Mắt thấy ánh sáng đen hủy diệt vẫn đang lan rộng một cách nhanh chóng, Tứ Nhạc Đại Đế đánh mắt nhìn nhau, đồng loạt từ bỏ thể xác để thần hồn rời khỏi cơ thể.
Tứ đại ý chí hồn núi của Hoa Sơn, Hằng Sơn, Tung Sơn, Hành Sơn hòa nhập với thần hồn của Tứ Nhạc Đại Đế, phân ra tứ phía cùng nhau ngăn chặn sự lan rộng của ánh sáng hủy diệt.
Tung Sơn ở giữa, Hoa Sơn ở phía tây, Hành Sơn ở phía nam, Hằng Sơn ở phía bắc, chỉ còn lại phía đông xuất hiện một khoảng trống do sự vắng mặt của Thái Sơn Đại Đế.
Đông Vương Công mang theo Thương Linh Chi Khư, đã xả thân để chặn khoảng trống phía đông.
Ánh sáng hủy diệt đã bị chặn lại, khiến Huyền Vũ càng thêm tức giận hơn.
Điểm yếu của đại trận Ngũ Nhạc nằm ở phía đông, ngay lúc đó thần uy của nó chấn tỉnh, tức giận lao vào Thương Linh Chi Khư.
Tứ Nhạc Đại Đế bất luận là về sức chiến đấu hay địa vị thì cũng không bằng được Đông Vương Công, nhưng đều có sự liên kết với hồn núi.
Ngũ Nhạc đã đứng vững trước Cửu Châu Đại Đế đã hơn ngàn vạn năm, linh khí đất trời hấp thụ dù thế nào cũng hơn hẳn Thương Linh Chi Khư, vì vậy, Tứ Nhạc Đại Đế hoàn toàn có thể canh giữ bốn hướng còn lại, chỉ có Thương Linh Chi Khư của Đông Vương Công là lỗ hổng duy nhất tồn tại.
Theo ghi chép của Đạo Tàng, Đông Vương Công thực chất là thủ lĩnh của tất cả các nam tiên trong Nhân gian, cũng là chủ của dương khí Nhân gian, chủng hóa ở trên Bích Hải, Thương Linh Chi Khư.
Thương Linh Chi Khư này được hóa thành sự tu luyện cả đời của Đông Vương Công, đồng thời còn hấp thụ vô số dương khí trên Nhân gian.
Theo truyền thuyết, nếu người tu đạo ở Nhân gian muốn phi thăng thiên giới thì họ phải đến bái lạy Đông Vương Công, sau đó Đông Vương Công sẽ giúp họ phi thăng bằng năng lượng dương khí vô tận có trong Thương Linh Chi Khư.
Khí Thanh Dương, chí cương chí dương, là khắc tinh của tất cả năng lượng ô uế trong thiên hạ. Mà Đông Vương Công lại là Dương Cực Chân Tiên, sau khi thần hồn dung hòa vào Thương Linh Chi Khư, thì trở thành Dương Thần.
Tuy nhiên, cho dù như vậy thì ông vẫn không thể chịu được đòn đánh chí mạng của Huyền Vũ.
Chỉ nghe thấy một tiếng ầm ầm rất lớn, Thương Linh Chi Khư bị đòn tấn công hạng nặng từ vỏ bọc của Huyền Vũ đánh tan vỡ.
Khí Thanh Dương vô tận biến thành làn khói xanh rồi tiêu tan, mà thần hồn của Đông Vương Công cũng không thể trốn thoát mà chầu trời.
Tạ Lưu Vân thần hồn cả kinh, sau đó ông ta nghe được một lời thông bao cực lớn truyền ra từ trong huyền quan: "Nhân đạo, Đông Vương Công đã chết."
Khi Đông Vương Công qua đời, cả đất trời đều chìm trong đau buồn.
Cho dù đó là một vị tản tiên Nhân gian hay một vị chính thần Thiên giới.
Tất cả nam tu đạo, chỉ cần được Đông Vương Công dạy dỗ qua, giờ phút này đều âm thầm kinh sợ, nhìn về phía bắc mặc niệm.
Có một số người khi còn sống có lẽ chỉ là sự tồn tại gió cuốn mây bay, vĩnh viễn cũng không thể chạm tới.
Nhưng một khi họ chết đi, mới phát hiện ra rằng người đó chưa bao giờ rời xa, người đó vẫn thực sự đang sống bên cạnh chúng ta.
Cũng giống như Ngọc Hoàng Đại Đế của Tiên đạo, Đạo Đức Thiên Tôn của Nhân đạo và Đông Vương Công, thủ lĩnh của nam tiên.
Đông Vương Công chết trong trận chiến, Tây Vương Mẫu há hốc cả miệng, nôn ra một ngụm máu tươi.
