Bốn chữ ‘cản ta sẽ chết’ của Trương Chi Viễn vừa thốt ra, khắp người ông từ trong ra ngoài đều lan tỏa ý niệm chết chóc vô tận đến đáng sợ.
Những người có mặt đâu phải là đồ ngốc đâu, rất nhanh đã có người nhận ra được sự lợi hại của bốn từ đó từ Trương Chi Viễn.
“Đột phá sinh tử huyền quan, đây là hợp đạo!” Có người giành trước để lên tiếng.
Và rồi, sự yên lặng bao trùm lấy tất cả.
Sau khi hợp đạo, nhìn thấu được sinh tử, bất cứ lúc nào cũng có thể tùy ý tạo ra một vùng chết chóc.
Bây giờ mức độ nguy hiểm của Trương Chi Viễn đã vượt xa Hoàng Hà Nương Nương, mà muốn giết được ông, e là toàn bộ người trong Đạo môn hợp sức ra tay cũng phải trả một cái giá cực đắt.
Thùy Họa tuy mạnh, nhưng cũng chỉ thuộc cảnh giới nguyên thần, sức mạnh đều nhờ vào lực nước ở sông Hoàng Hà.
Vậy còn Trương Chi Viễn thì sao, phải đối phó như thế nào?Trong phút chốc, những người của phủ Thiên Sư xung quanh ông đều tản ra, chỉ bao vây chứ không công kích.
Vẻ mặt của Hứa Tấn âm trầm đến nỗi có thể vắt ra nước luôn rồi, mà chín vị đệ tử hộ pháp tuy không biểu lộ gì nhiều nhưng khuôn mặt họ cũng chấn kinh lắm.
Chính vào lúc này, tôi cảm nhận được một luồng gió lạnh buốt đang trỗi dậy, còn nghe được rất nhiều tiếng vó ngựa quen thuộc.
Giữa màn đêm mịt tối, từ xa xăm có vô số ánh đèn màu xanh đang tiến về nơi này.
Âm ti cứ chậm trễ đến tận bây giờ mới có mặt, nhưng cũng đến thật đúng lúc.
Sau khi Mạnh Bà trấn áp được thành Chết Oan, người của âm cũng đã chỉnh đốn binh mã để đến kịp đàm Cửu Long.
Cuối cùng thì âm ti đã xuất hiện rồi.
Lúc này Phá Quân của Ma đạo đã bỏ trận, phủ Thiên Sư cùng chưởng giáo đang quyết liệt, âm nhân thiên hạ cũng vừa huyết chiến một trận với phủ Thiên Sư, khiến họ hao tổn không ít chiến lực, mà bây giờ âm ti kéo binh đến lại trở thành ngư ông đắc lợi còn gì?Thập đại âm soái đã đến hết bảy người, ba mươi sáu vị quỷ tướng lần lượt có mặt đầy đủ, ngay cả Tuần Dương Phán Quan cũng đã đến, mà quan trọng nhất chính là Phạt Ác Ti Chung Quỳ bản tôn cũng đã xuất hiện tại nơi này.
Chung Quỳ chính là nguyên thần duy nhất có chiến lực cực khủng.
Khác xa với tên Lữ Thuần vô dụng đó, một thân đạo hành của hắn toàn bộ đều là do chiến đấu với ác quỷ địa ngục mà có được đấy.
Thời đại Mạt pháp, Đạo môn cùng với âm ti thề không đội trời chung, nhưng dường như phủ Thiên Sư xem ra chẳng có hề hấn gì thì phải?Thành Hoàng gia chào hỏi Chung Quỳ xong rồi nói với hắn vài câu, ngay lập tức Chung Quỳ liền lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó liền dẫn theo Tuần Dương Phán Quan đi thẳng vào doanh trận của phủ Thiên Sư.
Cũng không biết họ đã nói những gì, nhưng hình như họ đã đạt được hiệp ước mà họ mong muốn.
Cả hai cho dù là bên nào đi chăng nữa, nếu quyết chiến với Trương Chi Viễn thì chắc chắn phải trả một cái giá rất đắt, chỉ còn một cách duy nhất chính là liên thủ mà thôi.
