Truyện được đăng tải duy nhất trên trang đình này có ngư! Vui lòng đừng sao chép khi chưa có sự đồng ý của trang chủ!Trước đây Phật gia có nói nếu tôi muốn biết rõ chân tướng thì đến hẻm Ô Y ở Nam Kinh tìm cô, đã hai năm không gặp, bây giờ không biết cô ấy có còn nhớ tôi là ai không nữa.
Trải qua trận bão táp ở đàm Cửu Long, sau đó lại trú tại Toàn Chân Giáo hai năm bây giờ tôi có cảm giác như được tái sinh làm người.
Hiện tại vẫn đang là thời đại mạt pháp, không có cơ duyên, cũng không có yêu linh quỷ mị phô trương thanh thế, kẻ tu hành muốn nâng cao tu vi thì bắt buộc phải nhập thế.
Lòng người phức tạp những ham muốn dục vọng, tạo kẽ hở cho những linh hồn quỷ dữ xâm nhập, nhiễu loạn nhân gian.
Cái gọi là sát tâm, không phải là ham muốn giết người, cũng không phải giết người bừa bãi mà là một kiểu thái độ của Đạo gia.
So với sự phổ độ chúng sanh của Phật gia, sát tâm đối với Đạo gia mới quan trọng nhất, trong Đạo pháp tu hành vẫn có câu nói “thay trời hành đạo”.
Đối với những sinh linh xâm phạm thiên đạo nhân luân, những kẻ tu hành Đạo môn sẽ không ngần ngại xuống tay sát phạt.
Những nhà đạo thống khác nhau đều có những thuật sát phạt khác nhau, mà bản thân Lôi pháp cũng được sinh ra với mục đích thay trời hành đạo như vậy.
Sau khi xuống núi, tôi thay sang thường phục, nhìn mình trong gương tôi không khỏi cảm thán bản thân càng sống lại càng trẻ ra nha.
Lần đó, vài viên Tuyết liên đan đã giúp thân thể tôi tốt lên không ít, da dẻ mịn màng săn chắc, mi nhãn thanh cao, dù đã gần ba mươi tuổi nhưng trông tôi còn trẻ hơn cả hai năm trước nữa trời ơi.
Tuổi tác của những người tu đạo vốn dĩ là một câu đố, có những cao nhân tu đạo đã tới tuổi gần đất xa trời rồi mà vẫn giữ được dung mạo như thời trẻ cơ.
Ba ngày sau, tôi đã đến được hẻm Ô Y ở Nam Kinh.
Hẻm Ô Y được bảo hộ như một di tích cổ, nhưng Vương gia lại không ở đây.
Trong lịch sử rất nhiều gia tộc quyền quý có những truyền thống bí mật, Vương gia là một trong số đó.
Không những bước chân vào bảo giới mà đồng thời còn có được địa vị độc tôn của mình trong giới tu hành.
Vương gia cũng tu hành, bản thân Tuệ Nhãn là một loại bí thuật thần thông của người tu hành, chỉ là nó quá độc đoán và kiêu ngạo nên đã bị những người tu hành chính thống vứt bỏ.
Đương nhiên, tu hành của Vương gia không thể so sánh với đại đạo giáo của Toàn Chân giáo, Pháp thuật tu hành của họ nhất cử nhất động đều không tách rời khỏi thế tục, không theo đuổi trường sinh đại đạo, chỉ cầu cho nhân gian vinh hoa phú quý.
Ma đạo muốn một lần nữa quật khởi chẳng khác nào là bắt đầu từ con số không, không thể không tích lũy vật chất của cải, đó cũng là lý do mà Khương Tuyết Dương muốn tôi đến Vương gia.
Còn có, truyền thống cha truyền con nối ngàn năm này của Vương gia, những bí mật thế tục được nắm giữ bên trong có khi còn có tính thực dụng hơn cả kho tàng của đạo giáo.
Họ có thể tiếp cận thế giới mà người phàm không thể chạm vào, tất nhiên họ cũng biết đến sự tồn tại của âm linh tà túy.
Nếu như thân phận tôi chỉ là một người bình thường bắt đầu nhập thế thì không biết năm nào tháng nào mới có thể tôi luyện ra sát tâm.
Tuy trận chiến đàm Cửu Long ngày đó là nhìn vào nhân tài huyền quan chân khí, nhưng chủ yếu là do nó có liên quan đến sự tái xuất của Ma Đạo Tổ Sư, nếu không thì những người đó sẽ khó có thể xuất hiện trên nhân gian nói gì đến việc hội tụ lại với nhau.
Đối với thế tục mà nói, những người tu hành nắm giữ chân khí vẫn chính là sự hiện diện thần tiên.
Tôi muốn nhập thế Vương gia chắc chắn sẽ được trọng dụng, vì lão tổ của Vương gia vẫn chưa đạt đến đỉnh cao tu vi chân khí.
Gõ cửa Vương gia, tôi trực tiếp nói rõ ý định đến đây để gặp Phật gia của mình.
Con cháu Vương gia nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới, thấy tôi một thân thường phục lại nét mặt thô kệch liền nói: “Phật gia không phải là người mà ai cũng có thể gặp đâu nhé.
”“Liên quan đến phân thủy kiếm.
”Ngay khi nghe tôi nói đến phân thủy kiếm, nét mặt của người này liền thay đổi, gấp rút hỏi: “Không biết tên của tiên sinh là gì, tôi liền đi thông báo với gia chủ.
”“Cố nhân thôn Bạch Vụ, tôi họ Tạ.
”Một lúc sau, Vương Hán Sinh mang theo hai tùy tùng đến gặp tôi.
Sau này tôi mới biết, Vương gia cũng có hai phần nội và ngoại giống như đạo thống, ngoại môn quản nhập thế, nội môn làm chủ tu hành.
Sau khi Vương gia dựa vào phân thủy kiếm làm giàu kho báu của mình, Vương Hán Sinh tiếp tục nối dõi làm người đứng đầu ngoại môn.
“Ra là cậu.
” Vương Hán Sinh hiển nhiên vẫn nhận ra tôi.
“Tôi đến để đưa phân thủy kiếm, nhân tiện thăm hỏi Phật gia.
”Nói xong, tôi lấy phân thủy kiếm từ trên lưng xuống, trực tiếp đưa qua.