Tuy nhiên, nếu như có thể tu hành thần thông ngũ hành đến cực hạn, uy lực của nó cũng không thua kém đại đạo chút nào.
Bản thân Tạ Uẩn là một ví dụ, bản thân cô không có pháp tắc đại đạo của riêng mình, hoàn toàn dựa vào đao Thiên Địa Giao Tranh m Dương Lưỡng Đoạn mà điều khiển khí Tiên Thiên Canh Kim.
m Cực Sinh Sát, Dương Cực Sinh Sát, tất cả tà khí sinh ra đều là sát khí Canh Kim, lực sát phạt vô song.
Thực ra, Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn cũng sử dụng Tiên Thiên Canh Kim làm phương pháp tấn công chủ yếu, tác dụng của đạo Phá Quân đối với cô mà nói, kém xa so với sứ mệnh mà vận mệnh Phá Quân giao cho cô.
Đối với tôi cũng vậy, khi mới bắt đầu tu kiếm đạo, sức mạnh pháp tắc của đạo Thất Sát trong thời gian dài đã là chỗ dựa của tôi. Đặc biệt khi tim ma vẫn còn, đạo Thất Sát kết hợp với tim ma điều khiển Ma Kiếm, cứ thế phát huy lực chiến.
Tuy nhiên, sau khi tam kiếm thái cổ của tôi hợp nhất thành một, đạo Thất Sát về cơ bản là đã vô dụng.
Đại đạo pháp tắc bắt nguồn từ sức mạnh nguyên sơ hỗn độn, khi tôi có thể cắt bỏ sức mạnh nguyên sơ hỗn độn, đại đạo sẽ trở thành gánh nặng mà tôi phải từ bỏ.
Đạo Thất Sát đã vô dụng đối với tôi, nhưng vận mệnh Thất Sát lại rất quan trọng với tôi và nó ảnh hưởng đến cả cuộc đời tôi.
Bởi vì dù mệnh cách có thế nào thì trong vô định cũng đều bị sức mạnh của vận mệnh điều khiển, đặc biệt là tam tinh Sát Phá Lang, chịu sự điều khiển trực tiếp của vận mệnh.
Có lần tôi từng hỏi Khương Tuyết Dương một câu, nếu đại đạo pháp tắc là do Thiên đạo sáng tạo, vậy tại sao Thiên đạo lại phải tạo ra đại đạo riêng phù hợp với từng vận mệnh của tam tinh Sát Phá Lang chứ?
Tam tinh Sát Phá Lang đều bị sức mạnh của vận mệnh điều khiển, họ đều là kẻ thù định mệnh của Thiên đạo, dù thế nào thì Thiên đạo cũng nên lờ đi mới đúng.
Tuyết Dương cho biết sở dĩ Thiên đạo làm như vậy là nhằm lợi dụng tu hành của đại đạo để cấm đoán sức mạnh vận mệnh tam tinh Sát Phá Lang.
Đáng tiếc cuối cùng ông ta cũng thất bại, bởi vì khi đó, dù là Ma Đạo Tổ Sư, Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn và cả Tham Lang Hộ pháp Thiên Tôn, đến cuối thì họ đều thoát ra khỏi hệ thống tu hành của Đạo môn.
Chúng tôi của ngày nay cũng vậy.
Pháp tắc Thất Sát đã bị tôi lãng quên hoặc có thể nói là bị tôi hấp thụ, Thùy Họa cũng đã luyện hóa đạo Phá Quân, Tuyết Dương ngay từ đầu đã không bao giờ dựa vào đạo Tham Lang, thuật pháp thần thông của cô phần lớn là truyền thừa từ Phong Thần.
Từ đầu đến cuối, ảnh hưởng sâu sắc nhất đối với chúng tôi chính là sức mạnh vận mệnh gắn liền với vận mệnh của chúng tôi.
Nhân gian yên bình, Quy Khư cũng yên ổn, nhưng tôi không biết khoảng thời gian yên bình này sẽ kéo dài bao lâu.
