Trận chiến của Nhân đạo đã kết thúc, toàn bộ đại quân Thiên Khiển Thần thú Huyền Vũ cũng đã bị xóa sổ.
Đối với tam giới Nhân gian mà nói thì đây quả thực là một tin cực tốt, tuy nhiên, với dị tượng xuất hiện trên bầu trời ở các góc đông, nam và tây đã nhanh chóng dội một gáo nước lạnh lên niềm vui ở trong lòng mọi người, mây đen một lần nữa bao trùm lấy Nhân gian.
Cơn thịnh nộ của Huyền Vũ khiến toàn bộ biên cương phía bắc kinh hãi, giờ đây tam đại Thần thú đã đồng loạt ra tay, nỗi sợ hãi mà chúng mang đến cho Nhân gian có thể tưởng tượng được.
Quy Khư, Đông Hải.
Dịch thủy tiêu tiêu tây phong lãnh, Mãn tọa y quan tự tuyết*.
(*Trong bài Hạ Tân Lang của Tân Khí Tật, ý nghĩa: lấy cảm hứng từ điển cố Kinh Kha ám sát Tần vương, hai câu này khắc họa cảnh tượng tiễn biệt bi tráng và cảm xúc đau đớn, bi ai vô tận trong giờ phút đưa tiễn Kinh Kha, tương tự tình cảnh đệ tử Ma đạo tiễn Yến Tháp, Hi Hòa và Ngạo Phong.)
Hôm nay, các đệ tử Ma đạo đều mặc một thân áo trắng đến tiễn Yến Tháp, Hi Hòa và Ngạo Phong.
Yến Tháp và Hi Hòa tay trong tay bước đi, trong khi Ngạo Phong và A Lê lại dùng dằng không nỡ chia xa.
Bạch Hổ tức giận, đất trời rung chuyển.
Bạch Hổ ở phía tây, chủ quản sát phạt, phía tây là đất của Canh Kim, còn lôi nghĩa là lôi kiếp Canh Kim.
Một con thần thú Huyền Vũ đã cắt đứt sinh cơ của Côn, mặc dù khi linh xà đã bị diệt và đang bị trọng thương nhưng nó vẫn có thể gây ra thương vong nặng nề cho hàng trăm vạn đệ tử Nhân đạo. Bây giờ thậm chí kẻ có sát tính cuồng bạo hơn cả Huyền Vũ ra trận, quả thực khiến người khác lo ngại.
Điều quan trọng nhất là trận này Ma đạo sẽ không cử quân đến tiếp viện, Nhân đạo, Tiên đạo và cả m Ty cũng sẽ không xuất quân.
Ứng chiến với Bạch Hổ và thậm chí cả đội quân Thiên khiển dưới trướng của nó chỉ có ba người Yến Tháp, Hi Hòa và Ngạo Phong.
Tổ Long, Nguyên Phượng và Thủy Kỳ Lân đã có công tạo hóa, khai mở ra Nhân gian. Tổ Long kiểm soát đại dương, Nguyên Phượng quản lý bầu trời còn Thủy Kỳ Lân nắm giữ đất liền.
Năm xưa Ngạo Phong là một chàng trai trói gà không chặt, nay sau một trận đánh ở Thái Cổ Ma giới đã hóa thân thành Đọa Lạc Ma Long với sức chiến đấu vô tận. Sau khi Thủy Kỳ Lân tái sinh nhờ vào viên long nguyên hắc long mà Côn tặng, sát ý dâng trào và sức chiến đấu của cậu cũng đã tăng lên đến đỉnh điểm, vượt qua cả tổ tiên của Thủy Kỳ Lân. Mà Nguyên Phượng sau khi liên tục niết bàn, lực chiến đấu cũng đã đạt đến cảnh giới cao nhất trong tổ tiên của Nguyên Phượng.
Tam đại thần thú, ai nấy cũng đều đã nâng cao lực chiến của mình đến cảnh giới năm xưa khai thiên lập địa.
Họ là tiêu chuẩn sức mạnh chiến đấu của Ma đạo cũng đồng thời là niềm hy vọng của toàn bộ Nhân gian, chiến lực mà ba người hợp lực ngưng tụ ra cũng đã vượt xa sức mạnh vận mệnh mà tôi đang nắm giữ.
Sức mạnh của Lục Đạo Luân Hồi là dựa vào niềm tin của chúng sinh, sức mạnh vận mệnh là sự ban tặng của vận mệnh, mà chiến lực của tam đại Hỗn Độn Thần Thú là uy lực hồng hoang, công lực tạo hóa mà đất trời Nhân gian dành tặng cho họ.
Nói một cách đơn giản thì tam đại Hỗn Độn Thần Thú đại diện cho trật tự của Nhân gian, là người bảo vệ đất trời Nhân gian, vạn tượng tự nhiên.
Ma đạo tập hợp đại quân ngàn vạn tại cổng giới Quy Khư của Đông Hải để tiễn tam đại thần thú lên đường, ai nấy cũng bày ra vẻ mặt nghiêm trọng.
Trận chiến với Bạch Hổ không phải là thứ mà các đệ tử Ma đạo bình thường có thể can thiệp vào. Cho dù có mạnh mẽ như Bắc Minh Tú hay A Lê, họ cũng chỉ có thể ở lại Quy Khư và quan sát trận chiến.
Ma đạo đã từng rút kiếm thị uy ở Đông Hải, nhưng giờ đại quân tập hợp cũng chỉ để tiễn đưa.
Bầu không khí có phần trầm buồn nhưng tinh thần chiến đấu vẫn không hề suy giảm đi chút nào.
"Thiên đường ở bên trái, Ma đạo ở bên phải."
Không biết ai đã khẽ thì thầm một câu, sau đó âm thanh đã nhanh chóng truyền khắp thiên quân vạn mã.
“Trước khi rời đi, các ngươi có lời gì muốn nói với hàng ngàn đệ tử Ma đạo trước mặt không?” Tôi nhìn một lượt ba người rồi hỏi.
Yến Tháp nhìn sang Hi Hòa, Hi Hòa mỉm cười, lắc nhẹ đầu. Ánh mắt của Ngạo Phong đều đổ dồn về phía A Lê, lời tôi nói dường như chẳng nghe lọt tai chữ nào.
Thấy vậy, Yến Tháp nghĩ đi nghĩ lại rồi trả lời tôi: "Đợi bọn ta về nhà."
Thanh âm của Yến Tháp không lớn, nhưng những lời này vừa nói ra, lập tức gây ra phản ứng mạnh mẽ trong đại quân Ma đạo.
Bất luận là “Thiên đạo bên trái, Ma đạo bên phải” hay “Đệ tử Ma đạo, vạn thế thiên hồng” thì ý nghĩa dành cho họ đều là sự cuồng nhiệt và bi tráng. Ngược lại, câu “chờ bọn ta về nhà” này lại tràn đầy hy vọng.