Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 134 - Chương 134: Phật Gia Xuất Giá (2).

Chương 134: Phật Gia Xuất Giá (2).

Vương Hán Sinh không ngờ tôi lại thẳng thắn như vậy, đầu tiên là ngẩn người, tiếp đó mới đón lấy trong sự kinh ngạc, mở miếng vải bọc bên ngoài ra, liếc nhìn một cái liền kích động che lại.

“Ta vào báo với lão tổ trước, các người hãy đưa Tạ tiên sinh đến phòng khách đi.

” Nói rồi Vương Hán Sinh liền chạy một mạch vào nội viện.

Sân viện Vương gia yên tĩnh, tường cột chạm khắc cổ kính, không hổ là thế tập môn phiệt.

Trên đường đi, tôi bắt gặp khắp Vương gia treo đèn kết hoa, hỷ khí bao trùm.

Hỏi ra mới biết hôm nay lại là ngày đính hôn của Phật gia, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Bởi vì Vương gia hiện tại chỉ có một vị Phật gia, Vương gia làm sao có thể gả cô ấy cơ chứ?Vương gia là quý tộc ngàn năm, không thiếu quyền thế hay phú quý, mà nay Vương gia lại bằng lòng gả Phật gia đi, chắc chắn người đó không thể tầm thường.

“Người mà Phật gia lấy là ai vậy?” Tôi hỏi “Là đệ tử của phái Mao Sơn, Chương Phàm.

”Quả nhiên là giống với suy đoán của tôi, có thể khiến Phật gia đồng ý kết hôn chỉ có thể là người xuất thân từ đạo giáo lớn, bởi vì vốn dĩ Vương gia cũng tu hành, xuất thân không kém những đạo giáo vừa và nhỏ.

“Chương Phàm có lai lịch thế nào?”“Là cháu trai của thiên hạ hành tẩu phái Mao Sơn Chương Nhược Hư.

”“Ồ, cũng tính là môn đăng hộ đối.

” Tôi thảo mai nói.

Năm đó tôi cùng Phật gia đến đàm Cửu Long, tôi rất có hảo cảm với người như cô ấy, hơn nữa tôi là một trong số rất ít người nhìn thấy tuệ nhãn của Phật gia.

Sự duyên dáng và ấm áp của cô ấy, và cuối cùng là đôi mắt làm tan nát cõi lòng tôi đã để lại sâu thẳm trong trái tim tôi một ấn tượng khó mà quên được.

Bản chất là đàn ông, khi nghe cô ấy sắp kết hôn trong tim tôi cũng dâng lên một chút cảm giác chua chát.

“Môn đăng hộ đối khỉ gì, cái tên lăng nhăng kém cỏi Chương Phàm đó căn bản không xứng với Phật gia nhà chúng tôi.

” Người tùy tùng nói với biểu tình không hài lòng.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”“Việc này phải kể từ chuyến đi Miêu Cương khám phá kho báu.

”Nửa tháng trước, Vương gia nhận được tin báo từ Người chăn cừu, Người chăn cừu là cách nói của thế giới biệt bảo, họ chuyên tìm kiếm kho báu trên trời, sau khi phát hiện ra biệt bảo có thể lấy được thì lấy, không lấy được thì bán lại cho người khác.

Người chăn cừu này nói rằng ở đầm nước đen trên sông Thái Hà ở Miêu Cương có xuất hiện dị bảo, bảo khí xung thiên.

Vương gia đã cho người đến kiểm chứng, bắt gặp Thải Quang Hoa trong nước, Vương gia sướng điên, sau khi trả rất nhiều tiền cho người chăn cừu liền đem người xuất phát đến đầm nước đen tìm kiếm bảo vật.

Đầm nước đen nằm sâu trong thung lũng, độc trùng đầy trên đất, tương truyền rằng đầm nước đen này là di tích của một chiến trường cổ ở Miêu Cương, thi hài trong nước nhiều vô kể, có thể sánh ngang với đàm Cửu Long.

