Không lâu sau khi Mộ Dung Nguyên Duệ rời đi, tin tức từ Hàm Cốc Quan truyền đến, Lữ Thuần Dương cũng ngự kiếm trở về Thái Cổ Thần giới.
Trận phong thần diễn ra lâu như vậy, cả Tiên đạo, Nhân đạo, Ma đạo, m Ty cùng Oa Hoàng cung các bên đều tổn thất nặng nề.
Chư thần chết như ngả rạ, khắp Tam giới đều ngập tràn sầu não.
Không ai sẵn sàng tiếp tục cuộc chiến trừ khi Thiên đạo chủ động phát động chiến tranh.
Tạ Uẩn rời Quy Khư và trở về Ly Sơn..
Vạn Lý Trường Thành của Nhân tộc ngày nay chỉ còn mang ý nghĩa tượng trưng, khí số của Nhân tộc cũng đã nằm lại cùng với cái chết của Ngạo Phong.
Tuy nhiên, sau khi Tạ Uẩn trở lại Ly Sơn, khí số của Nhân tộci ngay lập tức bắt đầu tái sinh. Yêu ma quỷ quái nhân trận phong thần diễn ra mà tàn phá thế giới cũng đều theo đó mà biến mất.
Nguyên nhân là Nhân tộc của hiện tại đã không còn yếu đuối như ba ngàn năm trước, lòng dân của hàng trăm triệu người tập hợp lại, ngay cả Thiên đạo cũng không dám đối đầu trực diện.
Điều quan trọng nhất là Nhân tộc không chịu quá nhiều thương vong trong trận phong thần.
Tử thương vô số là chư thần thiên tôn, thiên binh thiên tướng. Không biết có bao nhiêu người vì chuyện này mà đã mất đi tín ngưỡng.
Ngọc Hoàng Đại Đế thân hóa hi di đồng quy với đất trời, Lôi chủ Đẩu Mẫu Nguyên Quân chiến tử, thọ nguyên của Tử Vi Đại Đế khô cạn, một nửa tượng thần trong Đạo quán cũng vì thế mà mất đi.
Khi này Nhân tộc mới biết, cầu xin thần linh chi bằng cầu mong ở chính mình, bởi vì thần linh không phải mãi mãi không chết, họ cũng có ngày nằm xuống.
Vì điều này, niềm tin về sự tồn tại của Nhân tộc giữa trời và đất bắt đầu mạnh mẽ hơn.
Thiên diệt chúng sinh, chúng sinh diệt thiên. trên thực tế, sức mạnh của toàn dân chính là mấu chốt của trận quyết chiến với Thiên đạo.
Nếu Nhân tộc mất đi niềm tin, thì cho dù Ma Đạo Tổ Sư hồi sinh cũng không thể đánh bại Thiên đạo.
Thực ra thì, kéo Thiên đạo vào vòng nhân quả chính là ngàn vạn Nhân tộc.
Sai lầm lớn nhất của Thiên đạo chính là không nên xem Nhân tộc như sô cẩu.
Bởi vì con người khác với những sinh vật khác, con người đại diện cho khả năng vô hạn. Một khi tu hành đi đến điểm cuối, đều lấy hình thái con người làm tôn, Thiên đạo cũng không ngoại lệ.
Nếu không phải Thiên đạo thèm muốn lòng kính sợ của Nhân đạo, tự ý can thiệp vào quy luật của trời đất để làm xuất hiện hàng trăm triệu Nhân tộc, thì ông ta sẽ siêu thoát hơn hiện giờ nhiều.
Vạn vật đều có được và mất, nước có thể đẩy thuyền nhưng cũng có thể lật thuyền, vậy nên mới có việc Thiên đạo bị vướng vào nhân quả.
Thiên đạo muốn giải thoát, thì diệt thế là điều tất yếu.
Để hủy diệt thế giới, trước tiên ông ta phải phá vỡ xiềng xích của vận mệnh.
