.
Giết được Châu Khất ở Quy Khư thì tôi còn nắm chắc được, nhưng ở Vực Trả Hồn, Châu Khất thậm chí có thể đối kháng với tôi bên trong Thái Cổ Kiếm Vực.
Đã là kẻ thù lớn nhất của Thiên đạo, kẻ địch của tôi chắc chắn không chỉ có mỗi Nữ Oa và Châu Khất.
Chắc chắn còn có nhiều người khác, những sự tồn tại mà tôi không thể tưởng tượng được.
Nhưng có một điều có thể khẳng định, ở Vực Trả Hồn sẽ không có những chiến lực bên ngoài thiên hà.
Bởi do m Ty còn có biển Bắc Minh, ở biển Bắc Minh còn có Côn.
Tôi và Côn đã đạt được thỏa thuận, Thiên đạo lợi dụng thế lực của tam giới Nhân gian giăng bẫy cho tôi, Côn sẽ không có bất kỳ động tĩnh nào, vì nó cũng muốn xem lực chiến của tôi tới đâu.
Tuy nhiên, một khi Thiên đạo dùng đến thế lực bên ngoài thiên hà đến để giết tôi, Côn sẽ không ngồi nhìn mà không làm gì.
Ngoài Côn ra, tôi tin chắc rằng Nữ Đế sẽ không bỏ lỡ sát cục ở Vực Trả Hồn, nhất định sẽ phá quan mà ra.
Sau khi tôi xuất hiện ở Vực Trả Hồn, người đầu tiên tôi nhìn thấy chính là Nữ Đế. Đã lâu không gặp, khí thế thần thánh trên người của Nữ Đế càng trở nên trang trọng hơn.
Nếu không nhờ đôi mắt U Minh, quỷ dị khó nắm bắt, sẽ không thể liên tưởng cô ấy với Cửu U Nữ Đế.
Nữ Đế cũng không chào hỏi tôi, lặng lẽ ngồi trên một tảng đá, trong tay cầm bông hoa Bỉ Ngạn, vẻ mặt bình tĩnh.
Dù cô ấy không nhìn tôi lấy một lần, nhưng tôi biết rằng, khi cô ấy nhìn bông hoa Bỉ Ngạn trên tay, trong lòng đang nghĩ tới tôi.
Trước đây, tôi vẫn có thể phân biệt rõ ràng ân oán giữa tôi và cô ấy, sau khi biết được tôi và Ma Đạo Tổ Sư là cùng một người, thì tôi đã không còn có thể phán đoán được người mà cô ấy nghĩ đến là tôi hay Ma Đạo Tổ Sư.
Nữ Đế cũng có mâu thuẫn giống tôi, cô ấy duy trì trí nhớ nguyên vẹn của Uy Nhuy.
Đương nhiên, giữa tôi và Nữ Đế không có dây dưa tình duyên gì, chỉ là trong lòng chúng tôi mang theo sự tiếc nuối vĩnh viễn với đối phương mà thôi.
Cô ấy cảm thương với Ma Đạo Tổ Sư, trong khi tôi mãi nhớ đến Phật Gia của nhà họ Vương, Uy Nhuy.
Nghĩ đến Uy Nhuy, tất cả những ký ức cũ về đàm Cửu Long lại ùa về trong đầu.
Đáng tiếc cho dù có muốn làm người vớt xác lần nữa thì Nhân gian cũng đã không còn là Nhân gian của trước kia nữa. Nhân quả trên Nhân gian bị cắt đứt, vợ chồng Bạch Hà Sầu cũng chết trong trận chiến ở núi Tiểu Bạch.
Nhân đạo Hoàng Hà cửu khúc, cuối cùng cũng chảy về phía đông, rất nhiều việc sẽ không bao giờ có thể quay lại như xưa nữa, nhưng điều tôi hoài niệm nhất cũng chính là khoảng thời gian đó.
Tôi sẵn sàng mất đi tất cả, mất đi thân phận Ma Đạo Tổ Sư, mất đi Thái Cổ Tam Kiếm Đạo, mất đi chiến hồn bất tử, mất đi chiến thể bất diệt, chỉ đổi lại thời đại Mạt Pháp.
Khắp trời quỷ thần nhưng tôi không ngưỡng mộ một ai, điều tôi ghen tị nhất là cuộc trò chuyện giữa tôi và Thùy Hoạ vào đêm ở thôn Hạ Bá.
Nếu giữa người với người mất đi sự giao lưu tình cảm, thì dù có chiến đấu khắp thiên hà thì cũng không được coi là anh hùng. Nếu tôi có thể trở thành chủ của vũ trụ, khắp trời thần má, tôi muốn tất cả họ bước vào Nhân gian.
Ngàn vạn thần thông cũng đều không bằng một nụ cười của giai nhân.
Có thiện có ác, phải phân biệt thị phi đúng sai.
Hà cớ gì lại cần nhiều quỷ thần như vậy, giữa trời đất chỉ có một lục đạo luân hồi mà thôi.
Nghĩ đến đây, tôi lại đưa mắt nhìn Cửu U Nữ Đế.
Nếu sau này chúng sinh có thể đánh bại Thiên đạo, tôi hy vọng người có thể thay thế Thiên đạo trong tam giới là Nữ Đế, mà không phải là tôi.
Bởi vì, tôi sẽ không ở lại Nhân gian, hoặc sẽ theo chân Thùy Họa đến Thái Cổ Minh giới, hoặc là cùng Kiêm Hà đến Thái Cổ Ma giới.