Quang Thiên Sứ không được triệu hồi ra hoàn toàn, những gì được triệu hồi trong vòng xoáy vàng chỉ là một phần pháp thần thánh của cô. Tuy nhiên, điều này đã đại diện cho toàn bộ sức mạnh của cô, bởi vì dần như toàn bộ thần niệm của cô đều dồn vào pháp.
Điều không may là, vì bản thể không xuất hiện toàn bộ nên cô có thần lực nhưng lại không có đủ chiến lực để ngăn chặn một kiếm này của tôi.
Mắt Thần phẫn nộ nhìn tôi, đáng tiếc lúc này tôi đã hoàn toàn tỉnh táo.
Kiếm xuất không hối hận, Ngô chính là Ma đạo tổ sư!
Đột nhiên xảy ra động đất. Bất Chu Sơn chém xuống ngay giữa lông mày Quang Thiên Sứ.
Giống như một mảnh hổ phách màu vàng bị thặt thành từng mảnh, hào hoang thần thánh lan tỏa tứ phía.
Quang Thiên Sứ chỉ kịp gầm lên một tiếng giận dữ trước khi gương mặt kim sắc bị trọng kiếm Bất Chu Sơn đánh bại.
"Ta ghim ngươi đấy, Ma đạo tổ sư." Quang Thiên Sứ truyền tới trong lòng tôi một tia thần niệm trước khi rút lui.
"Thong thả không tiễn nha."
Một kiếm chém xuyên qua gương mặt của Quang Thiên Sứ, kiếm Bất Chu Sơn phát ra tiếng kim loại hưng phấn.
Đây là sự báng bổ trần trụi, người bị xúc phạm chính là cô con gái cao quý và kiêu hãnh của Thiên đạo, toàn bộ Thiên đạo sẽ phải xấu hổ về chuyện ngày hôm nay!
Vừa rồi cô ả đã gieo rắc sự sợ hãi vào trong đầu tôi bằng thần uy vô thượng của mình. Kiếm của tôi cũng đủ để lấy lại những gì đã mất. Chỉ là tôi không biết liệu nó có để lại bóng ma tương tự trong lòng cô ả hay không.
Hình ảnh phản chiếu của Quang Thiên Sứ bị phá hủy, đại quân Thiên quốc cũng chấn kinh, không thể ổn định trận quân.
Tôn quý vô song, kiêu nữ của trời. Gương mặt thần thánh bị người dùng kiếm chém vỡ, sau đó bị trục xuất khỏi Ma giới, khiến họ không thể hiểu được, rơi vào nỗi sợ hãi vô tận.
Đọa Thiên Sứ và Sí Thiên Sứ đều nhìn về phía tôi, mang đầy giận dữ và căm hận.
"Ma đạo tổ sư, ngươi có biết mình vừa làm gì không? Ngươi vậy mà báng bổ Quang Thiên Sứ!" Đọa Thiên Sứ lớn giọng tức giận mắng.
"Vậy thì làm sao?" Tôi bình tĩnh nói.
"Ngươi không chỉ mất đi cơ hội cứu vãn cuối cùng, mà ngươi còn khiến bản thân cùng gia đình và bằng hữu bị Thiên đạo nguyền rủa. Ma đạo tổ sư, điều chờ đợi ngươi chỉ là sự hối hận và tuyệt vọng vô tận." Sí Thiên Sứ nhìn tôi nói.
"Haha, ta thấy lúc này nên phải sợ hãi nhất chính là các ngươi!"
Nói xong, tôi lại giơ lên kiếm Bất Chu Sơn.
Hồn khôi của tôi lớn mạnh, trải dài bất tận. Mà hình ảnh phản chiếu của kiếm Bất Chu Sơn dài bốn vạn tám ngàn thước.
Kiếm dài quét ngang, kiếm khí lan rộng khắp thiên địa.
Một kiếm chém đứt cánh trái của Đọa Thiên Sứ, tiêu diệt hàng vạn tàn quân của Thiên cuốc.
Sau đó, tôi rút kiếm, lấy đà chém tới phía sau, một kiếm chém đứt cánh phải của Sí Thiên Sứ, đồng thời giết thêm hàng vạn tàn dư của Thiên quốc.
Hai thiên sứ mỗi người gãy mất một cánh, máu kim sắc đổ như thác chảy, tiếng than khóc vang vọng thiên địa.
