Không một ai biết được tương lai, Thiên Đạo và Vận Mệnh đều không thể.
Chỉ có thể khẳng định một điều ấy chính là, nếu như không có người phá hủy pháp tắc trời đất, vậy thì tương lai vẫn sẽ như thế này.
Đây chính là nỗi đau trong lòng Thiên Đạo, ông ta có uy lực vượt qua cả thiên địa, thế nhưng lại phải sống trong thế giới bị xiềng xích bởi pháp tắc của trời đất.
“Phụ thân, con nuốt không trôi cơn tức giận này.” Quang Thiên Sứ Linh Lung nói.
“Con muốn tấn công Thần giới à?” Thiên Đạo hỏi.
“Minh giới và Ma giới đều đã trở thành vùng đất chết, cũng đến lúc phải tính toán với Thần giới rồi.”
“Được.”
“Hiện giờ Tạ Lan đang ở Thần giới, người không sợ con hủy huyền quan của hắn sao?” Quang Thiên Sứ hỏi.
“Nếu như hắn chết trong tay con, một tòa huyền quan đổ nát như vậy với ta mà nói chẳng đáng một xu.”
“Không phải người nói huyền quan của hắn là một thế giới đến từ tương lai sao?”
“Vậy thì còn phải xem tương lai có đáng để mong đợi hay không, bản thân ta không thể tự mình ra tay là bởi vì ta còn có chút mong mỏi đối với huyền quan của hắn. Nếu ta động thủ giết hắn sẽ rơi vào cạm bẫy nhân quả mà Vận Mệnh cố tình thiết kế cho ta. Chuyện này cũng tương tư khi xưa ta đồng ý với Côn tặng cho hắn một cơ duyên để hóa Bằng vậy.”
“Con hiểu rồi, có mưu đồ sẽ có nhân, có nhân ắt có quả, thế nên bất luận thế nào phụ thân người cũng nhất định không thể tự tay giết chết Tạ Lan, đây cũng là chân tướng giải thích tại sao hắn vẫn có thể sống sót cho đến giờ. Một khi người giết Tạ Lan sẽ ngay lập tức rơi vào vòng nhân quả luân hồi do Vận Mệnh tạo ra, từ đó mà nảy sinh vô vàn biến số.”
Thiên Đạo vẫn truy cầu sự ổn định, vì để lật đổ pháp tắc của trời đất ông ta đã nhẫn nhịn kìm nén sự lưu chuyển của vô số dòng thời gian, tuyệt không thể mắc một chút sai làm nào vào thời khắc quan trọng này.
Thế nhưng nếu Quang Thiên Sứ giết tôi thì lại là chuyện khác. Thế tôi chết trong tay cô ta thì chính là chứng tỏ thế giới tương lai trong huyền quan của tôi hoàn toàn chẳng đáng để mong chờ.
“Nếu con đã hiểu được tâm ý của ta, vậy còn đợi gì mà không làm đi.” Thiên Đạo tán thành, nói.
“Con lập tức chỉnh quân, ngày mai sẽ xuất binh tiến về Thái Cổ Thần giới.”
“Thần giới không thể ngăn nổi đại quân Thiên Sứ hào hùng bậc nhất Thiên Quốc của chúng ta, chỉ có điều, lần này con xuất quân có thể sẽ phải đối mặt với hung hiểm không ngờ tới.” Thiên Đạo nói.
“Nguy hiểm ở nơi nào?”
“Nhất khí hóa tam thanh của Tạ Lan không thể làm con tổn thương, thế nhưng có người có thể dập tắt được Thánh Hỏa, đó chính là họa sát thân.”
“Kẻ nào có thể làm con bị thương?” Quang Thiên Sứ nhướn mày hỏi.
“Thái Sơ Tử Thần Lâm Thùy Họa, Tử Thần đã đột nhập vào thế giới hy di, không những vậy còn gia nhập đại quân hy di. Cô ta chính là kình địch của con, không thể không đề phòng.”
“Phụ thân, nếu người đã biết được chuyện này, vì cớ gì còn không ra tay ngăn cô ta?” Quang Thiên Sứ thắc mắc.
“Thế giới hy di đã tồn tại nhiều năm như vậy, quả thực cũng đến lúc biến mất rồi. Hết thảy mọi chuyện đều cần có kết thúc, duy chỉ Thiên quốc mới có vĩnh hằng, ta vì sao phải ngăn cản nàng ta? Trong vũ trụ hư không chẳng biết có bao nhiêu kẻ thù của Thiên quốc đang âm thầm theo dõi, dù sao cũng phải cho bọn chúng một cơ hội thoát ra ngoài.”
“Nói như vậy, Tử Thần chính là một quân cờ mà người âm thầm sắp đặt?”
“Không, Tử Thần vốn cũng có uy lực vượt ra ngoài pháp tắc trời đất, ta không giết cô ta là bởi vì muốn nhìn xem người này có thể đi được bao xa, liệu có thể làm xáo trộn pháp tắc trời đất hay không?”
??
Quang Thiên Sứ chỉnh quân, khắp nơi trên Thiên quốc vang lên kèn lệnh chiến đấu.