Ngay khi bà chuẩn bị dốc hết sức lực giết Huyền Vũ để trả thù cho Đông Vương Công, một luồng khí đen đột nhiên bùng phát từ phía nam.
“Huyền Vũ đáng bị trảm trừ!"
Bắc Nhạc Đại Đế trước đây hay Bắc m Đại Đế của hiện tại, Thái Sơn Quân đã đến rồi.
Thân là Ngũ Nhạc đồng khí tương liên, từ lúc Tây Nhạc Đại Đế thân tử, hồn nhập vào hình ảnh phản chiếu Hoa Sơn, Thái Sơn Đại Đế đã có cảm nhận từ trước.
Huống chi trong trận chiến này đệ tử Nhân đạo đã chiến tử lên đến con số hơn trăm vạn, không biết đã bao nhiêu thần hồn quy về m Ty rồi, Bắc m Đại Đế không thể ngồi yên được nữa, lập tức đi gặp Nữ Đế.
Trong quá khứ, ông là vị chính thần của Nhân đạo, huống chi trận chiến này lại liên quan đến sinh tử, tồn vong của Nhân đạo.
Dù bây giờ ông ấy đã vạch ra ranh giới rõ ràng với Nhân đạo, nhưng chung quy thì vẫn không thể cắt đứt nhân quả trong quá khứ với Nhân đạo.
Trong Thần điện U Minh, Cửu U Nữ Đế đã đợi sẵn ông ta.
Trận chiến với Huyền Vũ không phải là chuyện nhỏ, bà vẫn luôn chú ý đến tình hình chiến sự ở phương bắc, nên đã lập tức đáp ứng yêu cầu của Đông Nhạc Đại Đế.
"Vỏ bọc của Huyền Vũ không thể xuyên thủng được, cho dù ngươi có đến đó cùng lắm cũng chỉ có thể trấn áp chứ không thể tiêu diệt được nó. Cô muốn đề cử một người đi theo ngươi, chuyện diệt trừ Huyền Vũ sẽ rất có hy vọng."
"Ai?"
"Trấn Ngục Hắc Long, có cô ấy nghênh chiến Huyền Vũ, có thể tiêu diệt thần hồn của nó!"
Đông Nhạc Đại Đế hiện thân đã lập tức thế chỗ đang khuyết ở phía đông, tiếp tục chống lại Huyền Vũ đang phóng thích ánh sáng hủy diệt, có sự gia nhập của ông, đại trận Ngũ Nhạc lập tức thăng hoa, bùng nổ đến hình thái mạnh nhất, lấy mặt đất làm tù ngục để khóa chặt ánh sáng hủy diệt, khiến nó không thể trốn thoát được nữa.
Mặc dù ánh sáng hủy diệt đã bị giam giữ chặt chẽ, nhưng đối phó với Huyền Vũ thì Nhân đạo vẫn bất lực.
Ánh sáng hủy diệt không chỉ chứa đựng tử ý u minh vô tận, mà còn ẩn chứa năng lượng hắc ám vô tận, một nhóm chính thần Nhân đạo căn bản là không thể đột nhập vào để tiêu diệt Huyền Vũ.
Đúng lúc này, một tiếng rồng gầm vang lên từ bầu trời phía nam.
Liễu Chi Nhung trước đây là đệ tử Ma đạo, giờ đây xuất hiện với tư cách là Trấn Ngục Hắc Long của m Ty.
Sau khi Liễu Chi Nhung hiện thân, lập tức lao vào trung tâm luồng ánh sáng hủy diệt màu đen, tìm thấy chân thân của Huyền Vũ và toàn lực quyết đấu với nó.
Cô vốn là Ám Hắc Chi Long, lại được m Ty phong là Trấn Ngục Hắc Long.
Bất luận là u minh tử khí hay năng lượng hắc ám cũng đều không thể làm cô bị thương dù chỉ một chút, mà sẽ trở thành nguồn năng lượng cho cô.
Ánh sáng hủy diệt màu đen che khuất mọi sự nhận biết thần niệm, liên quan đến tình hình giao chiến của hai người họ cũng không thể nhìn ra được.
Chỉ có thể dựa vào mức độ rung chuyển của mặt đất và cơn sóng thần rung chuyển đất trời mà đoán.
Có thể nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Huyền Vũ, mà tiếng gầm rống khi chiến đấu của Trấn Ngục Hắc Long ngày một lớn hơn.
Rất hiển nhiên, sau khi Huyền Vũ liên tiếp bị thương nặng, thần hồn bị đốt cháy trở thành ánh sáng hủy diệt, thì nó đã không còn là đối thủ của Trấn Ngục Hắc Long nữa.
Cuối cùng, cuộc chiến đấu dài đằng đẵng cũng đã kết thúc.