Muốn đi đến một nơi nguy hiểm như thế để tìm kho báu, tất nhiên sẽ nhờ tới Phật gia.

Trong lúc Phật gia dùng tuệ nhãn để tìm kiếm, phát hiện kho báu bí mật này nằm trong một ngôi mộ dưới đáy nước, xung quanh bị khí đen kì dị bao phủ nhìn không thấu.

Hơn nữa ngôi mộ này chất đầy xương trắng, tà âm vô cùng, nên Phật gia đã khuyên Vương Hán Sinh từ bỏ đi.

Thế nhưng Vương Hán Sinh không đành lòng tay không trở về, từ khi mất phân thủy kiếm, địa vị của hắn ở ngoại môn càng ngày càng thấp, nếu không lấy được dị vật này, e rằng chức vị gia chủ của hắn cũng không ngồi được bao lâu nữa.

Sau khi con cháu Vương gia xuống nước, cuối cùng dị bảo cũng được lấy lên từ bên dưới những bộ xương sau nửa tháng.

“Cậu nhất định không đoán ra dị bảo này là gì đâu, có đánh chết chúng tôi cũng không nghĩ đến là thứ đó.

”“Đó là cái gì?” Tôi hỏi“Anh Linh Đan còn lưu lại của Bạch Cốt ác tướng sau khi chết.

”Anh Linh Đan của Bạch Cốt ác tướng quả thật là một dị bảo hiếm thấy, những loại bảo vật như thế không phải ai cũng có thể động vào, kèm theo nó là lời nguyền oán hận của Bạch Cốt ác tướng.

Ban đầu không ai biết nó là thứ gì, sau khi mang về nhà, Vương Hán Sinh đem nó đến nội môn để dâng báu vật vừa lấy được, Vương lão tổ mới chỉ ra đây là Anh Linh Đan của Bạch Cốt ác tướng.

Bảy ngày sau, ác mộng ập đến, bất cứ ai đã từng chạm qua Anh Linh Đan đều bị oán hận của Bạch Cốt ác tướng nguyền rủa, mỗi ngày sau khi chìm vào giấc ngủ đều là tiếng kim qua thiết mã rung chuyển đất trời, đến cả Vương lão tổ cũng không buông tha.

Thần kinh của những người bị dính lời nguyền bị tàn phá nghiêm trọng.

Sau khi phát sinh, chuyện này nhanh chóng lan rộng trong giới tu hành, Chương Phàm tìm đến cửa nói rằng hắn có thể giúp Vương gia phá giải được lời nguyền, nhưng có một điều kiện.

“Điều kiện đó là phải để Phật gia gả cho hắn?”“Đúng vậy.

” Vương gia rơi vào thế bất đắc dĩ, mặc dù không cam lòng nhưng nếu như lời nguyền không được phá giải, trên dưới Vương gia không biết sẽ phải chết bao nhiêu người.

Chưa kể, Chương Phàm đã ra mặt, Vương gia không có cách nào đi tìm những cao nhân của đạo môn khác nhờ giúp đỡ.

Bởi vì không ai nguyện ý đắc tội với hắn, đắc tội với hắn cũng xem như đã đắc tội với hành tẩu thiên hạ Chương Nhược Hư của Mao Sơn phái.

Ở trận chiến đàm Cửu Long tuy Chương Nhược Hư không thể hiện thanh uy, nhưng ở phàm gian thế tục ông ta lại là thần tiên sống với thủ đoạn thông thiên.

Pháp thuật độc môn thần tiên tác của ông ta thậm chí còn làm kinh ngạc thế nhân.

Uy danh trong thế tục tốt hơn cả Khương Tuyết Dương.

Thấy Vương gia gật đầu đồng ý, hôm đó Chương Phàm đã mang viên Anh Linh Đan đi, phá giải lời nguyền cho Vương gia, sau đó chọn hôm nay làm ngày đính ước.

Bình Luận (0)
Comment