Tôi dồn hết tâm tư vào việc lĩnh hội kiếm đạo, trước đây có quá nhiều cuộc chiến tranh, nhiều cảm hứng vẫn chưa thể lĩnh ngộ sâu sắc.
Điều tuyệt vời nhất của kiếm đạo nằm ở việc, vừa có thể từ quan sát từ góc độ vĩ mô, vừa có thể tìm hiểu dưới góc độ vi mô.
Nhất hoa nhất thế giới, nhất diệp nhất bồ đề, vĩnh viễn không có điểm tận cùng.
Lữ Thuần Dương có thể trong thời gian ngắn mở ra Thần Kiếm Lĩnh Vực đúc thành công Tiên Thiên Kiếm Thể, bởi vì ông ta coi thanh kiếm là thứ duy nhất trong cuộc đời mình, là toàn bộ của cuộc đời ông ta.
Về phương diện này thì tôi kém xa ông ta.
Có câu, tâm thành tắc linh, nếu tôi không thành tâm với kiếm, cho dù có thể tạm thời dẫn đầu Lữ Thuần Dương với Thái Cổ Kiếm Vực, về sau cũng sẽ bị ông ta bỏ xa trên kiếm đạo. Thân là Thái Cổ Kiếm Thần, thứ ông ta ở Thái Cổ Thần giới có nhiều nhất chính là cơ duyên.
Tôi lĩnh ngộ kiếm đạo, thường hay cho thần hồn vào huyền quan, cố gắng đánh thức linh thức đang ngủ yên của Thuần Quân.
Thuần Quân không có cơ duyên trùng tụ kiếm thể của mình ở Nhân gian, thần hồn cũng vào giấc ngủ sâu, chỉ còn lại một bóng hình thanh kiếm mờ nhạt.
Thật không may, dù tôi có gọi thế nào thì Thuần Quân cũng không thấy phản hồi.
Cho đến một ngày, trong lúc bất chợt, tôi truyền một luồng kiếm khí hỗn độn vào bóng hình thanh kiếm của Thuần Quân, rồi sau đó tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy Thuần Quân ngay lập tức hấp thụ toàn bộ kiếm khí hỗn độn.
Kiếm khí hỗn độn được sinh ra từ kiếm ý và thần niệm, kết hợp với nguồn gốc bí ẩn của kiếm.
Về kiếm ý và thần niệm, đối với tôi hiện tại mà nói, gần như vô tận không hết, không khô cạn,, quan trọng nhất là dù có mất đi cũng có thể hồi phục lại được.
Sau khi phát hiện ra rằng Thuần Quân có thể hấp thụ kiếm khí hỗn độn của tôi, tôi mỗi ngày đều phóng kiếm khí hỗn độn để Thuần Quân hấp thụ.
Sau khi thái cổ tam kiếm hợp nhất thành một, kiếm khí có thể được củng cố và tồn tại vĩnh viễn dưới sự trợ giúp của thần niệm, tôi có một linh cảm mơ hồ rằng, Thuần Quân có thể sử dụng phương pháp này để trùng tụ kiếm thể.
Thuần Quân ban đầu chỉ có thể hấp thụ tầm mười luồng kiếm khí hỗn độn, theo thời gian, cô hấp thụ luồng kiếm khí hỗn độn ngày một nhiều.
Bóng hình kiếm càng ngày càng rõ ràng, dần dần có dấu hiệu trở nên thực chất.
Cho đến một ngày, Thuần Quân không còn hấp thụ thêm bất kỳ kiếm khí hỗn độn nào nữa.
Lúc này, cô ấy đã ngưng tụ một kiếm kiếm hoàn chỉnh, độ sắc bén của nó tốt hơn nhiều so với trước đây, thậm chí còn vượt qua cả Côn Lôn Tuyết trong tay tôi.
Bởi vì dù Côn Lôn Tuyết có mạnh đến đâu thì cũng vẫn là vật chết, còn Thuần Quân là kiếm linh.
Cờ Chiêu hồn rung chuyển ầm ĩ, truyền ra một thanh âm xa xa vang vọng: "Đệ tử Ma đạo, Thuần Quân trở lại."