Chỉ nghe thấy tiếng gầm của Trấn Ngục Hắc Long làm chấn động trời cao, sau đó tất cả ánh sáng hủy diệt vô tận bị cô nuốt chửng vào bụng, chiến trường bừng sáng trở lại.
Vỏ ngoài của Huyền Vũ vẫn còn đó, nhưng thần hồn của nó đã bị Trấn Ngục Hắc Long trục ra ngoài, đang được cô nắm chặt trong lòng bàn tay.
"Ngươi có biết giết chết Huyền Vũ là phạm phải đại tội không?" Huyền Vũ sắp chết nhưng vẫn mở miệng uy hiếp.
"Ta sẽ không giết ngươi." Liễu Chi Nhung đáp lời.
“Chỉ cần ngươi đồng ý thả ta ra, cho dù ngươi trước đó có phạm phải tội lớn cỡ nào, sau này khi ngày phán xét đến thì Thiên đạo cũng có thể tha thứ cho ngươi.” Huyền Vũ nói.
"Ồ, ngươi sai rồi, ta nói ta sẽ không giết ngươi, bởi vì ta muốn vĩnh viễn áp chế ngươi trong mười tám tầng địa ngục, từ nay trở đi, ngươi sẽ phải chịu trách nhiệm về tất cả tội ác của mình trong địa ngục!"
Nói xong, Liễu Chi Nhung bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng hắc ám từ thần hồn Huyền Vũ.
Cho đến khi năng lượng hắc ám trong thần hồn Huyền Vũ hoàn toàn bị hút cạn kiệt, Liễu Chi Nhung tế xuất một bức tượng Huyền Vũ cỡ lòng bàn tay và phong ấn nó vào bên trong.
Tượng Huyền Vũ này do chính tay Cửu U Nữ Đế tự mình tạc thành, bên trong chứa đựng một trận pháp trói buộc thần hồn được khắc bằng sức mạnh của lục đạo luân hồi, trừ khi Lục Đạo Luân Hồi hoàn toàn sụp đổ, nếu không Huyền Vũ cả đời cũng đừng mong có thể trốn thoát.
Trước đây, khiên Minh Vương của Châu Khất có thể hấp thụ thần hồn và cai quản m Ty, giờ đây tượng thần hồn Huyền Vũ lại mạnh hơn gấp trăm lần so với khiên Minh Vương mà vỏ bọc của nó hóa thành.
Có nó trấn áp ác quỷ trong địa ngục, không ai còn dám gây ra sóng gió gì.
Trước khi tới đây Nữ Đế đã dặn dò, sau khi tứ linh thần thú chết đi, thế giới tất nhiên ắt sẽ mất cân bằng. Trừ khi lưỡng nghi thánh thú trở về, nếu không thì chỉ có thể bị phong ấn chứ không thể giết chết được.
Hơn nữa, lúc này, linh sà có sát khí mạnh nhất của Huyền Vũ cũng đã bị diệt, Huyền Quy có thể được m Ty sử dụng để trấn áp địa ngục, hiện giờ m Ty đang hỗn loạn, nếu có Huyền Quy trấn thủ sẽ ổn định hơn rất nhiều.
Mặc dù sau khi Liễu Chi Nhung đến thì địa ngục cũng trở nên trong hơn nhiều, nhưng Nữ Đế biết rằng Liễu Chi Nhung đến cùng thì vẫn là đệ tử Ma đạo, cô không thể ở lại m Ty mãi được.
Sau khi làm tất cả những điều này, Liễu Chi Nhung biến thành hình dạng con người và bước tới chỗ Tạ Lưu Vân.
"Ta biết trong lòng ngươi phiền muộn muôn phần, giờ ta sẽ theo chỉ định của Nữ Đế mang nó trở về m Ty, ngươi không thể để chính tay Nhân đạo các ngươi phục thù, ngươi có gì phản đối không?"
"Nếu đã là mệnh lệnh của Nữ Đế, ngươi cứ mang đi đi." Tạ Lưu Vân còn chưa khỏi buồn thương, trầm giọng đáp.
"Cảm ơn Nhân Đạo Tổ Sư."
Lúc này, trận chiến Huyền Vũ đã hoàn toàn kết thúc.
Nhưng tai họa Nhân gian thì vừa mới bắt đầu, ngay khi Huyền Vũ chết, bầu trời phía đông, phía nam và phía tây xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ.
Mây xanh che khuất mặt trời ở phía đông, lửa cháy ngùn ngụt ở phía nam và sấm sét giữa trời quang ở phía tây.
Rất hiển nhiên, ba con thần thú còn lại đều tức giận trước cái chết của Huyền Vũ, bắt đầu gióng trống khua chiên phất lên hiệu lệnh tấn công Nhân gian.