Thái Cổ Thần Giới đã duy trì bình yên trật tự suốt hơn ngàn năm qua, bây giờ cho dù cuộc chiến tranh giành ngôi vị thần vương đã phá vỡ cân băng, nhưng cuộc chiến chư thần vẫn chần chừ kéo dài mãi không bùng nổ.
Tất nhiên, đây là sự yên bình trước giông bão. Cuộc chiến thiên tôn đã gây náo loạn trời đất, ảnh hưởng nghiêm trọng đứng chúng sinh, mà cuộc chiến chư thần thái cổ chỉ càng khếch đại sức hủy diệt.
Chư thần đều đang hối hả chuẩn bị cho chiến tranh, điều động tất cả những tài nguyên mình có.
Nếu như không Thái Cổ Chiến Thần không quay về, có lẽ cuộc chiến Thái Cổ chư thần vẫn còn tiếp tục kéo dài thêm một khoảng thời gian nữa.
Chiến Thần, vị thần chiến tranh.
Mộ Dung Nguyên Duệ vừa quay về, đã bắt đầu khơi mào ngọn lửa chiến tranh, quả không thẹn với danh xưng thần chiến tranh.
Tộc Thái Cổ Chiến Thần sa sút, chỉ có thể tập hợp được năm trăm vạn quân tinh nhuệ, được Mộ Dung Nguyên Duệ phân chia thành năm đội quân, một đôi có bốn mươi vạn dũng sĩ tộc Chiến Thần.
Mộ Dung Nguyên Duệ thiết lập ngũ đại thống soái, phân biệt do năm vị trưởng lão phụ trách. Còn năm đội chiến tướng tiên phong, do các dũng sĩ mạnh nhất của năm tộc đảm nhiệm.
So với cơ cấu đại quân Tiên đạo khá đa dạng phức tạp chư thần và thiên tôn mọc nhiều như nấm, quân lực của tộc Chiến Thần lại khá đơn giản và còn vô cùng xuất sắc, có thể phối hợp ăn ý với đạo Chiến Thần của Mộ Dung Nguyên Duệ, biến hóa trận pháp tiên thiên ngũ hành.
So với lúc cô ấy tiếp quản Tiên đạo, quả thực thong thả hơn nhiều.
Là phụ nữ đang mang thai, tuy cơ thể đạo tổ không bị ảnh hưởng, nhưng Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn thường xuyên kiểm tra thai nhi trong bụng thấp thỏm lo lắng tình trạng của con.
Sự thay đổi không thể kiểm soát này, vừa giúp cô ấy cảm nhận thấy niềm vui của người làm mẹ, đồng thời cũng gieo rắc tai họa ngầm khi cô ấy chiến đấu trên sa trường.
Nhưng mà, cuộc chiến Mục Thần sắp tới, Mộ Dung Nguyên Duệ không cần đích thân ra tay, tộc Chiến Thần cũng có thể dễ dàng xử gọn được. Đây chính là sự khác biệt giữa không có chủ thần và có chủ thần, dưới sự dẫn dắt lãnh đạo của đạo Chiến Thần, sức mạnh Chiến Đấu của tộc Chiến Thần cũng được gia tăng đáng kể.
Ba ngày sau, tộc Chiến Thần đã hoàn tất khâu chuẩn bị.
Năm đội quân đã tập kết ở ngoài thành, già trẻ lớn bé đang đứng đưa tiễn họ.
Mộ Dung Nguyên Duệ mặc bộ giáp Tử Kim, tay cầm pháp kiếm Tử Kim, đầu đội vương miệng tử kim, trên lưng vác theo cờ ngũ diện, mỗi một lá cờ đều phong ấn một lượng lớn khí tức tiên thiên ngũ hàng.
Cơ thể con người bình thường của Mộ Dung Nguyên Duệ đứng trong hãng ngũ to lớn cao lớn đô con của tộc Chiến Thần, quả thật quá mức nhỏ bé, vì thế cô ấy ngồi lên xe ngựa của riêng mình, chiến mã có trang bị đầu voi ma vút thời nguyên thủy được cất giấu khá lâu trong điện Chiến Thần.
Chiến mã này cao khoảng mười trường, toàn thân bọc giáp sắt, bên hông xe có khắc trận tiên thiên ngũ hành, mỗi một bước chân mạnh mẽ như sấm chớp, nặng tựa ngàn cân.
Mộ Dung Nguyên Duệ, đứng trước đội quân, hét to với người của tộc Chiến Thần: “Cuộc chiến chư thần nổ ra vì ta, dù ta có chết, cũng quyết không bôi nhọ danh tiếng Chiến Thần!”
Các tướng sĩ đồng thanh hét lớn, ý chí chiến đấu dâng cao cháy rực cả bầu trời.
Sắc trời lập tức xuất hiện phản ứng, sấm chớp nổ đùng đùng, gió bão cuồng phong nổi lên khắp nơi.
Thoáng chốc, không biết bao nhiêu thần niệm của chủ thần các phương đưa mắt thăm dò tình hình thành Anh Hùng, nhưng vì Mộ Dung Nguyên Duệ dùng đạo Chiến Thần che giấu huyền cơ, nên bọn họ không biết tộc Chiến Thần bất thình thình phát động chiến tranh.
Đến tận khi đại quân của Chiến Thần sắp tới cổng thành Mục thần, tin tức Thái Cổ Chiến Thần đã quay về mới truyền đi khắp Thái Cổ Thần Giới.
Đô thành của Mục Thần gọi là thành Khai Minh, bây giờ quân lực trong thành vô cùng túng thiếu, bởi vì Mục Thần và đại quân tinh nhuệ của mình đã tiến hành thao luyện liên quân ở biên thành Lạp Thần.
Mục thần và Lạp Thần đều có năng lực điều khiển bách thú, quân chủ lực của hai đại quân đều là thần thú nguyên thủy Thái Cổ, lần thao luyện này, sẽ tập kết qua đại quân thần thú nguyên thủy trước giờ chưa từng có.
Hàng ngàn hàng vạn thần thú tập hợp lại thành một đại quân lớn mạnh, phối hợp với thần vực phẫn nộ hoang dã của Mục Thần, tính hoang dã của Lạp Thần thức tỉnh thần vực, đại quân thần thú nguyên thủy bộc phát ra khí tức hung hãn càng quét kẻ địch.
Cho dù có là tộc Thần Thái Dương ở tít tận phía đông bắc xa xôi, cũng cảm thấy mối đe dọa từ phương bắc.
Chư thần cũng vì lần thao luyện liên quân này, mà đánh giá lại tình hình thế lực ở Thái Cổ Thần Giới.
Do quân chủ lực của Mục Thần không ở thành Khai Minh, trách nhiệm canh giữ thành đều giao lại hết cho thần thú thủ hộ, do đích thân Mục Thần huấn luyện, thú Khai Minh Nguyên Thủy Thái Cổ.
Thân thú dài trăm trượng, có chín đầu mình hổ, đứng bên ngoài thành Khai Minh, một mình nghênh chiến với đại quân Chiến Thần.
Các tông đồ Mục Thần thủ thành khác, đang đứng trên cổng thành, giơ cao cung tên, căng thẳng chờ đợi.