Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1313 - Chương 1313: Cuộc Chiến Nhân Đạo (2)

Chương 1313: Cuộc Chiến Nhân Đạo (2) Chương 1313: Cuộc Chiến Nhân Đạo (2)

Huyền Vũ không thể thoát khỏi cái lồng thần niệm của Tạ Lưu Vân, giờ phút này, đệ tử Nhân đạo không chỉ kéo đến ngày càng nhiều, mà bầu trời cũng xuất hiện đông đảo thượng tiên Nhân đạo.

Trải qua ba ngàn năm tích lũy thế lực, cho dù bị hệ thống tu luyện đạo môn kìm chế, nhưng họ vẫn đào tạo ra chiến lực hùng hậu cho Nhân đạo. Mặc dù họ đã chịu tổn thất nghiêm trọng trong hai cuộc chiến tranh quy mô lớn ở dãy núi Côn Lôn và Tây Hải Lôi Vực, nhưng nền tảng của Nhân đạo vẫn còn đó. Trước khi chết, Đạo Đức thiên tôn đã truyền pháp, mang cơ duyên cho các chiến binh Nhân đạo, trong một thời gian ngắn, đã giúp sức mạnh của thiên tôn và đạo tổ Nhân đạo lần nữa được có được sự cải thiện đáng kể.

Nhưng dù vậy, con rắn chết vẫn còn nọc độc, Huyền Vũ là chính tông Đạo Tàng Vạn Pháp, là người đứng đầu của Tứ Linh, cho dù pháp tướng đã bị phá hủy, thì chỉ cần một phân thân huyền quy cũng đủ ép Nhân đạo phải dốc hết toàn lực chiến đấu.

Điều quan trọng nhất là, mai rùa của Huyền Quy có sức phòng thủ cực kỳ cứng cáp, đồng thời nó gia tăng sức mạnh tinh tú của Tinh Hải Cực Quang.

Mặc dù lá chắn bảo vệ đã bị phá vỡ, nhưng cái vỏ vẫn còn nguyên vẹn, không gì xuyên thủng được nó.

Sau khi Lục Thuần Dương chết, Nhân đạo đã mất đi thanh kiếm sắc bén nhất, muốn đột phá phòng ngự của Huyền Vũ, rồi giết chết nó chắc chắn là chuyện vô cùng khó khăn.

Bây giờ Huyền Vũ vẫn còn sức chiến đấu, lại có thêm mấy tướng quân cấp cao bên cạnh bảo vệ, chưa bàn tới việc xuyên thủng hàng phòng thủ, điều đầu tiên Nhân đạo phải giải quyết chính là tìm cách để tiêu diệt mấy tướng lĩnh còn lại của phe Huyền Vũ.

Sau khi trận chiến giữa Côn và Huyền Vũ vừa mới kết thúc, cuộc chiến ở Bắc Cực lại bùng lên, đây lại là một trận chiến tàn khốc kịch tính chưa từng có.

Trận chiến bắt đầu, Tạ Lưu Vân giơ cao kiếm Lục Nhâm m Dương, bay thẳng lên trời.

Bởi vì trận pháp Thương Hoàng của đội quân Nhân đạo chưa kịp dựng lên, Huyền Vũ tuyệt nhiên không bao giờ cho bọn họ cơ hội lập trận thành công, nên phía đạo môn Tứ Đại Nguyên Soái quyết định phối hợp với Trương Thiên Sư trấn áp thần thú Huyền Vũ ở trên không trung, còn bên Ngũ Khí Chân Quân bao vây xung quanh.

Tây Vương Mẫu, mặc chiến giáp màu vàng, cầm chiến đao Phượng Hoàng Chi Vương, đối đầu trực diện với Huyền Vũ.

Đông Vương Công chịu trách nhiệm ngăn chặn đòn tấn công từ các chiến tướng cấp cao của thần thú Huyền Vũ, trong khi Trương Đạo Lăng dẫn đầu đội chiến binh cấp cao của Nhân đạo tiến lên đánh bại từng người một.