Sau khi Vĩnh Dạ Chi Quân và Quang Minh Thánh Chủ lần lượt ngã xuống, toàn bộ thế lực và quân lực thuộc về bọn họ tại Thiên quốc lúc này đều về tay Quang Thiên Sứ.
Lần này xuất binh tiến đánh Thần giới, Quang Thiên Sứ huy động một nghìn bảy trăm vạn thiên binh, trong đó gồm bảy mươi hai vị Thiên sứ chiến tướng cấp sơ giai cùng với một số vị Tổng lĩnh Thiên sứ cấp cao có thể sánh với Đọa Thiên Sứ và Xí Thiên Sứ.
Ngoại trừ đại quân dưới trướng Quang Thiên Sứ còn có các vị Tổng lĩnh Thiên sứ và một số lãnh tụ của quân đoàn Thiên quốc, để đáp ứng lại lời hiệu triệu của vị công chúa này họ đã phái thêm tám trăm vạn binh lính tinh nhuệ.
Trong đội quân tinh nhuệ của Thiên quốc, một lần xuất binh này đã xuất ra mất một nửa, chỉ còn lại có năm lầu mười hai thành là chưa động tới.
Thiên quốc có năm lầu tương ứng với ngũ phương của trời, mỗi một lầu đều có một vị Chí Tôn công lực cao thâm khó dò trấn tọa, là quyền bính trấn quốc của Thiên Đạo.
Thiên quốc có mười hai thành, mỗi một vị Thành chủ đều là cao thủ Chí Tôn, mười hai thành này bao bọc xung quanh Thiên quốc, trở thành tường đồng vách sắt bảo vệ nơi này.
Thiên Đạo không gì không biết không gì không hay, môn hạ dưới trướng nhiều vô số, hệ thống thần minh thần phục ông ta cũng không thể đếm được.
Vì vậy mà có kẻ ngoại tộc như Thiên Sứ, cũng có đệ tử tu hành Đạo môn chính tông, có Vĩnh Dạ Chi Quân và Quang Minh Thánh Chủ, cũng từng có vị dị thần giống như Đế Thích Thiên.
Thậm chí, ở Thiên quốc còn có cả bậc cao thủ sót lại của Thái Cổ Tiền Dân
Một tòa Thiên quốc cỏn con thế nhưng lại đem toàn bộ Thần Ma khắp cửu thiên thập địa chư phương thu cả vào lưới, nằm dưới sự khống chế của Thiên Đạo.
Vốn dĩ Thiên Đạo muốn phái vị Thiên sứ Thẩm Phán Quân tấn công Thần giới, thế nhưng vừa rồi Quang Thiên Sứ bị Ma giới sỉ nhục, vừa hay đúng lúc cô nàng thỉnh mệnh xin được ra quân.
Để phối hợp với lần xuất binh này, Thiên Đạo đã dùng sức mạnh tối thượng của mình để triệu hoán cánh cổng Thiên quốc dẫn thẳng tới Thần giới, hai nghìn năm trăm tinh binh trực tiếp giáng lâm từ trên trời.
Bản thân Quang Thiên Sứ có sức mạnh Chí Tôn, những vị Tổng lĩnh Thiên sứ và thủ lĩnh quân đoàn đi cùng cô ta lần này cũng chẳng thua kém cấp bậc Chí Tôn là bao.
Mà ở Thái Cổ Thần Ma không một người nào đạt đến cảnh giới Chí Tôn, bịnh lính dưới trướng càng khó bề so sánh đại quân tinh nhuệ của Thiên quốc.
Ngày thảm sát của Thần giới đang đến gần.
“Ma Đạo Tổ Sư, ta ngược lại muốn xem xem ngươi sẽ dùng cái gì để bảo vệ vợ đẹp con xinh của mình. Trận chiến lần này ta muốn ngươi phải đau thấu tâm can, nhận hết mọi tủi nhục, sau đó xương cốt lại bị ta đem nghiền ra thành tro bụi, dùng Thánh Hỏa thiêu đốt cả linh hồn.”
Cũng trong lúc Quang Thiên Sứ âm thầm thề nguyền, Tử Thần Thái Sơ đã dẫn dắt đại quân hy di rời khỏi Vực Sâu Tịch Diệt.
Mục tiêu của Quang Thiên Sứ là Thái Cổ Thần Giới, mà hướng đi của đại quân do Tử Thần thống lĩnh cũng là Thái Cổ Thần Giới.
Hành động của Tử Thần Thái Sơ kinh động khắp vạn cổ hư không, mà lần hành quân này của Quang Thiên Sứ cũng khiến tinh hà vạn giới phải rung chuyển.
Trong lúc nhất thời, không biết có bao nhiêu vị đại năng đang dõi mắt nhìn chằm chằm về phía Thái Cổ Thần giới.
Kẻ khiến bọn họ phải kiêng dè là Thiên Đạo, thế nên bọn họ cũng đang nóng lòng muốn thăm dò xem giới hạn mấu chốt của Thiên Đạo là ở đâu.
Quan trọng hơn cả chính là, bọn họ đang âm thầm đánh giá xem vị Ma Đạo Tổ Sư đến từ nhân gian kia liệu có năng lực đại diện cho chúng sinh để chống lại Thiên Đạo hay không.