Chỉ tiếc là, chính vì tâm ý tương đồng nhất nên Nguyên Duệ hiểu rõ, cho dù cô ấy không ra tay thì Thùy Họa cũng sẽ không trách cô ấy.
Nguyên Duệ vì Thần giới đã từ bỏ việc cứu giúp Thùy Họa, Kiêm Hà lại không thể nào giúp được, Thuần Quân cũng vậy.
Nhưng Nguyên Duệ chỉ dùng một câu để xua tan suy nghĩ trong lòng họ.
"Tạ Mặc Tạ Linh sẽ cùng Thần giới tồn vong."
Sau khi nghe điều này, Kiêm Hà và Thuần Quân không còn cách nào ngoài thu hồi thần niệm từ trên không trung, trở về nghiêm túc bảo vệ điện Chiến Thần.
Thùy Họa tuy nặng tựa núi cao, nhưng Thánh Tử Thánh Nữ cũng quan trọng như vậy.
Nếu điện Chiến Thần bị phá hủy, Thần giới sẽ trở thành tử địa, Thánh Tử Thánh Nữ đã thâm nhập Thái Cổ Lưỡng Cực, tất nhiên cũng sẽ bồi táng.
Với sự xuất hiện của Lưới Thiên Phạt, vùng đất Thần giới cũng bắt đầu xuất hiện thay đổi mạnh mẽ.
Mặt đất nứt ra, tạo ra những vực sâu tự nhiên.
Núi non sạt lở, nước biển tràn vào.
Mặt đất dùng tốc độ mắt thường cũng nhìn thấy được mà dần bị phá hủy, được đúc lại.
Hai thể hồn khu của tôi đang cố gắng liều mạng kích hoạt kiếm khí, kích phát sức mạnh của U Huỳnh Chúc Chiếu để ổn định thảm họa này.
Nhưng dủ sao thì Tạ Mặc Tạ Lăng vẫn còn quá nhỏ, chỉ có được khí lực Tiên Thiên Thái Dương và Tiên Thiên Thái Dương của Ngự Sứ. Cho dù là m Dương tương trợ lẫn nhau, cũng không thể ổn định được địa mạch của Thần giới.
…
Phong Chủ bay lên Cửu Thiên, đúng lúc gặp Thùy Họa đao hóa Minh Hà.
Khi quân Hi Di không ngừng bị diệt, năng lượng tử vong Thùy Họa hấp thụ càng mỏng manh, phải dùng đao hóa Minh Hà để ngăn chặn sát ý từ phản chiếu của Thập Nhị Thiên Sứ Bổn Nguyên.
Ngặt nỗi Thái Cổ Minh Hà cũng không thể cắt đứt được toàn bộ sát ý.
Vì Minh Hà đã không còn là Minh Hà khi xưa nữa. Minh Hà của trước đây cực kì linh động, du tẩu giữa hai luồng khí âm dương, Kinh Vị phân rõ. Sau khi vũ trụ trước đó sụp đổ, Minh Hà lúc này tựa như một con giun sắp chết, nửa phần hơi thở linh động cũng không còn.
Nếu không phải vì điều này, khi ấy Thùy Họa cũng không chiến đấu với Vĩnh Dạ Quân và Quang Minh Thánh Chủ vất vả như vậy. Thùy Họa lúc này không có chiến lực của Tử Thần Thái Sơ ở trạng thái hưng thịnh, lại không có tương trợ từ Minh Hà, đây mới là sự bi ai lớn nhất của cô ấy trong trận chiến này.
Thần mâu Phong Chủ như điện, trong nháy mắt đã nhìn thấu tình cảnh khó khăn của Thùy Họa và cách phá vỡ thế cục, trong lòng nảy sinh một thoáng do dự.
Một đời dâng hiến Ma đạo, chưa từng dành lại chút gì cho người yêu, Huyền Minh là chấp niệm lớn nhất trong quãng đời còn lại của cô.
Bản thân Vũ Thần Huyền Mih chỉ là một thần minh cấp thấp của Thiên Đình trong nhân gian tam giới. Nhưng vì đã gánh chịu chấp niệm lớn nhất từ Phong Chủ, cũng trở thành hạt giống lực lượng thần thông mạnh mẽ nhất kích hoạt Phong Chủ.
Chỉ cần xương cốt của Huyền Minh được ném vào Minh Hà, Phong Chủ liền có thể hóa thành Thái Sơ Hạo Đãng Thần Phong, dùng một tia thần tính cuối cùng của Thái Sơ Hạo Đãng Thần Phong để kích hoạt Minh Hà.
Nhưng nếu làm vậy, sự tiếc thương của cô với Huyền Minh sẽ trở thành nỗi tiếc thương vĩnh viễn.
"Huyền Minh, nếu có kiếp sau, tôi làm mưa cô làm gió, để cô tùy ý rơi lệ!"
Phong Chủ thầm niệm một câu, sau đó mở ra huyệt thần đình.
Sau đó, một thi thể nữ toàn thân bạch y bị cô ném vào dòng Minh Hà.
"Phong Thập Bát, cô điên rồi. Cô muốn làm gì!" Thi thể nữ rơi vào sông, liền nghe thấy tiếng Thùy Họa giận dữ quở trách.
"Ma đạo có thể không có Phong Thập Bát tôi, nhưng không thể có Lâm Thùy Họa cô."
"Cô…"
Thùy Họa muốn nói thêm gì đó, nhưng Phong Chủ không cho cô cơ hội.
Khi Huyền Minh chìm sâu vào Minh Hà, Phong Chủ liền hóa thành Hạo Đãng Thần Phong, nhập vào Minh Hà.
Minh Hà cuồng vũ, tựa như hắc long.
Tiếng rồng gầm vang vong thiên địa, long uy làm rung chuyển khoảng không vũ trụ.
Phản chiếu của Thập Nhị Thiên Sứ Bồn Nguyên đã trấn áp toàn bộ thần uy của Thùy Họa, chỉ chờ đánh bạo cô từng chút một, mạt sát ý chí và thần hồn của Thái Sơ Tử Thần.
Ngào ngờ Thái Sơ Phong Thần đột nhiên hóa thân thành Hạo Đãng Thần Phong, dùng một tia thần tính cuối cùng kích hoạt Minh Hà.
Minh Hà thức tỉnh, Âm Dương niết bàn.
Thùy Họa gầm lên trong cơn thịnh nộ, quét sạch phản chiếu của Thập Nhị Thiên Sứ Bổn Nguyên. Cơn thịnh nộ tràn ngập sát ý tới nghẹt thở, hoàn toàn nhất chìm toàn bộ bọn họ.