Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1415 - Chương 1415: Phá Quân Trở Về (2)

Chương 1415: Phá Quân Trở Về (2) Chương 1415: Phá Quân Trở Về (2)

Mặc dù Quang Thiên Sứ rất ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của Phong Thần nhưng cô ta lại không thèm để Phong Thần vào mắt.

Trong đội quân thiên sứ có hàng chục cường giả chí tôn, nên dù Thái Sơ Phong Thần tham chiến cũng không thể thay đổi được gì.

Tuy nhiên, sự xuất hiện của Phong Thần có thể ngăn chặn sức mạnh hủy diệt nổ ra từ trận chiến giữa hai đội quân trên Thần Giới, từ đó cô ấy có thể bảo vệ mạng sống của chúng sinh trong Thần Giới.

Phong Thần nói kiếm của tôi có thể bảo vệ Thần Giới, nhưng thật ra, Thần Giới cũng không thể tiếp tục tồn tại nếu thiếu đi sự bảo vệ của cô ấy.

"Tử Thần, Ma Đạo Tổ Sư, Thái Cổ Thần Vương, Phong Thần... Ngày phán xét của các ngươi đã đến. Vùng đất này phải được thanh lọc. Dù cho các ngươi có sám hối cũng không thể rửa sạch tội lỗi của mình đâu. Chỉ có cái chết mới có thể cứu rỗi tâm hồn bị vấy bẩn của các ngươi mà thôi!”

Quang Thiên Sứ lần lượt gọi tên chúng tôi, ngọn lửa thánh linh thiêng bùng cháy rực rỡ, giống như một vị thẩm phán uy nghiêm vừa mới xuất hiện.

Ba đội quân đồng loạt hô hào đằng sau lưng cô ta, khí thế cũng như sức mạnh của bọn chúng lại tăng gấp đôi.

Thấy vậy, Phong Thần lập tức triệu hồi pháp trượng của mình, luồng gió thần hùng mạnh tuôn trào cuồn cuộn trải rộng khắp trời đất, tạo ra kết giới ngăn cản quân uy đổ bộ xuống đại lục Thần Giới.

Được giải thoát khỏi sự đàn áp đáng sợ của thiên uy, chúng sinh trong Thần Giới mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, đội quân của Thần Giới vẫn không thể nhanh chóng khôi phục sức chiến đấu được.

“Tạ Lan, xem ra đội quân của em không thể làm được gì rồi.” Nguyên Duệ thở dài u rũ nói.

"Mọi chuyện cứ giao cho anh."

Phong Chủ đã phô diễn sức mạnh, cơn gió thần chia cắt trời đất, nhưng chỉ dựa vào mỗi mình Phong Thần thì không đủ sức bảo vệ an toàn cho Thần Giới.

Việc tiếp theo phải tùy thuộc vào tôi, sau đó tôi dùng pháp Nhất Khởi Hóa Tam Thanh tách chiến hồn làm hai, đi về phía hai đứa nhỏ Tạ Mạt và Tạ Lăng đang được Thuần Quân bảo vệ chặt chẽ.,

Chiến hồn trông giống hệt tôi, hai đứa nhỏ mở to đôi mắt tò mò nhưng không hề sợ hãi, còn để tôi ôm vào lòng.

Một trong hai chiến hồn ôm lấy Tạ Mạt, một cái còn lại ôm lấy Tạ Lăng, sau đó cả hai chia nhau ra đi về phía cực bắc và cực nam của Thần giới.

“Tạ Lan, anh định làm gì vậy?” Nguyên Duệ nhìn thấy tôi bế hai đứa trẻ lên, bản năng của người mẹ nhạy cảm phát hiện ra điều không ổn, bèn hốt hoảng hỏi tôi.

"Em từng nói muốn bảo vệ toàn bộ Thần Giới, một mình em không thể làm được điều đó, vì vậy hãy để cả nhà chúng ta cùng nhau hợp sức, mới có thể làm tốt việc này."

Khi chiến hồn đến cực nam của Thần Giới, Tạ Lăng cảm nhận được trường lực âm cực chí tôn tại đây, ngay lập tức kích hoạt sức mạnh Chúc Chiêu trong huyết mạch của mình.

Cùng lúc đó, Tạ Mạt kích hoạt sức mạnh U Huỳnh trong huyết mạch của mình ở cực bắc của Thần Giới.

Hai sức mạnh cường đại bộc phát, toàn bộ Thần Giới lập tức được sức mạnh U Huỳnh và Chúc Chiêu kết nối lại.

Nhưng mà nếu chỉ đơn giản như vậy, vẫn không thể bảo vệ được địa tuyến của Thần Giới. Để bảo vệ hoàn toàn các địa mạch của Thần Giới khỏi bị đội quân thiên sứ phá hủy, âm dương phải tương tác và hòa quyện vào nhau.

