Thùy Họa thờ ơ nhìn nữ yêu bất tử, muốn nhìn thấu lai lịch của cô ta, cuối cùng lại thở dài một hơi.
"Ta không phải Thái Sơ Tử Thần, ngươi không cần hành lễ với ta." Thùy Họa nói.
"Tử Thần không thể sống lại, nhưng Quỷ Cang tồn tại cùng với quy luật thiên địa. Nhìn thấy Quỷ Cang như nhìn thấy Tử Thần. Trong khoảng không vạn cổ, thực lực vi tôn. Tu vi của ta kém xa so với cô, càng không thể không có phép tắc được."
"Ngươi cũng không cần tự coi nhẹ bản thân. Ta hôm nay tới cũng không phải vì để làm khó ngươi."
"Nhưng là vì Nữ Oa?" Nữ Yêu Bất Tử hỏi.
"Oa Đế có thể tới đây, có thể thấy bà đã hoàn toàn cắt đứt nhân quả ở nhân gian. Một khi nhân quả đã cắt đứt, nhất cử nhất động của Ma đạo khi xưa sẽ không tiếp tục truy cứu nữa. Hôm nay ta tới là để hỏi ngươi, Thiên Lộ ở đâu?"
"Các ngươi muốn đi tới đất nước của Thiên đạo?" Nữ Yêu Bất Tử kinh ngạc hỏi.
"Không sai."
"Ngươi không tìm nhầm người. Ta biết đất nước của Thiên đạo ở đâu."
"Xin cho ta biết." Tôi chắp tay nói.
Lúc tôi không lên tiếng, thần niệm của Nữ Yêu Bất Tử đều đổ dồn vào Thùy Họa. Lúc này cô ta quay sang tôi, nhìn tôi thật sâu, trong mắt có chút mê man.
Cứ nhìn một lúc lâu, phải tới khi Thùy Họa dùng thần uy cảnh cáo tôi với vẻ mặt không hài lòng, Nữ Yêu Bất Tử mới thu hồi tâm thần, cong eo thon, uyển chuyển hành lễ với tôi, nhất mực cúi đầu, đại lễ còn lớn hơn cả với Thùy Họa.
Trong miệng nói: "Thiếp thân Bạch Tinh Tuyết, bái kiến Ma đạo tổ sư."
Tôi vội đáp lễ nói: "Tạ Lan chẳng qua là một phàm phu tục tử nhân gian, không có thần cách trên người, không nhận được đại lễ này của cô."
"Đáng giá. Ngài đáng giá hơn cả Tử Thần." Nữ Yêu Bất Tử nói.
Thùy Họa hừ lạnh, vẻ mặt không vui.
Nữ Yêu Bất Tử lập tức giải thích: "Tử Thần bệ hạ tự nhiên không gì sánh bằng. Ta nói như vậy là có nguyên nhân."
"Nguyên nhân là gì?" Thùy Họa hỏi.
"Mời hai vị đi cùng ta."
Tiếp đó, tôi và Thùy Họa đi theo Nữ Yêu Bất Tử Bạch Tinh Tuyết vào trong thần điện yêu tộc của cô ta..
Thần điện lầu quỳnh điện ngọc trùng trùng điệp điệp, tiên khí phiêu phiêu, hơn hẳn phồn hoa của Thiên Đình.
Khiếm khuyết duy nhất đó là nơi này quá yên tĩnh, hoang vắng hơn nhiều so với cung Quảng Hàn của Hằng Nga Tiên Tử.
Bạch Tinh Tuyết không giới thiệu gì thêm mà dẫn chúng tôi vào thẳng tầm cung của cô ta.
So với thần điện yêu tộc, tẩm cung của Nữ Yêu Bất Tử cực kì đơn giản, vậy mà chỉ có một khoảng đình quán, ba gian trúc xá.
Nữ Oa vẫn đi theo chúng tôi, tới trước cổng đình viện thì dừng bước.
"Thiếp thân sống ở đây rất lâu, mấy vạn năm nay chưa từng gặp người ngoài. " Nữ Yêu Bất Tử nói.
"Nói đi. Muốn chúng ta ở đây làm gì?" Thùy Họa lạnh lùng nói.
"Hai vị vào xem sẽ biết."
Đẩy cửa bước vào gian trúc xá ở giữa, trước mặt là một thần miếu cao nửa người, trong miếu có một bức chân dung được thờ.
