Tôi từng nghe một truyền thuyết về đạo sĩ và hồ ly, vị đạo sĩ này ẩn cư lánh đời, trong lúc đi tìm một động phủ nơi rừng sâu để chuyên tâm tu hành thì vô tình lạc vào động hồ ly vào một đêm mưa gió.
Từ đó hồ ly và đạo sĩ chung sống cùng nhau. Linh căn của con hồ ly này yếu kém vô cùng, đạo sĩ ngày ngày đều niệm kinh truyền đạo nhưng nó vẫn không thể nào hóa thành hình người.
Tới khi vị đạo sĩ kia đã tu hành chính quả gặp được tiên duyên, lại nhìn hồ ly vẫn như cũ chưa thế hóa hình, cuối cùng ông ta bèn quyết định từ bỏ mối tiên duyên này. Sở dĩ như vậy là bởi trong lòng đạo sĩ có mối bận tâm, nguyện dùng quãng đời còn lại bầu bạn với hồ ly cũng không nhẫn tâm thành tiên rời đi.
Sau khi đạo sĩ chết, hồ ly đã lập bia mộ cho ông ta. Khoảnh khắc bia kia hoàn thành, hồ ly cuối cùng cũng hóa thành hình người, trở thành một vị tuyệt đại giai nhân.
Thái Sơ vốn chẳng có Vũ Sư, nhưng nếu đã có gió, vậy nhất định sẽ có mưa.
Hạo Đãng Phong Thần là ngọn gió tự do tùy ý, còn mưa là mối bận tâm duy nhất của gió. Gió cuốn mưa bay, thứ gió thổi vốn chẳng phải là mưa, là Phong Thần đang nhẹ nhàng vuốt ve làn tóc dịu dàng của Vũ Sư.
Tự do khi đạt đến tuyệt đối là một loại tội ác, chỉ những người trong lòng có xiềng xích mới có thể lĩnh ngộ ý nghĩa thực sự của sự tự do.
Sai lầm lớn nhất của Vũ Sư Huyền Minh trong cuộc đời này là không gia nhập Ma đạo. nếu không, chuyện giữa cô và Phong chủ đã không có kết cục như bây giờ.
Xác của Huyền Minh chìm vào Minh Hà đã kích phát sợi dây xiềng xích sâu trong đáy lòng Phong chủ. Thái Sơ Thần Phong tự do phóng đãng không gì có thể kiềm chế trong nháy mắt liền trở nên điên cuồng, cuốn theo đầy trời mưa gió hòa vào trong Minh Hà.
Minh Hà thức tỉnh hóa thành một con rồng đang giận dữ gầm thét, cơn phẫn nộ của Thùy Họa bùng lên, mắt đỏ như sắp nứt ra, vung vẩy Minh Hà quét sạch kính tượng của mười hai vị Thiên Sứ.
Kính tượng bản nguyên của Sí Thiên Sứ kêu thảm một tiếng, sau đó sụp đổ vỡ tan hòa vào trong Minh Hà.
Nước sông Minh Hà dập tắt ngọn hỏa diệm của Sí Thiên Sứ, thế nên kính tượng của ông ta tan vỡ đầu tiên.
Sau khi kính tượng bị hủy, sĩ khí của đại quân Thiên Sư thuộc chủng tộc Sí Thiên Sứ ngay lập tức liền tụt xuống đáy dốc, chiến lực giảm mạnh.
Chiến Thiên Sứ gầm lên một tiếng, muốn nhảy ra khỏi Minh Hà,
Minh Hà như rồng, cho dù Chiến Thiên Sứ có nỗ lực đột phá vòng vây thế nào thì đúng vào thời khắc ông ta sắp sửa thoát ra cũng sẽ bị con rồng kia gầm lên một tiếng, sau đó đánh ông bắn ngược về phía Minh Hà.
Chẳng mấy chốc Chiến Thiên Sứ đã bị Minh Hà làm cho ướt sũng.
Nước sông Minh Hà băng lạnh thấu xương thấm vào trong khôi giáp của ông ta, từng chút một ngấm vào da thịt cốt tủy, dập tắt ngọn lửa bản nguyên.
Cuối cùng, kính tượng bản nguyên vốn có chiến lực cường đại nhất cũng phải tan vỡ hoàn toàn chỉ bởi Minh Hà.
Kính tượng bản nguyên của Sí Thiên Sứ và Chiến Thiên Sứ sụp đổ đã làm tiêu hao nguyên khí của Minh Hà, thế nhưng cái chết của bọn họ lại làm cho Minh Hà tràn ngập sát khí tử vong.
Thiên Sứ vốn chẳng nhập ngũ hành, thế nhưng bọn họ không thể thoát khỏi tạo hóa âm dương. Mà Minh Hà vốn được sinh ra tại vùng đất m Dương Diệt Tuyệt, chết chóc điêu linh, âm dương câu diệt.
Theo vũ điệu sát phạt điên cuồng của Thùy Họa, Minh Hà đang bày ra một bữa tiệc chết chóc.
Kính tượng bản nguyên của Thiên Sứ thi nhau sụp đổ, một kẻ cũng đừng mong trốn thoát.
Sau khi kính tượng bản nguyên của vị Thiên sứ cuối cùng là Trí Thiên Sứ bị sụp đổ, sát khí của Minh Hà đã lên đến đỉnh điểm
Lúc này đây Minh Hà đã trở thành vũ khí giết người khủng khiếp nhất trong vũ trụ, mà tương tự, sát khí của Thùy Họa cũng nhờ có sự hi sinh của Phong chủ đã đạt đến cảnh giới báo thù cao nhất.
Phong chủ đã hi sinh hết thảy chỉ để đánh thức Minh Hà.
Mà thứ đầu tiên cô ấy lựa chọn hi sinh chính là chấp niệm suốt một đời của mình – Huyền Minh Vũ Sư.
Đệ tử Ma đạo trọng tình trọng nghĩa, tình cảm của Phong chủ trong lòng Thùy Họa rõ ràng hơn ai hết, thế nên khi cô nhìn thấy Phong chủ đem thi thể của Huyền Minh trầm xuống Minh Hà, cơn phẫn nộ khổng lồ cứ như vậy mà ùn ùn kéo đến.
m Dương Tịch Diệt của Minh Hà cũng không ngăn nổi nỗi bi thương của Phong chủ.
Thùy Họa chỉ có thể đem toàn bộ lửa Phục Thù nhen lên, thiêu đốt đại quân Thiên Sứ.
“Đao sắc diệt sinh mệnh, sức mạnh thương hồn linh.”
“Thiên Đạo có thể phân xử, có thể đưa ra phán quyết, Tử Thần cũng chẳng muốn gì nhiều, ta chỉ cần các ngươi chết sạch.”
Con rồng Minh Hà giận dữ đang thỏa sức chém giết trên hư không, Tử Thần vừa tức giận, nghìn vạn hồn linh đã tổn thương.