Cơn gió thần hùng mạnh của Phong Thần đã phân tách trời và đất, nên trách nhiệm điều phối âm dương chỉ có thể trông cậy vào chiến hồn của tôi thôi.

Lúc này, hai chiến hồn nắm chặt thanh kiếm, đâm sấm ngữ của kiếm vào giữa hai cực.

Kiếm đạo vĩnh hằng bộc phát vô số áo nghĩa tối thượng, khiến sức mạnh U Huỳnh và Chúc Chiêu bắt đầu lưu chuyển.

m dương dung hòa, âm dương bổ trợ.

Toàn bộ địa mạch Thần Giới được cá thể âm dương bao bọc lấy, tạo thành trận pháp thủ hộ kiên cố nhất từ trước tới nay trong lịch sử của Thần Giới.

Chỉ cần chiến hồn của tôi còn tồn tại, thì không gì có thể lay chuyển được địa mạch của Thần Giới.

Sau hoàn thành mọi việc, bổn tôn tôi cầm kiếm bay thẳng lên không trung, đứng cạnh Thùy Họa.

Hai chúng tôi im lặng không nói lời nào, cũng không có gì để nói.

Chỉ cần hai chúng tôi còn sát cánh chiến đấu bên cạnh nhau, liền sẽ có can đảm đối đầu với mọi kẻ địa trên thế gian này.

"Tạ Lan, anh chắc chắn sẽ không bao giờ biết em đã gặp ai ở Hy Di Giới đâu." Thùy Họa lạnh nhạt nói.

“Em đã gặp ai cơ?” Tôi tò mò hỏi.

"Anh cứ nhìn phía sau đi."

Màn sương chết chóc vẫn bao phủ phía sau Thùy Họa, nhưng mấy chốc tôi đã cảm nhận được luồng khí tức quân uy mạnh mẽ, mang đậm hơi thở lạnh lẽo thấu xương của cái chết.

Hy Di, là nguồn sức mạnh chết chóc đáng sợ nhất trên thế gian này.

Khí tức Hy Di bất diệt đã thành lập nên đội quân Hy Di hùng mạnh, xứng đáng được mọi kẻ thù kính trọng.

Họ được người khác tôn trọng không chỉ vì họ sở hữu sức mạnh chiến đấu bất khả chiến bại, quét sạch mọi vật cản đường, mà còn vì mục đích họ được sinh ra là để đón nhận cái chết, rồi trở thành những kẻ bị lãng quên để quay về hư không vũ trụ!

Phía sau tôi, hàng vạn quân Hy Di đồng loạt bước ra từ đám sương mù dày đặc, nồng nặc mùi chết chóc.

Dẫn đầu là hai nữ tướng, một người khoác lên trang phục trắng như tuyết, người còn lại thì mặc trang phục đỏ như ngọn lửa đang rực cháy.

Tôi nhìn vào là người phụ nữ mặc đồ trắng trước tiên, khi nhìn thấy cô ấy, tôi bất chợt nhớ đến Tuyết Dương, cô ấy cũng có đôi lông mày dịu dàng thùy mị, nhưng trong đáy mắt lại lóe lên tia sáng trí tuệ, sát phạt quyết đoán.

Sau đó, tôi nhìn sang người phụ nữ mặc trang phục đỏ thẫm kia, ngay lập tức tôi đã bị chấn động bởi sát khí ngùn ngụt bao quanh cơ thể cô ấy.

Sức mạnh chiến đấu của người phụ nữ mặc áo đỏ không lợi hại lắm, nhưng sát khí bất khuất trong mắt cô ấy đã đủ trấn áp mọi kẻ thù, khiến tôi nhớ đến một câu thành ngữ trong sách: “Tam quân khả đoạt soái dã, thất phu bất khả đoạt chí dã.”*

(*) Trước ba quân, có thể cướp cờ, đoạt tướng nhưng không thể cướp đoạt ý chí của người dân bình thường

Nếu trên đời này có một loại người, bất kể thân phận của người đó là gì, chỉ cần người đó xuất hiện, liền có thể trấn áp được ý chí chiến đấu của kẻ khác.

Mà người có thể diễn dịch sát ý mãnh liệt đáng sợ, đồng thời hấp thụ tà khí của hàng vạn quân Hy Di vào một cơ thể, rốt cuộc có tồn tại hay không, và người đó là ai đây?

Câu trả lời tất nhiên là có có, và chỉ có thể là một duy nhất mà thôi.

Tôi sửa soạn quần áo cho thật chỉnh tề, đứng trang nghiêm trước mặt người phụ nữ mặc đồ đỏ.

Khi cô ấy bước đến gần tôi, tôi lập tức cúi người hành lễ: "Ma Đạo Tạ Lan, xin bái kiến Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn.”

Bình Luận (0)
Comment