Người trong tranh có gương mặt tuấn mỹ, giữa hai lông mày có chút ý cười, khóe miệng hơi nhếch lên.
Nhìn mi mục trìu mến, trong mắt lại ẩn chứa sự thờ ơ và mệt mỏi dường như không cách nào lay chuyển được.
Tôi và Thùy Họa nhìn nhau không nói nên lời.
Bởi vì chúng tôi đều biết người trong bức tranh này, chính là Đạo Tổ Ma đạo Tạ Mạt Lăng.
Tôi lúc này mới hiểu tại sao Bạch Tinh Tuyết lại có biểu cảm đó khi nhìn thấy tôi. Vì tôi có cùng một số mệnh với Ma đạo tổ sư, ngay cả ngoại hình của chung tôi cũng có phần tương đồng, nên nhìn thấy tôi cũng như nhìn thấy ông.
Ba tấm chân dung của Ma đạo tổ sư đã được lưu truyền trong nhân gian. Với thần uy của ông, căn bản không có năng lực tới tinh cầu này, cũng không đáng để Bạch Tinh Tuyết lập miếu thờ ông, còn cất giữ chân dung.
Câu hỏi đặt ra là, nếu không phải Đạo Tổ thì đó là aii?
"Y là ai?" Thùy Họa chỉ tay vào tượng thần, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Tinh Tuyết hỏi.
Bạch Tinh Tuyết lắc đầu nói: "Ta cũng không biết y là ai."
"Cô không biết sao?" Thùy Họa hỏi.
"Nói cũng buồn cười. Tên của tôi là y đặt, thuật trường sinh bất tử cũng là y dạy cho tôi, nhưng tôi không biết y là ai. Bức chân dung này là tôi vẽ khi y rời đi."
Nói xong, Bạch Tinh Tuyết quay đầu nhìn tôi nói: "Tôi luôn cảm thấy ngài rất giống y. Ta mời hai vị tới, cũng là xem hai người có thể nói ra lai lịch của y hay không."
"Vấn đề này nếu là ở nhân gian hỏi ta, ta có thể cho cô biết tên của y, thậm chí tất cả những câu chuyện về cuộc đời y. Ở nơi này hỏi, ta không có cách nào cho cô biết câu trả lời chính xác. Bởi vì theo hiểu biết của chúng ta, y không có năng lực tới được nơi này." Tôi nói.
"Vậy y ở nhân gian tên là gì?" Bạch Tinh Tuyết lập tức hỏi.
"Đạo Tổ Ma đạo Tạ Mạt Lăng."
"Có khi nào là cố ý thay đổi thân phận, rồi tới nhân giới không?"
Đối mặt với câu hỏi của Bạch Tinh Tuyết, tôi và Thùy Họa cùng rơi vào trầm mặc.
Chúng tôi cho là đã giải đáp được mọi bí ẩn về Đạo Tổ, nhưng cho tới khi nhìn thấy bức chân dung này, chúng tôi mới nhận ra bí ẩn về thân thế không chỉ giới hạn ở nhân gian.
Nghĩ lại cũng thấy rõ ràng. Có thể tạo ra một Ma đạo đối địch với Thiên đạo, Đạo Tổ nhất định là một người có lai lịch rất lớn.
Có lẽ Đạo Tổ cũng tới từ Cổ Giới, nhưng chỉ thay đổi thân phận giống như Thiên đạo.
Nghĩ tới đây, tôi hỏi Thùy Họa: "Trong kí ức về cái chết của Thái Sơ Tử Thần, Cổ Giới có nhân vật nào giống Đạo Tổ không?"
"Không có." Thùy Họa lắc đầu nói.
"Nói vậy thì chúng ta cũng không thể khẳng định y chính là Đạo Tổ của chúng ta đúng không? Có lẽ chỉ là trùng hợp mà tôi. Dù sao chúng ta cũng chưa từng nhìn thấy Đạo Tổ thật sự."
"Tạ Lan, muốn biết y cùng Đạo Tổ có phải là cùng một người không rất đơn giản. Chúng ta chưa từng gặp ông ấy, nhưng có người đã gặp rồi. Và em chắc chắn người đó chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể biết y có phải là Đạo Tổ của chúng ta hay không."
"Em nói tới Cửu U Nữ Đế?" Tôi hỏi.
"So với Nữ Đế, mối quan hệ giữa người đó và Đạo Tổ gần gũi hơn rất nhiều."
"Rốt cuộc là ai?"
"Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn!"