Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 136 - Chương 136: Thái Độ Của Vương Gia (2).

Chương 136: Thái Độ Của Vương Gia (2).

“Vậy tu vị của Chương Phàm thì thế nào?” Tôi hỏi.

“Tôi không hiểu rõ về tu hành, nhưng đã từng nghe lão tổ nói một câu, hắn chắc hẳn là đang ở đỉnh cao chân khí sắp phá nhập huyền quan.

” Phật Gia đáp.

“Thật là một kế hoạch thâm độc.

” Tôi thấp giọng mắng mỏ một câu.

Chương Phàm đang gặp khó khăn trong tu hành, Anh Linh Đan này đối với hắn chính là cơ hội trời ban.

Nhưng hắn không những mang Anh Linh Đan đi, thuận tay mang luôn toàn bộ gia tài của Vương gia, thậm chí còn có luôn tuệ nhãn của Phật Gia.

Hiện tại sự việc này đã bị tôi nhìn thấu, tôi tất nhiên sẽ không để kế hoạch của hắn ta thành công.

Vương gia rất quan trọng đối với tôi, hơn nữa Phật Gia vốn đã là cô gái khổ mệnh nhất thế gian, nhân cách của tên Chương Phàm này quá hèn hạ đi, tôi sẽ không đứng yên nhìn Phật Gia rơi vào hố lửa.

Hơn nữa, nếu không có phân thủy kiếm của Vương gia, tôi cũng đã không thể vào cỗ quan trấn hồn, về phương diện này mà nói thì tôi đã nợ Vương gia một phần nhân quả.

Hiện tại Vương gia gặp nạn, vừa đúng lúc tôi tìm đến để làm rõ đoạn nhân quả này.

Nhưng mà hiện tại tôi chưa thể tiết lộ được, Chương Phàm tối nay sẽ quay lại để đưa thiệp cưới, tôi định gặp hắn ta rồi hãy nói tiếp đi.

Mao Sơn và Toàn Chân giáo đều là Đạo giáo lớn, thân phận hiện giờ của tôi là đệ tử của Toàn Chân giáo, không thể trực tiếp gây xung đột với hắn ta, chắc chắn phải tìm một cái cớ để nói về việc này.

“Tại sao cậu không hỏi tôi hôm đó đã thấy gì dưới nước?” Phật Gia hỏi.

“Nếu tôi đoán không sai, cô chắc là đã nhìn thấy một cỗ quan tài.

”“Cậu đã biết rồi à?” Phật Gia hơi ngạc nhiên.

“Ừm, tôi không những biết rồi mà còn đã đi vào trong đó rồi cơ.

”Bí mật đàm Cửu Long tuy đã được hé lộ, nhưng đối với người ngoài cuộc thì những chi tiết bên trong vẫn là một bí ẩn.

Bởi vì địa vị của Vương gia trong giới tu hành, tất cả sự việc diễn ra ngày hôm đó bọn họ lại một chút tin tức cũng không nhận được.

Nhiều nhất cũng chỉ là đoán ra nó có liên quan đến Hoàng Hà nương nương.

Còn cỗ quan trấn hồn, Ma Đạo Tổ Sư, Tạ Lưu Vân, họ không thể nào biết được.

“Cậu nói là cậu đi vào cỗ quan trấn hồn, vậy cậu nhất định cũng đã thấy bên trong có hai người đang chơi cờ rồi.

” Phật Gia nói.

“Cái gì?” Tôi há mồm kinh ngạc.

Ngàn vạn lần không nghĩ đến nhãn tuệ của Phật Gia lại lợi hại đến thế, đến cả thế giới nhỏ bên trong cỗ quan cũng nhìn thấy đó trời.

“Tôi đã nhìn thấy hai người đang chơi cờ, một người áo đen một người áo trắng, sau lưng mỗi người bọn họ đều cắm một lá cờ chiêu hồn, bên trên viết chữ MA và Đạo".

“Tôi không ngờ cô lại nhìn được nhiều như vậy.

” Tôi thở dài nói.

“Không những thế, tôi còn nhìn thấy bàn cờ của bọn họ.

Cậu nói đã vào trong đó, vậy hãy nói cho tôi biết hai người bọn họ ai là người thắng đi?” Phật Gia hỏi tôi.

“Là người áo trắng thắng.

” Tôi đáp.

“Sao có thể như vậy được? Lúc đó nhìn vào bàn cờ của bọn họ, người áo đen thắng mới đúng chứ.

”Thấy lời của Phật Gia thật kỳ lạ, tôi liền đem toàn bộ cảnh tượng hai người bọn họ chơi cờ kể hết cho Phật Gia một lần.

Chưa hết, tôi còn nói cho cô ấy biết hai người đó một người là Ma Đạo Tổ Sư, một người là thiên hạ hành tẩu của núi Long Hổ khi đó Tạ Lưu Vân.

“Không thể như vậy, dựa vào toàn cảnh bàn cờ lúc đó, người thắng phải là Ma Đạo Tổ Sư mới đúng, không biết giữa chừng có phát sinh chuyện gì dẫn đến tình thế đảo ngược hay không.

