Địa quân của Thần giới tuy có lợi thế về số lượng hơn hai ngàn vạn người, nhưng xét về sức chiến đấu, dù là chiến tướng cấp cao hay sức chiến đấu tổng thể của quân đội, thì quân lực Thái Cổ Thần giới cũng không bằng liên quân thần linh do Đế Thích Thiên lãnh đạo, đặc biệt là bản thân Đế Thích Thiên còn nắm giữ quyền lực ảnh hưởng đến tình hình trận chiến.
Tuy nhiên, Mộ Dung Nguyên Duệ không phải là người dễ bị xem nhẹ.
Thái Cổ Chiến Thần giỏi nhất chính là cầm quân đánh trận, tứ đại phân thần phối hợp với bổn tôn điều khiển trận Tiên Thiên Ngũ Hành, cùng với đại quân của Đế Thích Thiên xông vào chiến trường, khiến trận chiến rơi vào thế bế tắc trong một khoảng thời gian, gây thương vong nặng nề cho tất cả những người trên cơ, thậm chí còn chiếm giữ vị trí dẫn đầu trong một thời gian.
Bổn tôn Đế Thích Thiên còn chưa tham chiến, vì thấy liên quân thần linh bị thương vong quá nhiều nên đã ra lệnh cho Kim Cang tự mình tấn công Mộ Dung Nguyên Duệ.
Hỗn Độn Thần Nhãn của Mộ Dung Nguyên Duệ được mở ra bởi hai giọt tinh túy từ U Huỳnh và Chúc Chiếu, chỉ có thể sử dụng một lần, vả lại một khi sử dụng, bổn tôn sẽ rơi vào trạng thái suy yếu.
Mắt thấy Mộ Dung Nguyên Duệ chuẩn bị sắp gặp họa diệt thân, Nữ thần Phục Thù đã hy sinh toàn lực để chặn đòn tấn công của Kim Cang.
Thế nào là Kim Cang? Là vật kiên cố không thể bẻ gãy, vạn pháp không thể tổn hại, vạn vật không thể ngăn đỡ.
Chí cương chí dương, bách chiết vô hủy*.
(*chí cương chí dương, kiên cố khó phá hủy)
Nữ thần Phục Thù kiểm soát sức mạnh hỗn độn nguyên sơ thuộc tính hắc ám, trong khi Kim Cang kiểm soát sức mạnh hỗn độn nguyên sơ thuộc tính ánh sáng.
Khi hai người dùng hết sức lực đối đầu với nhau, ánh sáng lập tức xé toạc bóng tối, cơ thể của Nữ thần Phục Thù bị vỡ vụn, ngay cả thần hồn của cô cũng không thể trốn thoát, bị đốt thành tro bụi bởi ngọn lửa thuần tùy mà Kim Cang phát ra.
Nữ thần Phục Thù đã chiến tử, Thần Quang Minh tay cầm một chiếc khiên Thần Thánh Bất Phá và mặc áo giáp sáng chói lao đến giết Kim Cang.
Cả hai đều sở hữu sức mạnh hỗn độn nguyên sơ với thuộc tính ánh sáng, mà khiên Thần Thánh Bất Phá lại có khả năng phòng thủ cực tốt, trong một thời gian ngắn, Quang Minh Thần Ngạnh đã chặn lại hàng chục luồng sát cơ xộc đến của Kim Cang.
Nhận thấy Thần Quang Minh đã thành công cầm chân được Kim Cang, Mộ Dung Nguyên Duệ không kịp đau buồn trước cái chết của Nữ thần Phục Thù, đã lập tức chỉ huy năm đội quân cùng nhau tấn công, sử dụng sự sinh khắc của ngũ hành đảo ngược trận Tiên Thiên Ngũ Hành và tạo ra vô số sự sát nghiệt.
Đại trận bị đảo ngược dẫn đến mọi thứ đều thay đổi theo.Trong khoảng khắc ngắn ngủi đã đánh đến đại quân Thái Cổ Tiên Dân, thống khổ than khóc kêu gào, máu chảy thành sông, tụ lại thành biển.
Tuy nhiên, lợi thế của trận chiến vẫn chưa được đảm bảo vững chắc, theo cùng tiếng gầm của Kim Cang, chiếc khiên Thần Thánh Bất Phá của Thần Quang Minh đã vỡ tan với một tiếng nổ lớn, sau đó Thần Quang Minh bị một đòn của Kim Cang đánh mạnh vào phần ngực, chiến giáp Quang Minh vỡ vụn, thân thể sụp đổ, ngay cả thần hồn cũng biến thành điểm sáng ánh kim mà tiêu tan đi.
