Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1405 - Chương 1405: Quân Đoàn Thiên Sứ (1)

Chương 1405: Quân Đoàn Thiên Sứ (1) Chương 1405: Quân Đoàn Thiên Sứ (1)

Thương thế của Kiêm Hà rất nhanh đã hồi phục, chỉ mất mấy ngày đã bình phục hoàn toàn.

Trong điện Chiến Thần của Nguyên Duệ có một sảnh nhỏ được dùng làm nơi nghỉ ngơi cho Kiêm Hà. Ban ngày chúng tôi từng người tự mình tu luyện, khi đêm xuống thời gian của tôi cơ hồ đều dành cho cô ấy.

Không phải vì Nguyên Duệ độ lượng, lý do thực sự là bởi vì Tạ Mạt và Tạ Lãng quá mức quấn quýt cô ấy.

Kỳ thực nếu nghiêm túc tính toán, tôi với Nguyên Duệ cũng chỉ có vài lần thân mật. Lúc trước hai người chúng tôi vốn là đạo bất đồng bất tương vi mưu(1), sau này tuy đã thổ lộ chân tình thề non hẹn biển lại ngại vì hai người hai nơi, ngay cả hai đứa nhỏ được sinh ra cũng là do máu huyết âm dương giao hòa.

(1) đạo bất đồng bất tương vi mưu ý chỉ những người không cùng chí hướng sẽ không thể đi cùng nhau.

Khi Tạ Mạt và Tạ Lãng còn nhỏ, hai chúng tôi còn cơ hội chung chăn chung gối, nhưng bây giờ Nguyên Duệ cả ngày bị chúng quấy rầy, ngay cả lúc ngủ cũng phải một đứa bên trái một đứa bên phải, quả thực chẳng dành ra được chút thời gian nào cho tôi.

Nguyên Duệ từng muốn tranh thủ lúc hai đứa nhóc ngủ say sẽ trộm lẻn đến phòng tôi, thế nhưng Tạ Mạt và Tạ Lãng trời sinh đã có thần niệm mạnh mẽ, Nguyên Duệ vừa động một cái ngay lập tức đã bị hai chị em ôm chặt lấy.

Rất nhiều lúc tôi nhìn thấy sự giận dỗi trong mắt cô ấy, thế nhưng tôi chẳng biết phải làm sao.

Tu đạo có thể chặt đứt thất tình lục dục, thế nhưng chúng tôi cũng chẳng phải loại đạo sĩ truy cầu đại đạo trường sinh bất tử, tất cả đều là những kẻ trọng tình trong thiên hạ, đối với loại dục vọng vì yêu mà sinh này trước giờ chưa từng cố ý đè nén.

Ngay cả Thùy Họa khi xưa ngưng tụ thành công thần cách Tử Thần cũng có loại ham muốn này.

Thích một người, trong lòng đương nhiên muốn được kề cận da thịt với người đó. Nếu không có suy nghĩ này, vậy thì không phải thực sự yêu thích.

Nguyên Duệ bị mấy đứa nhỏ quấn lấy, điều này đã cho tôi cơ hội được bù đắp nỗi áy náy trong lòng cho Kiêm Hà.

Cũng không phải hoàn toàn xuất phát từ áy náy, Kiêm Hà là một cô gái xứng đáng được yêu thương, cô ấy đối với tôi không chỉ có tình cảm sâu đậm vĩnh viễn không hối hận, còn có một khuôn mặt như họa và thân hình gợi cảm quyến rũ vô cùng.

Sau khi thương thế phục hồi, Kiêm Hà càng nhiệt tình hơn so với trước, trong lúc động tình đôi mắt hiện lên một ngọn Thánh Hỏa đang rừng rực cháy.

“Anh đang nhìn gì thế?” Thấy tôi ngắm cô ấy không chớp mắt, Kiêm Hà nhịn không được đỏ mặt hỏi.

“Đang nhìn ngọn Thánh Hỏa trong mắt em.”

“Thánh Hỏa?” Kiêm Hà ngạc nhiên hỏi lại.

“Kiêm Hà, ma cách của em có biến hóa gì không?” Tôi hỏi lại.

Kiêm Hà lập tức ngưng thần thể ngộ một phen, sau đó nhìn tôi lắc đầu nói: “Chẳng có biến hóa gì hết.”

“Huyền quan thì sao?”

“Cũng không có.”

Tôi cũng không tiếp tục hỏi cô ấy nữa, nếu Ma cách và huyền quan đều không có việc gì, vậy thì ảnh hưởng của Thánh Hỏa đối với cô ấy có lẽ đến từ nơi sâu thẳm trong tâm hồn.

Với thần niệm hiện giờ của mình, tôi hoàn toàn có thể trực tiếp thâm nhập linh hồn của Kiêm Hà để nghiên cứu tìm tòi một phen, thế nhưng tôi không hề làm như vậy.

Mỗi một người đều có bí mật của riêng mình, ngay cả khi bên cạnh là người thân mật nhất thì bản thân cũng có những cảm xúc riêng không muốn để lộ ra.

Tương ái rất quan trọng, thế nhưng tình yêu dù sâu đậm đến đâu cũng không thể thay thế sự tôn trọng.

Một khi tôi đi tra khảo linh hồn của Kiêm Hà, cô ấy sẽ không còn khả năng duy trì sự độc lập của mình nữa. Nếu là như vậy, tôi cũng không xứng làm đạo lữ của cô ấy.

Đáng tiếc, nếu lúc ấy tôi thật sự làm như vậy đã không dẫn đến chuyện xảy ra sau này.

Một ngày này, khi tôi đang ở vách đá Lôi Đình nằm ở phía Đông của Thần giới để lĩnh ngộ kiếm ý hỗn độn của Lôi Đình Vạn Quân, trái tim thất thải linh lung bỗng nảy lên một cái, sau đó bỗng có tiếng leng keng phát ra từ cấm bộ treo trên thắt lưng tôi.

Đôi cấm bộ này là Tuyết Dương tự nay làm, trước giờ tôi chưa từng gỡ nó ra.

Nguyên Duệ vì muốn thuận tiện liên lạc với tôi nên đã phong ấn một đạo thần niệm trong chữ Lan khắc trên ngọc quyết.

Nhận được tin tức của Nguyên Duệ, tôi lập tức phi thân bay về phía điện Chiến Thần.

Trong điện Chiến Thần, chúng thần Thái Cổ đã xếp thành hàng dài, trên mặt Nguyên Duệ lộ ra vẻ trang trọng nghiêm túc, mà vẻ mặt Thuần Quân như sắp sửa đón đại địch.

Thái Cổ Thần giới có nhãn tuyến trong vũ trụ hư không, nửa ngày trước, tám đạo vân đoan tường long(2) bỗng chốc mất tin tức, Thần giới không cách nào cảm nhận được sự tồn tại của chúng.

(2) vân đoan tường long: hoạ tiết rồng ẩn trong mây

Mộ Dung Nguyên Duệ dùng đạo Chiến Thần để thăm dò, cuối cùng phát hiện Thái Cổ Thần giới đang bị nguy cơ bao vây trùng trùng, không biết hiện giờ đang có bao nhiêu bậc đại năng Chí Tôn đang dùng thần niệm dò xét Thần giới.

Bình Luận (0)
Comment