Giết chết tôi, hoặc đánh bại tam giới Thái Cổ Thần Ma.
Sát cục định sẵn cho tôi ở Vực Trả Hồn đã thất bại, nếu ông ta còn tấn công tôi lần nữa, sức mạnh vận mệnh sẽ xuống tay với ông ta, vì vậy trọng tâm của Thiên đạo sẽ chuyển sang việc đánh bại tam giới Thái Cổ Thần Ma.
Thiên hà ở quá xa Nhân gian, chiến sự ở đó không ai biết rõ.
Đại quân Thâm Uyên ở trận chiến trước cổng Thiên Khiển đã tử thương rất nhiều, nếu Thiên đạo muốn quyết chiến với Thái Cổ Thần Ma thì chỉ có thể điều động đội quân tinh nhuệ của mình, đại quân Thái Cổ Tiên Dân, tứ tượng thần thú cùng với vô số những kẻ mạnh phụng thiên chứng đạo ở hư không vũ trụ.
Tôi vô cùng lo lắng cho Thùy Họa và Kiêm Hà.
Bởi vì những thế lực này rất mạnh mẽ, trong đó có rất nhiều sự tồn tại tương đương với cấp bậc Thái Cổ Thần Vương và Thái Cổ Ma Đế.
Đại quân của Thái Cổ Thần giới còn chưa thành hình, chỉ dựa vào quân lực của Ma giới và Minh giới thì tuyệt đối không thể đánh bại được đội quân tinh nhuệ của Thiên đạo.
Tuy nhiên, khi Kiêm Hà đưa Ngạo Phong đi, thì tôi biết rằng cô ấy đã chuẩn bị sẵn sàng quay trở lại Thái Cổ Ma giới.
Tương tự, đối diện trước nguy cơ, Thùy Họa cũng dẫn dắt đại quân tử thần quay trở lại Thái Cổ Minh giới.
Đợi đến khi đại quân của Thái Cổ Thần giới chỉnh đốn xong xuôi, sau đó sẽ cùng nhau quyết chiến thiên hà.
Với sự ra đi của Mộ Dung Nguyên Duệ và Lữ Thuần Dương, Nhân gian trong một đêm dường như đã quay về thời kỳ Mạt Pháp.
Tuy nhiên, với những vết tích từ hậu quả quần ma loạn vũ của trận phong thần, Nhân tộc đã không còn cấm đoán thần thông như trước, mà mạnh mẽ phổ biến các học viện tu hành và lập ra đại quân tu hành của riêng Nhân tộc.
Nhấn mạnh vào khoa học công nghệ cũng nhấn mạnh vào thần thông, cân bằng cả hai, trọng tâm của mọi việc là lấy Nhân tộc làm nền tảng.
Về những thuật pháp thần thông mà Nhân tộc tu hành, Tạ Uẩn nhận được gợi ý từ Khương Tuyết Dương, thay vì tuân theo lời chỉ dẫn truyền miệng của Đạo Tàng phong thần, thì lấy ngũ hành làm chủ, đồng thời kết hợp thêm phương pháp tu hành của Nhân tộc hồng hoang Quy Khư.
Thực ra đây cũng là cách tu hành của đệ tử Ma đạo tôi.
Đệ tử Ma đạo không tin vào bất kỳ vị thần nào, mà Ma Đạo Tổ Sư từ ba ngàn năm trước đã đưa ra kết luận rằng mọi luật lệ trên thế gian đều được chứa đựng trong ngũ hành.
Khí Tiên Thiên Ngũ Hành rất khó khống chế, nhưng Hậu Thiên Ngũ Hành lại có mặt ở khắp nơi trong Nhân gian, tích tiểu thành đại thì vẫn có thể bùng nổ với sức chiến đấu kinh người.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là kiểu tu hành thì không thể chứng được đại đạo.
Bởi vì đại đạo được đề ra bởi Thiên đạo, mà tu hành Ngũ Hành hoàn toàn không nằm trong hệ thống tu hành của Đạo môn.