Sau khi thoát khỏi vòng vây, Kim Cang thân hóa thành sao băng và giết về hướng của Mộ Dung Nguyên Duệ một lần nữa, đúng lúc này, vào ngay lúc này, Ngạo Phong đã kịp đến nơi, hóa thành hình người, tay cầm kiếm Trảm Xà và bắt đầu đấu tay đôi với Kim Cang.
Nếu là lúc mới bắt đầu cuộc chiến, Ngạo Phong tuyệt đối không phải đối thủ của Kim Cang, hiện tại sức chiến đấu của Ngạo Phong sau khi giết chết Bát Kỳ Ma Tôn đã có sự cải thiện về chất.
Ma ý nuốt chửng, thể hiện sức mạnh của một thế hệ Đọa Lạc Ma Long, thanh kiếm Trảm Xà trong tay cậu ấy càng là một thần binh chí tôn, mặc dù Kim Cang được tôn là vạn pháp cũng không thể bị tổn hại, bách chiết vô hủy nhưng đến cùng thì vẫn không thể sánh được với độ sắc bén của thanh Trảm Xà.
Không còn nghi ngờ gì nữa, lần này vận mệnh đã lần nữa âm thầm nhúng tay vào.
Việc viết lại cục diện chiến đấu của Ma giới đến từ một thanh kiếm Trảm Xà, mà Ngạo Phong ngay từ đầu đã không có cơ duyên lấy được thanh kiếm này, Bát Kỳ Ma Tôn lại càng không dễ dàng lộ ra sơ hở lớn đến mức này.
Chính vận mệnh đã động tay động chân, khiến Bát Kỳ Ma Tôn bị ảnh hưởng bởi sức mạnh nhân quả.
Bởi vì chủ nhân của thanh kiếm Trảm Xà này chính là đại nhân Long Thần đầu tiên du hành khắp vũ trụ chư thiên trong thế giới cổ xưa.
Tổ Long có thể thành công hóa thành hình dạng rồng và đắc đạo là bởi vì vị Long Thần này đã từng để lại dấu ấn hình rồng ở trong Nhân gian, nếu không thì sẽ không có Tổ Long nào xuất hiện trong Nhân gian.
Từ điểm này nhìn rộng ra, Ngạo Phong cũng có thể coi như là hậu duệ của vị Long Thần đại nhân này. Mà việc lấy được thanh kiếm Trảm Xà là một chuyện rất chi là hiển nhiên.
Vận mệnh hết lần này đến lần khác bí mật giở trò, Đế Thích Thiên không cảm giác được, nhưng cũng không cách nào che giấu được tai mắt của Thiên đạo.
Tuy nhiên, Thiên đạo lại không hề có ý định can thiệp vào cuộc chiến giữa thần ma, cứ thế để mặc cho đại quân Thái Cổ Tiên Dân tổn thất binh lực.
Cuối cùng, Đế Thích Thiên không thể chịu đựng được việc thua trận rút lui được nữa, bổn tôn chính thức tham gia trận chiến.
Đế Thích Thiên ra tay, phong tỏa hoàn toàn toàn bộ tình thế chiến đấu bằng một sức mạnh của ngàn binh vạn tướng, sau đó ông ta tập trung thần niệm vào Mộ Dung Nguyên Duệ và cuốn cô đi với sát ý tột đỉnh.
Cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp của Đế Thích Thiên, Thuần Quân, người vẫn luôn bảo vệ U Huỳnh, biết rằng cái chết của Mộ Dung Nguyên Duệ sắp xảy đến, không thể đứng nhìn được nữa, tuy nhiên, ngay khi cô chuẩn bị biến thành một thanh kiếm khổng lồ để chặn tử kiếp giúp Mộ Dung Nguyên Duệ, thì đột nhiên nhận thấy một đạo kiếm ý quen thuộc từ khoảng không ngoài trời cách xa ngàn dặm truyền đến.
Thần kiếm miểu miểu, ư vô thanh xứ thính kinh lôi.
Thuần Quân nhìn lại U Huỳnh được ôm trong ngực, nhớ lại những gì Mộ Dung Nguyên Duệ dặn dò cô, từ bỏ ý định bảo vệ cô ấy khỏi cái chết, tập trung tinh thần chuẩn bị ứng phó với thanh kiếm từ ngoài bầu trời sắp sửa ập đến.