Mà đây vẫn chưa phải kết thúc, kiếm Bất Chu Sơn lại vung lên. Kiếm Bất Chu Sơn lại phóng ra hai luồng kiếm quang chói mắt, cánh của hai thiên sứ lại gãy, vọng tiếng la hét từ trên trời rơi xuống.
Về tàn dư của Thiên cuốc, tôi đã diết hết toàn bộ, không để sót một ai.
Bước vào cõi m Dương Diệt Tuyệt, là dấu hiệu thăng thành bậc chí tôn.
Thân thể cùng linh hồn tôi thậm chí còn không thể sánh được với Vĩnh Dạ Quân, chứ đừng nói tới hai sinh vật chí tôn cấp thấp.
Trước đó tôi dùng một kiếm phá được hình ảnh phản chiếu của Quang Thiên Sứ, trục xuất khỏi Thái Cổ Ma Giới, điều này đã đánh tan tâm trí của hai thiên sứ. Cho nên đối mặt với sát kiếm của tôi, họ thậm chí còn không có cơ hội chống trả.
Thiên sứ gãy cánh, rới xuống vùng đất Ma giới.
Máu kim sắc chảy trên đất đen.
Thân là thủ phạm đã tiêu diệt toàn bộ Ma giới, tôi đã giao họ cho Ma giới xét xử.
Điều đang chờ đợi họ là cơn ác mộng nhuốm đầy máu kim sắc và sự báng bổ.
Kiêm Hà triệu tập vạn ma oán linh, trút cơn thịnh nộ trả thù lên cơ thể của hai thiên sứ.
Những oán linh Ma tộc đã chết xâm nhập cơ thể của hai thiên sứ, đầu độc tâm trí họ bằng ma ý, bóp méo suy nghĩ của họ, biến các thiên sứ thành ác ma.
Khi hai thiên sứ hoàn toàn rơi vào Ma đạo, Kiêm Hà tự mình xóa bỏ hồn thức của họ, biến họ thành người bảo hộ của Ma tộc, biến họ từ những Thần Quang Thiên Sứ của Thiên Quốc cao cao tại thượng, trở thành những ác ma thủ vệ.
Lúc này, trận chiến ở Ma giới kết thúc.
Thế nhưng, gần như toàn bộ vạn tộc Ma giới đều bị tiêu diệt, chỉ còn một số ít các Ma chủ vùng với mười vị Ma tướng cấp cao.
Điều quan trọng nhất là, Thánh Ma Sơn đã không còn ở Ma giới nữa. Từ nay về sau, Ma giới sẽ sống những ngày tháng như địa ngục, không còn khả năng sinh ra Ma tộc nữa.
Sau Thái Cổ Minh Giới, Ma giới lần nữa trở thành vùng đất chết chóc. Trong Thái Cổ tam giới, chỉ còn Thần Giới là chưa bị Thiên đạo tấn công.
Kiêm Hà bị thương nặng. Hai mắt vẫn chảy máu vì đau đớn trước thánh quang của Quang Thiên Sứ. Hồn thể tôi hóa về người thật, bước tới gần cô, lau vết máu trên mặt cô.
"Kiêm Hà. Em về nhân gian đi." Tôi nói.
"Không. Em từ chối." Kiêm Hà lắc đầu nói.
"Thần giới không thích hợp cho Ma tộc sinh tồn. Hiện tại cô bị thương, hãy tới Thập Vạn Đại Sơn ở nhân gian để mở lại Vạn Ma Điện, giúp Tuyết Dương bảo vệ Quy Khư."
"Em muốn ở lại chiến đấu với anh."
"Em ở lại, họ thì sao?" Tôi hỏi.
"Em sẽ mở cổng dẫn tới Thập Vạn Đại Thần, cũng giao nhiệm vụ quan trọng mở ra Vạn Ma Điện cho Ma Chủ."
Tôi suy nghĩ một lát, đồng ý với sự sắp xếp của Kiêm Hà.
Trận chiến ở Ma giới đã kết thúc, tiếp theo là trận chiến bảo hộ Thần giới.
Đối với nhân gian, vì nhân gian đại diệt cho cốt lõi hiện tại của vũ trụ, cũng nằm dưới sự bao phủ nặng nề của các quy luật thiên địa. Tôi tin rằng, trước khi Thần giới hoàn toàn sụp đổ, Thiên đạo sẽ không trực tiếp động tới nhân gian.