"Vận mệnh cần mượn tay của anh để đánh bại Thiên đạo, trước khi Thiên đạo bị tiêu diệt thì nó sẽ không đụng tay đụng chân vào anh đâu."
"Anh nghĩ cuối cùng là Thiên đạo hay vận mệnh sẽ thắng ván cờ này?"
"Thật ra kết quả mà anh muốn thấy nhất là hai bên lưỡng bại câu thương, khi ấy chúng sinh sẽ không còn bị Thiên đạo thao túng, cũng không bị vận mệnh chi phối, có thể thoải mái sống theo ý mình, tự do tự tại.”
"Vậy thì khó lắm, cái khó nhất trong đời chính là sống theo ý mình, thế nên người mà em ngưỡng mộ nhất chính là Thùy Họa." Tuyết Dương trầm tư hồi lâu rồi nói.
"Đúng vậy, Thùy Họa không bao giờ đầu hàng trước những bi kịch mà vận mệnh sắp đặt sẵn cho cô ấy."
Tuyết Dương ngồi im trên ghế, im lặng cúi đầu, cô ấy bỗng rơi vào trầm tư.
Thùy Họa không bao giờ chịu khuất phục trước vận mệnh của bản thân, năm đó, người mà cô lựa chọn chính là Ma Đạo Tổ Sư, đây là con đường vận mệnh sắp đặt sẵn cho cô ấy.
Tuy nhiên, sau đó cô ấy phát hiện ra tôi không phải là kiếp sau của Ma Đạo Tổ Sư, liền kiên quyết cùng tôi thề non hẹn biển, đó là cách cô ấy phản kháng lại vận mệnh nghiệt ngã.
Sau này, cô ấy trở thành Tử Thần của Minh Giới, cô ấy thoát khỏi bàn tay thao túng của vận mệnh bằng cách chịu đựng chín lần niết bàn, tôi luyện cơ thể. Ngay khi cô ấy ngưng kết được cơ thể khôi cương, trở thành Tử Thần Thái Sơ, vận mệnh đã không còn quyền kiểm soát cuộc đời của cô ấy nữa, từ đó cô ấy cũng đã thành công nắm trọn vận mệnh của mình trong tay.
Ngay cả tôi cũng vô cùng ngưỡng mộ Thùy Họa. Tôi thân làm đứa con của vận mệnh, có được hàng tá cơ duyên quý báu cùng và sức mạnh vượt trội của vận mệnh, nhưng đổi lại cả đời tôi sẽ bị vận mệnh giam giữ, mãi mãi không thể thoát ra được, cũng mãi mãi không có được tự do.
Trừ khi tôi chết đi, thì tất cả mới kết thúc.
…
Khiển quân Tứ Linh Thần Thú vẫn chưa có động thái bất thường nào, nhưng trong khoảng thời gian này, bên phía m Ti lại xảy ra chuyện lớn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tương lai của tam giới.
m Ti, thần điện của Bắc m Đại Đế..
Bắc m Đại Đế Châu Khất từ từ bước ra khỏi thần điện, ông ta ngước mặt lên ngắm nhìn bầu trời.
Mới đêm nay, ý chí của thần thú Huyền Vũ đã hạ giá thăm Bắc Cực, Châu Khất cảm nhận được lời mời gọi của Thiên đạo.
Châu Khất sớm đã nhìn thấu quyết tâm hủy diệt thế gian của Thiên đạo, nhưng nếu không có Thiên đạo, ông ta sẽ không bao giờ có cơ hội bước lên ngôi vị Bắc m Đại Đế.
Thần thú Huyền Vũ đã đến Bắc Cực, cần quân đội m Ti của Châu Khất chi viện, đồng thời còn hứa ban cho ông ta một phần thưởng mà ông ta khó lòng từ chối được, đó là sự bất tử.
Nam Chu Tước, Bắc Huyền Vũ.
Nếu khiển quân của phe thần thú Huyền Vũ nhận được viện trợ của quân đội m Ti ở phương bắc, hai bên trong ứng ngoại hợp, thì bọn chúng sẽ nhanh chóng thâu tóm biên giới phía bắc về tay mình, thậm chí còn có thể chớp thời cơ phá vỡ trận pháp Lục Đạo Luân Hồi của Nữ Đế.
Và nếu Châu Khất lật lọng, thì khiển quân của thần thú Huyền Vũ sẽ rơi vào thế bất lợi.
Bởi vì Côn đang trấn giữ ở phương bắc, Nữ Đế cũng luôn túc trực ở phương bắc, giờ cộng thêm quân đội m Ti bên cạnh hỗ trợ, thì dù thần thú Huyền Vũ có ba đầu sáu tay, cũng khó lòng đối đầu với nhiều kẻ thù như vậy.
Đêm hôm đó, Châu Khất đi tuần tra m Ti hết một lượt.
Ông ấy đi từ núi Đào Chỉ, đến núi La Phù. Từ Quỷ Môn Quan đến tận sông Vong Xuyên.
Cuối cùng, Châu Khất đã đặt chân đến vùng đất lạnh lẽo Cửu U.
Trước khi đưa ra quyết định cuối cùng, Châu Khất muốn gặp Nữ Đế một lần.
Thần điện U Minh tối tăm lạnh lẽo, cánh cửa vào điện đóng chặt kín.
Châu Khất đứng trước cửa hồi lâu, cảm xúc trong lòng lẫn lộn.
Ông ta biết Nữ Đế đang ở bên trong, cũng biết Nữ Đế sớm đã phát hiện ông ta đã đến đây.
Nữ Đế không muốn trả lời ông ta, ông ta cũng không có định gõ cửa đi vào.
Thật ra trong lòng Châu Khất sớm đã có quyết định, trời muốn diệt chúng sinh, chúng sinh phải diệt trời mới có cơ hội sống, và Thiên đạo nhất định sẽ không thua.