Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1347 - Chương 1347: Vĩnh Dạ Quân (1)

Chương 1347: Vĩnh Dạ Quân (1) Chương 1347: Vĩnh Dạ Quân (1)

Hóa thành Thánh Ma Sơn, là sức mạnh lớn nhất của Ngạo Phong, đồng thời cũng là biện pháp liều mạng sống sót cuối cùng của cậu ấy.

Sau khi hóa thân thành núi, thần niệm của Ngạo Phong sẽ bị giam cầm bên trong núi, đồng thời linh hồn của hắn sẽ rơi vào trạng thái cực kì suy yếu, không thể khôi phục thành rồng trong thời gian ngắn.

Hơn nữa, khi hóa thân thành núi, Ngạo Phong không có bất kì khả năng tấn công nào, nếu như ngọn núi bị phá hủy, sẽ trực tiếp làm tổn thương chính Ngạo Phong.

Nếu như núi không còn nữa, cả thân xác và thần hồn của Ngạo Phong đều sẽ bị tiêu diệt.

Nếu như Bạch Hổ Nghịch Đảo m Dương Trận không quá mạnh mẽ, Ngạo Phong đã không đi đến quyết định này.

Hiện tại Thánh Ma Sơn đã được gọi ra để trấn áp không gian này, thần thú Bạch Hổ cho dù có muốn cũng không thể nghịch chuyển âm dương nữa.

Những tà linh của Bạch Hổ Tinh như thủy triều leo lên Thánh Ma Sơn. Tạm thời không thể di chuyển Thánh Ma Sơn, mục tiêu của chúng chính là Yến Tháp và Hi Hòa đã hóa thành hình người trên đỉnh ngọn núi.

Nguyên Phượng tổ sư trong cảnh giết chóc vừa rồi đã bị thương nặng, thân bị xé thành từng mảnh, gần như toàn bộ lông vũ thất sắc đều bị rơi ra. Thân là nữ nhân, cô đương nhiên không để mình xuất hiện trong bộ dạng xấu xí như vậy trước mặt người yêu, nên đành phải hóa thành nhân dạng.

Hi Hòa trong nhận dạng khắp người đầy máu, trên người mặc bộ đồ màu đỏ tươi, lúc này đẫm màu máu và dính chặt vào làn da trắng như tuyết của mình.

Trước ngực sau lưng có vài lỗ máu đáng sợ còn đang chảy máu.

Máu của Phượng Hoàng mang theo từng tia lửa nhỏ xuống Thánh Ma Sơn, ngọn lửa không bao giờ tắt.

Yến Tháp cũng biến thành hình người, vết thương nghiêm trọng hơn Hi Hòa rất nhiều. Y thậm chí không thể đứng thẳng, chỉ có thể quỳ một gối, tay cầm thanh kiếm đẫm máu.

Hi Hòa đứng bên cạnh, đỡ lấy thân thể người yêu để y không bị ngã.

Máu của Thủy Kỳ Lân còn mang theo sức mạnh Liệt Diễm, khi rơi xuống đất hòa quyện với máu của Phượng Hoàng, khiến ngọn lửa càng bùng cháy và ngày càng rực rỡ.

Họ đã không còn khả năng sống sót, nhưng vẫn còn niềm tin bất diệt.

Nhưng nhìn vô số tà tụ tập dày đặc vô tận xung quanh Thánh Ma Sơn, trong tim biết rõ hôm nay sẽ phải diệt vong.

Ngạo Phong đã hóa thành Thánh Ma Sơn, đến lúc họ phải đưa ra quyết định cuối cùng.

"Hi Hòa. Chúng ta đi thôi." Yến Tháp ngẩng đầu nhìn Hi Hòa, nghiêm túc nói.

"Tại sao lại là ta?" Hi Hòa hỏi.

"Ta sẽ khống chế Tinh Tú Tà Linh. Với tốc độ của nàng, nàng có thể thoát khỏi Bạch Hổ Giới."

"Không, chàng sai rồi. Ta không thể rời đi được. Thần thú Bạch hổ còn chưa hiện thân, chàng cho rằng nó sẽ để chúng ta rời đi sao?"

Hi Hòa vừa nói xong, đã nghe thấy một tràng cười điên cuồng.

