Khi Mộ Dung Nguyên Duệ đem theo quân chủ lực đi từ bên dưới, đột ngột xuất hiện tại Quang Minh Thánh Thành, Nữ thần Tự Nhiên ngay lập tức biết rằng tình thế đã chắc như đinh đóng cột.
Đạo Chiến Thần, binh bất yếm trá*.
(*việc quân không ngại dối trá)
Mộ Dung Nguyên Duệ giả vờ làm tổn hại đến chiến lực quân đoàn Quý Thủy, nhưng lại bí mật điều động quân Mậu Thổ để đào địa đạo, bổn tôn lại lập trận pháp Ngũ Hành Cấm Kỵ để làm vỏ bọc che mắt.
Đợi sau khi Thần Thái Dương và Thần Quang Minh rơi vào bẫy và rời đi, cô dẫn năm quân Chiến Thần đột kích Quang Minh Thánh Thành.
Đại quân của Chiến Thần chỉ có 6 trăm vạn người, liên minh Kiếm Thần thủ thành cũng lên đến 2 trăm vạn người. Nếu Nữ thần Tự Nhiên ngoan cố chống cự, kiên trì đến khi Thần Thái Dương và Thần Quang Minh quay lại giúp đỡ cũng không thành vấn đề.
Tuy nhiên, Mộ Dung Nguyên Duệ không cho Nữ thần Tự Nhiên cơ hội phản ứng lại.
Ngay khi đại quân xuất hiện, cô đã bay thẳng lên không trung, dùng thần niệm khóa chặt vị trí của Nữ thần Tự Nhiên.
Kiếm U Huỳnh, giáp Chúc Chiếu.
Ngũ Hành Hạo Kỳ, tứ đại phân thần.
Uy lực của Chiến Thần mạnh mẽ đến mức nào.
Chưa kể, sau khi khóa chặt khí tức của Nữ thần Tự Nhiên, Mộ Dung Nguyên Duệ trực tiếp sử dụng Hỗn Độn Thần Nhãn.
Thần quang mờ nhạt, chứa đựng mà không bộc phát ra.
Nữ thần Tự Nhiên là tướng thủ thành, nếu không có mệnh lệnh của bà ta, hai trăm vạn đại quân thủ thành sẽ không dám phát động tấn công.
Đối mặt với uy lực của Chiến Thần, Nữ thần Tự Nhiên bị bao vây bởi sự sợ hãi vô tận và rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Bỏ thành đầu hàng chẳng khác nào đắc tội với Kiếm Thần, nhưng nếu ngoan cố chống cự, ai biết được liệu Chiến Thần có dùng Hỗn Độn Thần Nhãn để xuống tay với bà ta hay không?
Thú thân của Vũ Cương cũng không chịu nổi một chiêu, nếu bị Hỗn Độn Thần Quang soi rọi, khó thoát khỏi kiếp nạn thần hồn tận diệt, một thân chết rục.
Khi Nữ thần Tự Nhiên rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, bên tai truyền đến giọng của Thần Thái Dương dùng thần niệm truyền âm: "Hỗn Độn Thần Quang của Chiến Thần không thể dễ dàng xuất chiêu. Nữ thần Tự Nhiên đừng hoảng sợ trước nó và từ bỏ kháng cự. Thần Quang Minh và ta sẽ nhanh chóng quay lại để giúp đỡ."
Thần niệm truyền âm của Thần Thái Dương đã cho Nữ thần Tự Nhiên tìm thấy chỗ dựa cho mình, cũng khiến bà có thêm dũng khí để đối mặt với Chiến Thần.
“Hỗn Độn Thần Quang của Chiến Thần bệ hạ lãng phí trên người ta có phải là hơi không lý trí không?”
“Sao nào, ngươi muốn thử?" Mộ Dung Nguyên Duệ nhướng mày hỏi.
"Thử thì thử, có bổn thần ở đây, đại quân của Chiến Thần đừng hòng có thể công hạ Thái Dương Thánh Thành!"
Dứt lời, Nữ thần Tự Nhiên biến hóa đủ dị tượng thiên nhiên.