Trên không trung, dưới sự chỉ đạo của Tạ Lưu Vân, các đệ tử Nhân đạo nhanh chóng lập trận pháp.

Huyền Vũ gầm lên đầy phẫn nộ, tựa hồ như muốn xé nát bầu trời.

Sát khí của Nhân đạo đã chọc giận ông ta, ông ta chỉ vừa mới lấy lại bình tĩnh sau thất bại đầy nhục nhã trong trận đấu với Côn, giờ đây ông ta phải gồng mình đối đầu với sự truy sát của đệ tử Nhân đạo, thử hỏi làm sao ông ta có thể không tức giận, có thể không nổi điên đây?

Tây Vương Mẫu chính là thần Canh Kim, sát phạt vô song oai dũng kiêu hùng, bà ấy không hề e sợ khi phải đứng trước cơn thịnh nộ của Huyền Vũ.

Tuy Huyền Vũ bị thương, còn mất đi hơn một nửa sức chiến đấu, nhưng Tây Vương Mẫu vẫn không đủ sức chặn đánh đòn tấn công của nó, sức sát thương mà đao Phượng Hoàng gây ra cho Huyền Vũ cũng có hạn.

Sau cái chết của Lục Thuần Dương, Tây Vương Mẫu là cao thủ có sức chiến đấu đứng đầu Nhân đạo, nếu như đến cả bà ấy cũng không chịu nổi đòn tấn công của Huyền Vũ, thì e rằng vòng vây xung quanh Huyền Vũ sẽ nhanh chóng bị phá vỡ.

Thấy vậy, Tạ Lưu Vân vội vàng phái Tứ Nhạc Đại Đế Hoàng lên trên không hỗ trợ cho Tây Vương Mẫu.

Mỗi khi Huyền Vũ phát động công kích, thì một vị đại đế sẽ hiến tế thần hồn có sức mạnh tương tự hòng ngăn chặn đòn sát thủ của Huyền Vũ, Tây Vương Mẫu chỉ cần vận dụng tối đa thân pháp nhanh như chớp của bà ấy để đối phó Huyền Vũ, tập trung tinh thần, nắm chắc thời cơ tấn công.

Thật ra, nếu như bây giờ Huyền Vũ muốn rời khỏi đây, thì vẫn còn kịp, nhưng ông ta không nỡ bỏ lại các chiến tướng của mình, muốn dẫn theo chiến tướng đột phá vòng vây.

Huyền Vũ bị Nhân đạo vây kín, nhưng các chiến tướng dưới trướng ông ta lại không hề mất kiểm soát.

Chỉ trong chốc lát, hai trong số Tứ Đại Nguyên Soái Nhân đạo đã bị giết, Thiên Sư Trương Đạo Lăng cũng bị thương nặng.

Ngay sau đó, Đông Phương Trùng Hoa Chân Quân trong Ngũ Khí Chân Quân tử trận, Đông Vương Công cũng bị thương nặng.

May mắn thay, ngay lúc vòng vây bị phá vỡ, Nhân đạo cuối cùng đã dựng xong trận pháp, sau đó một luồng sức mạnh pháp thật thần thông kinh thiên động địa từ trên trời giáng xuống.

Một trận pháp được hoàn thành, lại xuất hiện thêm một trận pháp khác.

Bão tố và sấm sét, cuồng phong mưa gió, băng tuyết và sương giá thổi vi vu, lốc xoáy vòi rồng cuộn trào,…..

Sau khi chín trận pháp của Nhân đạo đã hoàn thành, Tạ Lưu Vân đọc lớn lời sấm:

“Lâm Binh Đấu Giả Giai Trận Liệt Tiền Hành!”

Trận pháp bùng nổ sức mạnh vô biên, nhóm người Tây Vương Mẫu nhanh chóng sơ tán khỏi trung tâm chiến trường, bỏ lại Huyền Vũ và các thuộc hạ của ông ta trơ trọi hứng chịu đòn tấn công vũ bão từ trận pháp.

Bình Luận (0)
Comment