” “Có thể thắng thua sớm đã định, cho dù cơ quan của Ma Đạo Tổ Sư có chuyển mây thành mưa, cuối cùng cũng không thể thay đổi kết cục này.

” Tôi nói.

“Đúng vậy, đúng là không ai có thể thay đổi số phận.

” Phật Gia như nói với chính mình, bất giác thở dài.

Sau khi nói hết mọi chuyện với Phật Gia, cô nam quả nữ chung một phòng, bầu không khí ngày càng ngượng khùng, bắt đầu im lặng.

Ngay lúc này, Vương Hán Sinh tìm đến, đưa tôi đến nội môn gặp Vương gia lão tổ.

Diện mạo của Vương gia lão tổ trẻ hơn rất nhiều so với tưởng tượng của tôi, rất nhiều người tu hành biết mượn đao pháp thần thuật giúp trẻ mãi không già, Vương gia lão tổ này cũng không ngoại lệ.

Nhìn vẻ ngoài của ông ta so với Vương Hán Sinh rõ ràng còn trẻ hơn, nhưng sự thật là đã hơn chín mươi tuổi rồi nha.

Trong phòng ngoài Vương gia lão tổ ra còn có vài người trung niên, nhìn khí tức thần niệm của bọn họ thì chắc đều là người tu hành, có khi đều đã đạt tu vị chân khí.

“Phân thủy kiếm là bảo vật của Vương gia, cũng biết là sau này bị Tạ tiên sinh mang đi.

Nói thật lòng, sau khi biết được thân phận của Tạ tiên sinh, Vương gia đối với phân thủy kiểm đã chết tâm.

Lại không nghĩ tới Tạ tiên sinh lại có thể đem nó trả lại, trên dưới Vương gia cảm kích vô cùng.

” Vương gia lão tổ khách khí nói với tôi.

“Lão tổ khách sáo rồi.

”“Với thân phận hiện tại của Tạ tiên sinh, đáng ra Vương gia chúng tôi nên thiết yến tiếp đãi, chẳng may hôm nay Vương gia có việc, tiếp đãi không chu đáo mong được thứ lỗi.

”“Ồ, không biết là Vương gia có việc gì?” Tôi vờ như không biết, hỏi.

“Tối nay là tiệc đính hôn của Phật Gia và đệ tử của Mao Sơn phái, Chương Phàm.

” Vương gia lão tổ đáp.

“Cung hỷ.

Mao Sơn phái là một trong năm Đạo giáo lớn, tôi nghe nói Chương Phàm này còn là cháu trai của thiên hạ hành tẩu Chương Nhược Hư, Phật Gia cùng hắn kết hôn quả là chuyện nên chúc mừng.

” Tôi nói.

“Sao có thể nói là chuyện đáng mừng được, Vương gia trong thế tục vẫn là cái tên ít được biết đến, trong mắt của Đạo gia chẳng khác con kiến là bao.

Ngược lại đã làm khổ nha đầu Phật Gia của ta rồi.

”“Lão tổ, việc này thật sự không còn cách nào xoay chuyển ư?” Vương Hán Sinh lên tiếng hỏi.

“Như Tạ tiên sinh vừa nói, Mao Sơn phái nằm trong năm Đạo giáo lớn, Chương Phàm đến cầu hôn, đối với Vương gia mà nói đã là trèo cao rồi.

”“Hừ, nếu không phải vẫn chưa giải được lời nguyền của Bạch Cốt ác tướng kia, ai thèm trèo cao với Mao Sơn phái bọn họ chứ.

” Vương Hán Sinh tức giận nói.

Đối với hắn mà nói, Phật Gia còn quý hơn mạng sống, hắn là người không muốn thấy Phật Gia gả đi nhất.

“Vậy thì sao, chuyện này đã định xong, cho dù thiên hạ ai cũng biết Chương Phàm lấy lời nguyền của Bạch Cốt ác tướng ra để ép buộc Vương gia chúng ta, nhưng làm gì có ai dám vì chúng ta mà chấp nhận nguy hiểm ra mặt mạo phạm Chương Nhược Hư đây.

” Không biết cảm giác của tôi đúng hay không, tôi cảm thấy câu nói của Vương gia lão tổ có ý vị sâu xa, như là đang nói cho tôi nghe vậy.

“Đạo giáo trong thiên hạ nhiều như vậy, cũng đâu phải chỉ có một mình Mao Sơn phái có tiếng nói đâu chứ.

” Vương Hán Sinh nói.

“Tuy đúng là như vậy, nhưng với địa vị trong giới tu hành của Vương gia, chúng ta cũng không có cơ hội tiếp xúc với Đạo giáo lớn có thể đối đầu với Mao Sơn phái đâu.

” “Ai nói là không thể tiếp xúc, Tạ tiên sinh là đệ tử thân cận của thiên hạ hành tẩu Khương Tuyết Dương Toàn Chân giáo, cậu ấy không phải đang đứng trước mặt chúng ta hay sao!” Nói xong câu này, Vương gia lão tổ, Vương Hán Sinh, và tất cả những những người trong gian phòng này là đều đồng loạt nhìn về phía tôi đó!

Bình Luận (0)
Comment