Bầu trời phía trên Thái Dương Thánh Thành lập tức nổi lên gió bão, ánh sét đan xen, sấm đánh cuồn cuộn. Ánh sáng, mây, sương mù, gió bão, mưa, sương giá, lưu hỏa, đủ các loại hiện tượng thiên biến vạn hóa.
Chiến lực của Nữ thần Tự Nhiên không mạnh lắm, nhưng lại thắng thế ở pháp tượng thiên biến vạn hóa, cách thức tấn công cũng thay đổi muôn vẻ. Hơn nữa, bổn tôn của bà ta có thể ẩn giấu trong vạn tượng thiên nhiên bất kỳ thời điểm nào, thần vực không bị phá giải thì bổn tôn không chết đi.
Sau khi biến hóa thành vạn tượng thiên nhiên, Nữ thần Thiên Nhiên biến mất dạng.
Khi thì hóa thành lôi điểu đuổi theo tia sét, khi lại biến thành vũ yến bay nhanh trong cơn mưa lớn, lúc lại biến thành hỏa loan chao lượn trong dòng lưu hỏa, đôi khi hóa thành tản tuyết điểu bay vòng trong trận tuyết.
Nữ thần Tự Nhiên có thể hóa thành các loại thần điểu là vì trong người bà ta đang chảy huyết mạch của Thủy Tổ Điểu đầu tiên của Thái Cổ Thần giới.
Mặc dù Nguyên Phượng là thần điểu đầu tiên của vũ trụ, nhưng thần thông của Nguyên Phượng chủ yếu đến từ bảy tia sáng thuần khiết, chỉ có thể làm đế vương trong các loài chim. Nhưng Thủy Tổ Điều thì khác, Thủy Tổ Điều là tổ sư của tất cả các loài thần điểu tinh quái.
Chính Thủy Tổ Điều đã giúp các loài chim mở ra linh thức và tạo cơ hội cho những loài chim bình thường có được cơ duyên tu hành.
Thấy được thần vực được Nữ thần Tự Nhiên mở ra, cùng quyết tâm giữ lấy Thái Dương Thánh Thành, vẻ mặt của Mộ Dung Nguyên Duệ trở nên đanh lại.
Thái Dương Thánh Thành vốn đã được canh gác nghiêm ngặt, trong thành được bố trí một số trận pháp lớn, tế đàn Hỏa Diễm, thần điện Quang Minh. Mặc dù chỉ có hai trăm vạn người thủ thành, nhưng với sự chúc phúc từ sức mạnh của pháp trận, tế đàn và thần điện, đại quân Chiến Thần phải trả giá đắt nếu muốn đánh hạ Thái Dương Thánh Thành.
Vấn đề quan trọng nhất là thời gian, bởi vì Thần Thái Dương và Thần Quang Minh đang chạy đua với thời gian để trở về Thái Dương Thánh Thành.
"Nữ thần Tự Nhiên, hy vọng ngươi sẽ không hối hận với lựa chọn của mình." Mộ Dung Nguyên Duệ lạnh lùng nói.
"Chiến Thần, ngươi quá kiêu ngạo rồi. Muốn giết ta, trước tiên phải phá vỡ Thần vực Vạn Tượng của ta trước đã." Nữ thần Tự Nhiên dùng thần niệm đáp lại.
"Ha ha, ta muốn giết ngươi, thì cũng rất chi là dễ dàng."
Nói xong, Mộ Dung Nguyên Duệ rút Hạo Kỳ Ất Mộc ra.
Hạo Kỳ Ất Mộc sau khi được sửa chữa và tinh chế lại, càng mạnh mẽ hơn trước, bay phần phật trong gió, mang theo lượng khí Ất Mộc hùng vĩ và vô tận, bay về hướng đông.
Sau khi tế xuất Hạo Kỳ Ất Mộc, Mộ Dung Nguyên Duệ lần lượt tế xuất ba Hạo Kỳ khác là Canh Kim, Li Hỏa và Quý Thủy, để giữ chặt bốn cực Thần vực Vạn Tượng của Nữ thần Tự Nhiên, cuối cùng, cắm thẳng Hạo Kỳ Mậu Thổ vào giữa Thần vực Vạn Tượng của Nữ thần Tự Nhiên.