Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1179 - Chương 1179: Thái Sơ Thần Kiếm (1)

Chương 1179: Thái Sơ Thần Kiếm (1) Chương 1179: Thái Sơ Thần Kiếm (1)

Trước khi bắt đầu trận đấu, Thái Cổ Chiến Thần âm thầm nhìn Mộ Dung Nguyên Duệmột cái.

Mộ Dung Nguyên Duệ ngay lập tức hiểu ánh mắt ấy muốn nói gì, ông ấy đang giúp mình kéo dài thời gian.

Nhưng mà, điều khiến Mộ Dung Nguyên Duệ nghĩ nát óc cũng không hiểu, trình độ kiếm đạo của Lữ Thuần Dương đã mạnh đến mức đó rồi sao?

Đến cả Thái Cổ Chiến Thần cũng không nắm chắc được phần thắng.

Mộ Dung Nguyên Duệ không đứng ngây ra lãng phí thời gian, cô ấy bắt đầu điều hòa khí tức.

Nhưng mà, bất luận cô ấy cố gắng ngưng thần cỡ nào, cũng không thể điều hòa được thần niệm hỗn loạn trong cơ thể.

Tâm của cô ấy hoàn toàn không thể bình tĩnh.

“Chủ mẫu, xảy ra chuyện gì vậy?” Phát hiện ra hơi thở ngắt quảng đứt đoạn của Mộ Dung Nguyên Duệ, Thuần Quân vội truyền âm đến hỏi han.

“Ta….” Mộ Dung Nguyên Duệ ấp úng không nói nên lời

“Thuần Quân có thể giúp gì cho người?” Thuần Quân hỏi.

“Cô không thể giúp được ta, là họ đang giày vò ta.”

“Bọn họ?”

“Ta và con của Tạ Lan.”

“……”

Thuần Quân im lặng, chỉ cảm thấy trách nhiệm trên vai càng thêm nặng nề.

Thật ra, chủ mẫu trong lòng đệ tử Ma đạo vẫn luôn là Thùy Họa.

Cho dù cô ấy mãi mãi không bao giờ quay lại, nhưng hồi ức về cô ấy vẫn luôn hằng sâu vào trong tâm trí của đệ tử Ma đạo.

Không một ai có thể quên đi Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn, cũng không một ai quên đi Tử Thần Lâm Thùy Họa.

Đối với Mộ Dung Nguyện Duệ, cho dù cô ấy cũng sở hữu dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, nhân cách cao quý, nhưng cô ấy chung quy vẫn là kẻ thù cũ của Ma đạo, Tiên Đạo Tổ Sư.

Lỡ như không phải vì mang thai đứa con của Đạo Tổ, cũng sẽ không có được danh phận chủ mẫu.

Chuyện Mộ Dung Nguyên Duệ mang thai, là bí mật lớn nhất của Ma đạo. Cả Thuần Quân chỉ mới được Khương Tuyết Dương tiết lộ cho biết ngay trước khi khởi hành đi Thái Cổ Thần Giới.

Nhìn thấy Mộ Dung Nguyên Duệ không thể tập trung ngưng thần, nên không thể điều dưỡng thần niệm, Thuần Quân vô cùng lo lắng vò đầu bứt tai.

Cô ấy không biết Thái Cổ Chiến Thần lợi hại bao nhiêu, nhưng cô ấy biết, ông ấy tuyệt đối không phải là đối thủ của Lữ Thuần Dương.

Thân là kiếm linh, cô ấy đặc biệt cực kỳ nhạy cảm với uy lực của kiếm.

Bản thân cô ấy không thể tu hành kiếm đạo, nhưng có thể cảm nhận được sự tinh túy của kiếm đạo, thậm chí căn nguyên của kiếm đạo.

“Cô cảm thấy Chiến Thần đủ sức đánh bại Lữ Thuần Dương không?” Mộ Dung Nguyên Duệhỏi.

“Không thể.” Thuần Dương nói.

“Kiếm của Lữ Thuần Dương đã mạnh đến mức đó sao?”

“Kiếm đạo không có giới hạn, tôi nghi ngờ thần kiếm của Lữ Thuần Dương đã trở lại trạng thái ban đầu, lĩnh ngộ ra kiếm ý Thái Sơ rồi.”

“Thái sơ cũng có kiếm sao?”

“Có, chính là kiếm của Thái Sơ đã mở ra thời đại hỗn độn, mới có được vũ trụ hiện giờ. Cái gọi là Thái Cổ Tam Kiếm Đạo, thật chất cũng được biến hóa từ kiếm ý của Thái Sơ. Kiếm của Thiên đạo, cũng có thể được gọi là kiếm của Thái Sơ.” Thuần Quân nói.

“Vậy kiếm của Tạ Lan thì được gọi là kiếm gì?”

“Kiếm của Đạo Tổ vẫn nằm trong hỗn độn bản nguyên, vẫn chưa vượt qua khỏi phạm trù Thái Cổ Tam Kiếm.”

“Nói như vậy, Tạ Lan cũng không phải là đối thủ của Lữ Thuần Dương?” Mộ Dung Nguyên Duệ nói.

“Tôi không biết.” Thuần Dương nói.

Thuần Quân không thể đưa ra đáp, bởi vì cô ấy không biết Lữ Thuần Dương đã nắm vững bao nhiêu kiếm ý Thái Sơ.

……

Cuộc quyết đấu giữa Thái Cổ Chiến Thần và Thái Cổ Kiếm Thần, chấn động cả thần giới.

Cho dù người quay lại không phải là Thái Cổ Chiến Thần thật sự, chỉ là ảo ảnh ý chí của ông ấy, nhưng cuộc quyết đấu này vẫn mang ý nghĩa cực kỳ quan trọng.

Thái Cổ Chiến Thần là thần vương đời trước, mà Kiếm Thần là người đứng đầu trong danh sách chọn lựa ứng cử viên trở thành Thái Cổ Thần Vương.

Gương mặt Thái Cổ Chiến Thần không chút biểu cảm gì, còn con người của Lữ Thuần Dương càng lạnh như băng.

“Kiếm của cậu không hề kém hơn bất kỳ thần kiếm nào ở Thần Giới đâu.” Thái Cổ Chiến Thần nói.

“Tôi cũng nghĩ như vậy.” Lữ Thuần Dương lạnh nhạt đáp.

Lời nói ngông cuồng ngạo mạn, nhưng không có ai bác bỏ nó, vì Lữ Thuần Dương quả thật có tư cách kiêu ngạo.

Thanh kiếm tỏa áng rực rỡ cả màn trời, dự báo thời khắc huy hoàng của Kiếm Thần sắp tới gần.

“Chư thần đều nghĩ rằng, nếu như Thiên đạo không diệt thế thì Kiếm Thần nhất định sẽ thay thế ta trở thành Thần Vương mới. Đáng tiếc thay, ta và Kiếm Thần vẫn luôn không có cơ hội giao đấu, hôm nay, hãy để cậu bù đắp lại phần hối tiếc này đi.”

“Chiến Thần bệ hạ, mời.”

Thấy Lữ Thuần Dương muốn Chiến Thần ra tay trước, chúng thần kinh ngạc há hốc mồm. Không biết có bao nhiêu người âm thầm than thở, rốt cuộc Kiếm Thần đã mạnh đến mức nào rồi?

Càng khiến họ bất ngờ hơn, Chiến Thần thậm chí còn không hề nhượng bộ, trực tiếp gọi ra bốn đại phân thần, dàn trận Tiên Thiên Ngũ Hành.

Bình Luận (0)
Comment