Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1146 - Chương 1146: Mục Thần Chi Thành (2)

Chương 1146: Mục Thần Chi Thành (2) Chương 1146: Mục Thần Chi Thành (2)

“Trưởng lão Mậu Thổ, chiến lực của thú Khai Minh Nguyên Thủy như thế nào?” Mộ Dung Nguyên Duệ hỏi.

“Sở hữu chiến lực chủ thần tầm trung.” Trưởng lão Mậu Thổ nói.

“Nói như vậy, dù có là dũng sĩ mạnh nhất của tộc Chiến Thần chúng ta cũng không phải là đối thủ của nó sao?”

“E là dũng sĩ của năm tộc cùng ra tay mới đủ sức hạ gục nó.”

“Đây là trận chiến đầu tiên của tộc Chiến Thần, vì một con dã thú nhỏ nhoi mà phải phí phạm hết toàn bộ quân lực tinh nhuệ của tộc Chiến Thần ta thì quả là có chút bôi nhọ thanh danh Chiến Thần của ta rồi. Truyền lệnh ta xuống, ngũ quân lùi lại trăm trượng, đích thân ta sẽ giải quyết nó.” Mộ Dung Nguyên Duệ ngạo nghễ nói.

“Chiến Thần bệ hạ, đạo Chiến Thần không phải đạo chiến đấu, bệ hạ không thể mạo hiểm được.”

“Ông nhầm rồi, người giỏi chiến đấu thì không có thành tích gì nổi bật, thế nên các ông luôn cho rằng Chiến Thần chỉ đứng đầu về cách hành quân bố trận. Nhưng lại không biết, bản thân Chiến Thần đã sở hữu chiến lực đỉnh phong tại Thái Cổ Thần Giới rồi, nếu không ban đầu cũng sẽ không thể ngồi vững trên ngôi báu Thái Cổ Thần Vương.”

Thật ra không phải chỉ mình trưởng lão Mậu Thổ nghi ngờ chiến lực của cô ấy, mà ở nhân gian tam giới, cũng có khá nhiều người nghi ngờ chiến lực của Mộ Dung Nguyên Duệ.

Trận chiến nổi danh nhất của cô ấy là tại hoang mạc Long Môn, cô ấy dùng điệp khúc Tiên Vũ Nghê Thường giết chết năm trăm thiên tôn thượng cổ long nhân, mà lúc đó cô ấy vẫn chưa thức tỉnh túc mệnh của Thái Cổ Chiến Thần.

Ngoài trận chiến đó ra, thì là trận chiến ở thiên đình năm đó, cô ấy vẫn chưa thể hiện được bất kỳ ưu thế đáng kinh ngạc nào.

Thật ra, sau khi ngưng tụ được thần cách Thái Cổ Chiến Thần, chiến lực của Mộ Dung Nguyên Duệ sớm đã có thay đổi kinh thiên động địa.

Nếu không phải cô ấy cố ý che giấu, đem toàn bộ tinh lực dồn hết vào trận pháp Tiên Thiên Ngũ Hành, mới khiến kẻ khác có nhầm lẫn tai hại về chiến lực của cô ấy.

Khi người ta nhắc đến cô ấy, đa phần sẽ so sánh cô ấy với Tạ Lưu Vân và Khương Tuyết Dương. Mà không đặt cô ấy ngang hàng với Lữ Thuần Dương, hay Thùy Họa.

Mà Mộ Dung Nguyên Duệ hôm nay, trong cơ thể đã có hai luồng khí âm dương dồi dào vô tận, chiến lực đạt đến đỉnh phong.

Cho dù Lữ Thuần Dương có đến, cô ấy cũng có niềm tin giành chiến thắng.

Sau đó Mộ Dung Nguyên Duệ nhảy xuống cỗ xe voi ma vút, tiến tới trước mặt khai minh thú nguyên thủy thủ hộ thành Khai Minh.

thú Khai Minh đã bắt đầu mở linh thức, tất nhiên có thể phát hiẹn ra thần uy của Thái Cổ Chiến Thần trên người cô ấy.

Tin tức ngũ quân Chiến Thần đổ bộ đến thành Khai Minh, nó đã truyền đến tai của Mục Thần rồi.

Bây giờ liên quân Mục Thần và Lạp Thần đang ồ ạt chạy về thành Khai Minh, mà việc nó làm chính là đợi đại quân chủ lực trở về, không tiếc mọi giá ngăn cản cuộc tấn công của ngũ quân Chiến Thần.

Ý chí chiến đầu của ngũ quân vang vọng trời xanh, khai minh thú không nắm được bao nhiêu phần thắng, thậm chí đã chuẩn bị cùng tồn vong với thành Khai Minh.

Nhưng lúc nó nhìn thấy Mộ Dung Nguyên Duệ một mình tiến tới chỗ nào, suy nghĩ trong lòng đột nhiên thay đổi.

Nếu như có thể giết chết Thái Cổ Chiến Thần, có lẽ năm đội quân của Chiến Thần sẽ không cần nó phí công ngăn cản nữa, tự họ sẽ biết khó mà lùi.

Kẻ thiện chiến sẽ không có chiến công, thực lực chiến đấu của Thái Cổ Chiến Thần, chính là một bí ẩn khó đoán của ở Thái Cổ Thần Giới, nên khai minh thú mới nảy ra suy nghĩ này

“Chiến Thần bệ hạ, tại sao lại đột nhiên muốn tấn công thành Khai Minh của bọn ta?” Thú Khai Minh vừa liều mạng gia tăng chiến ý, vừa cố gắng dùng giọng điệu dịu dàng dò hỏi.

“Nếu như Mục Thần sớm đã có ý đồ xâm chiến thành Anh Hùng, thay vì chờ chết chi bằng chủ động tấn công, nhanh chóng chớp lấy thời đánh đòn phủ đầu chính là đạo Chiến Thần.”

“Mục Thần và Lạp Thần đã liên minh rồi, cho dù thành Khai Minh không thể ngăn cản được đại quân ngũ hành, thì các người lấy đâu ra tự tin có thể chống lại sự phục thù của Mục thần và thần Thú Lạp.”

“Hỏi hay lắm, nhưng chẳng có ý nghĩa gì.”

“Tại sao?”

“Bởi vì sợ là ngươi sẽ không sống đến lúc đó đâu.”

“Chiến Thần to gan, ngày hôm nay cô sẽ phải trả giá vì sự ngu ngốc của mình!”

Nói xong, thú Khai Minh hét lên một tiếng gầm rống.

Chiến ý tích tụ bỗng nhiên bùng nổ, kết hợp với thú tính nguyên thủy, bộc phát ra sức mạnh hủy diệt trời đất.

Sắc mặc của ngũ quân chiến thần đứng sau lưng Mộ Dung Nguyên Duệ đều đồng loạt biến sắc.

Họ lo lắng cho Chiến Thần, không muốn mất đi vị chủ thần mới trở về không lâu.

Nếu như Mộ Dung Nguyên Duệ triệu hồi ra bốn phân thần, có lẽ họ sẽ không lo lắng đến vậy, nhưng rõ ràng cô ấy muốn đơn đả độc đấu.

Đối diện với sự phẫn nộ của thú khai minh, Mộ Dung Nguyên Duệ không hề hoảng loạn.

Lúc thú khai minh phóng tới chỗ cô ấy, cô ấy không hề do dự tiến thẳng lên nghênh chiến!

Bình Luận (0)
Comment