"Nói hay lắm, Nguyên Phượng tộc trưởng. Ba ngươi các ngươi không ai có thể rời đi. Huyền Vũ, Thanh Long, Chu Tước đều vô dụng. Chỉ cần ta có thể giữ được các ngươi ở Bạch Hổ Giới, đoạt được Khai Thiên Tịch Địa của các ngươi, Bạch Hổ ta sẽ trở thành Trấn Thiên Đại Thần chí cao vô thượng, cai quản tứ cực trên trời, thần lực vĩnh viễn không suy kiệt."

Lời tuyên bố của thần thú Bạch Hổ khiến gương mặt của Yến Tháp và Hi Hòa trở nên tái mét.

Nếu Bạch Hổ thật sự đoạt được Khai Thiên Tịch Địa của họ, không chỉ nhân gian không thể thoát khỏi thiên tai, mà trong trận chiến với thiên đạo sau này, Bạch Hổ cũng sẽ trở thành trợ thủ đắc lực của thiên đạo, trong khắp nhân gian tam giới còn ai có thể chiến đấu được với nó.

Ngay lúc Yến Tháp đang suy nghĩ, Hi Hòa đột nhiên quỳ xuống bên cạnh, một tay ôm cổ y, hôn lên mặt y.

Cô cẩn thận hôn lên lông mày của y, đôi mắt, cuối cùng là hôn lên môi y.

Hơi thở của Hi Hòa nồng mùi máu tanh. Cả hai người đều bị thương nặng, không chỉ ngoài thân mà cả kinh mạch cũng ngũ tạng trong cơ thể cũng bị thương tổn nặng nề.

Bị lây nhiễm bởi sự nhiệt tình của Hi Hòa, Yến Tháp điên cuồng đáp lại, nụ hôn tràn ngập mùi máu.

Hi Hòa tuy có vẻ ngoài nóng bỏng, nhưng bên trong lại trong sáng như thiếu nữ, luôn kiềm chế và bao dung trong chuyện tình cảm, hoặc cũng có thể nói là rụt rè tựa như thiếu nữ.

Nhưng hôm nay, ngay khi cô biết cái chết là không thể nào tránh khỏi, những cảm xúc sâu thẳm trong lòng không cách nào kìm nén được nữa.

Yến Tháp là một nam nhân quyến rũ. Xuất thân từ huyết mạch Thủy Kỳ Lân, gương mặt lạnh lùng như tạc tượng, vẻ mặt lãnh đạm nhưng trái tim lại mềm mại và nhân hậu. Trong trận chiến Đế Giang, Yến Tháp sẵn sàng hy sinh vì Hi Hòa và dùng máu Kỳ Lân để thức tỉnh Hi Hòa.

Thất Thải Thần Quang ánh sáng thuần túy.

Mối quan hệ của Yến Tháp và Hi Hòa không phải yêu từ cái nhìn đầu tiên, cũng không phải tình yêu từ thời thơ ấu ngày đêm gắn bó bên nhau như A Lê và Ngạo Phong. Mối quan hệ của họ giống như một loại thỏa thuận nào đó.

Có lẽ loại thỏa thuận này đã tồn tại từ thời Long Phượng Đại Kiếp.

Ban đầu hai người chỉ tò mò và quan sát lẫn nhau, không có nhiều cơ hội ở riêng, cũng không giao tiếp nhiều.

Nhưng việc biết đến sự tồn tại của nhau, bản thân nó đã là nguyên nhân khiến tim phải đập loạn nhịp.

Có thể nhìn từ xa, nghe được đôi câu vài lời, đã thấy tâm hồn được an ủi.

Thân là thần thú Hỗn Độn, cảnh giới của họ đã vượt qua phàm tục. Họ không cần phải hẹn hò trai gái, cũng không cần những lời ngon tiếng ngọt.

Vì vậy, Yến Tháp và Hi Hòa vẫn luôn giữ im lặng.

Mãi cho tới trận chiến Đế Giang, Yến Tháp trao cho Hi Hòa Thất Thải Thần Quang, cho tới tận lúc chết cũng không thể bày tỏ tình ý của mình, khiến cho Hi Hòa nhận ra việc cô làm vô lí cỡ nào.

Không có ai không cần người yêu bầu bạn, cũng không có ai có thể trải qua sự cô đơn một cách bình yên.

Bình Luận (0)
Comment