Nhìn thấy âm ti cùng phủ thiên sư đã đạt thành hiệp nghị, tôi liền biết nếu Trương Chi Viễn muốn dẫn theo tôi xuống đàm Cửu Long, e rằng không thể tránh khỏi một trận huyết chiến sắp xảy ra.
“Tại sao phủ Thiên Sư thà liên thủ với âm ti, cũng không muốn thả cho tôi xuống đàm Cửu Long chứ? Bộ sợ tôi độc chiếm hết cơ duyên trong đàm Cửu Long sao?” Tôi lên tiếng hỏi.
“So với cơ duyên trong đàm Cửu Long, thứ mà phủ Thiên Sư cấm kỵ hơn chính là mạng của sư đệ ta.
Long Hổ hành tẩu đã thất truyền, câu nói này đâu phải chỉ nói suông đâu, không có lửa thì làm sao có khói, năm xưa sư đệ ta hoành không xuất thế đã đè đầu cả phủ Thiên Sư không ngóc lên được đến tận bây giờ kia mà.
” Trương Chi Viễn trả lời.
“Được thôi.
Có một chuyện tôi vẫn luôn lấy làm lạ, tại sao ông lại tin chắc rằng mạng của tôi chính là trộm từ Tạ Lưu Vân vậy? Ông thật không sợ cái mạng này là tàn hồn còn sót lại của Ma đạo tổ sư sao?” Tôi hỏi tiếp.
“Bởi vì tôi tin vào sư đệ của tôi, có y ra tay, Ma đạo tổ sư tuyệt đối không thể nào tái thế nhân gian được!”“Nhưng mà mệnh cách Thất Sát vẫn chưa trở về thiên giới, sư đệ của ông có mạnh đến mấy, thì làm gì có thể tiêu hủy được mệnh cách đó đâu chứ?” Tôi lại thắc mắc.
Chuyện cũng đã đến bước này rồi, tôi cũng không cần phải giấu giếm ngại ngùng gì nữa.
Trương Chi Viễn vì tôi mà từ bỏ vị trí chưởng giáo, thậm chí không tiếc trở mặt với phủ Thiên Sư, bây giờ mà tôi vẫn tiếp tục giấu ông ấy, thì trong lòng tôi bức rứt khó chịu lắm.
“Thất Sát là Thất Sát, Ma đạo tổ sư là Ma đạo tổ sư, đâu có liên quan gì với nhau, dù cho ngươi thật sự gánh vác mệnh cách Thất Sát đi chăng nữa, cũng không thể nào trở thành người đó được.
Thời đại của hắn đã hạ màn, Phá Quân Tham Lang hai vị hộ pháp thiên tôn cũng đã trùng sinh chuyển thế, Ma đạo tổ sư tuyệt đối không thể tái xuất nhân gian được nữa.
”“Tại sao vậy?”“Nguyên nhân rất đơn giản, Thiên Đạo tuyệt đối không cho ai cơ hội khiêu khích quyền uy của người đến hai lần.
Cho nên, nếu ngươi thật sự là Ma đạo tổ sư, đừng nói Bạch lão quỷ và ta, ngay cả Ma đạo thiên tôn đích thân nhập thế cũng không bảo toàn được tính mạng của ngươi đâu.
” Trương Chi Viễn nói tôi lý do bây giờ tôi vẫn còn chịu ảnh hưởng từ tàn hồn của Ma đạo tổ sư, chỉ là bởi vì thân thế của tôi chưa được giải đáp triệt để, suy ra đôi lúc mới không tự chủ được, đợi đến khi tôi làm rõ được thân thế, thì tàn niệm của Ma đạo tổ sư cũng sẽ không còn tồn tại nữa.
Lời nói của ông, đã giúp tôi giải được một phần khúc mắc trong lòng.
Từ khi biết Bạch lão quỷ vì tôi mà trộm mạng, tôi vẫn luôn lo lắng mình sẽ trở thành một người xa lạ trong chính bản thân mình.