Với sức mạnh của Thùy Họa, tuyệt đối không thể chỉ dựa vào Minh Hà hóa đao quét được cả Thập Nhị Thiên Sứ Bồn Nguyên.
Lí do cô làm được là nhờ cô đã nhận được giúp đỡ từ Phong Chủ.
Trận chiến bắt đầu, Phong Chủ dùng oai nghiêm Phong Thần, phân cách trời và đất, bảo vệ chúng sinh Thần giới.
Nhưng chiến cục ngay từ đầu đã nằm ngoài tầm kiểm soát. Năng lượng hủy diệt bùng nổ, sự va chạm được tạo ra bởi sự hỗn loạn hỗn độn khiến hư không không ngừng vỡ vụn, tới mức Phong Chủ cũng không thể phân cắt hoàn toàn.
Trận chiến ngày càng khốc liệt. Khi quân Hi Di bị đánh bại, sau khi quân thiên sứ lần lượt hóa thành chiến hồn, màn trời cuối cùng tan vỡ, ngày tận thế của Thần giới cũng đến.
Năng lượng hủy diệt rơi xuống mặt đất như sao băng, xen lẫn ánh sáng thiên phạt và sám hối. Khi quang mang kim sắc chiếu xuống thân thể của thần tộc, thể xác và thần hồn của họ sẽ bị đốt thành tro.
Kim quang dày đặc và năng lượng hủy diệt đan xen thành sợ, tạo thành Lưới Thiên Phạt.
Lưới trời lồng lộng, thưa nhưng khó thoát. Chúng sinh Thần giới không có nơi trốn thoát, trong phút chống có không ít thần hồn bị diệt, không ít cơ thể hóa thành cát bụi, không biết bao nhiêu Thần tộc bị tiêu diệt.
Phong Chủ không thể chống lại Lưới Thiên Phạt do quân thiên sứ tạo ra, nên cô chỉ có thể dùng toàn lực bảo vệ điện Chiến Thần.
Những thứ còn sót lại ở điện Chiến Thần là những tinh anh của Thần giới, cũng như ngàn vạn quân Thần giới. Nếu điện Chiến Thần vẫn còn trụ lại sau khi thảm họa kết thúc, thì Thái Cổ Thần Giới trong tương lai vẫn có thể mở ra lần nữa. Nếu ngay cả điện Chiến Thần cũng bị phá hủy, vậy thì Thần giới cũng nối bước Minh giới và Ma giới, trở thành tử địa.
Trăm dặm quanh điện Chiến Thần, dù Phong Chủ có dùng hết sức cũng không thể bảo vệ chu toàn bên trong.
Vẫn may lúc này Mộ Dung Nguyên Dệ đã dẫn chúng thần dùng ánh sáng chúng thần để chống lại Lưới Thiên Phạt, đồng thời Thuần Quân cũng dùng Tam Phiến Kiếm Hải để gia tăng phòng thủ cho điện Chiến Thần.
Thùy Họa ở trên không gặp nạn, mấy người Nguyên Duệ đều cảm nhận được.
"Chủ mẫu, xin lỗi." Phong Chủ nói.
"Đi đi." Nguyên Duệ hiểu rõ lời của Phong Chủ.
Trong mắt Phong Chủ, sống chết của Thùy Họa còn quan trọng hơn cả Thần giới.
Cũng giống Ma đạo tổ đình cung Vô Danh, trong mắt nhiều đệ tử Ma đạo thì cung Vô Danh còn kém xa so với Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn.
Nên sau khi Phá Quân chết, họ thà cùng chìm đắm với cung Vô Danh.
Phong Chủ bay vào không trung giúp Thùy Họa thoát khỏi vòng vây thì Thần giới sẽ mất đi sự bảo hộ mạnh mẽ. Nhưng có những việc cô buộc phải làm. Cô không thể giương mắt nhìn Thùy Họa chết mà không cứu.
Phong Chủ rời đi, áp lực chúng thần tăng gấp bội.
Các tòa nhà của điện Chiến Thần bắt đầu sụp đổ dữ dội. Lưới Thiên Phạt lúc nào cũng có thể một lưới bắt gọn chúng thần.
"Chiến thần bệ hạ. Phong Thần rời đi, chúng ta e là không thể chống cự được bao lâu." Chủ Thương Ma nói.
"Tận sức làm, nghe thiên mệnh." Mộ Dung Nguyên Duệ bình đạm nói.
Thân là Thái Cổ Thần Vương, an nguy của Thần giới đối với cô cũng quan trọng như tính mạng. Cô không phải người vô tình, khi xưa sẵn sàng vì Tiên đạo nhuộm máu Côn Luân, vì Thần giới cũng sẽ như vậy.
Huống hồ mạng của cô vốn là được Chiến Thần tộc cứu, cũng từng hứa sẽ bảo vệ Thần giới.
Thân phận chủ mẫu Ma đạo không trói buộc cô quá nhiều. Trong thâm tâm cô cũng biết địa vị chủ mẫu này còn xa mới so được với Thùy Họa trong lòng đệ tử Ma đạo.
Mộ Dung chính là người như vậy. Sẽ động tình, nhưng sẽ không làm việc theo cảm tính.
Cô có đặt nguy cơ sống chết của Thùy Họa vào trong mắt. Tuy hai người họ không ưa nhau, nhưng nếu thật sự xảy ra chuyện, họ nhất định sẽ mạo hiểm tính mạng của mình để cứu đối phương.
Tử Thần Quy Khư vừa hôn, khiến Nguyên Duệ hiểu được, họ mới là chị em có tâm ý tương đồng nhất.