Côn Bằng chao đảo trên bờ vực, không thể chống lại sức hút đang nuốt chừng mọi thứ từ Vực Thẳm Hi Sinh.
Phía dưới, sức mạnh thôn phệ hình thành vòng xoáy khổng lồ, sau khi nhận được máu hiến tế từ vô số sinh linh, vòng xoáy lớn thực tủy biết vị lại thôn phệ càng nhiều sinh linh hơn.
Côn Bằng không thể trốn thoát, từ từ rơi xuống.
Ngay cả chúng sinh y cõng cũng chỉ có thể cùng rơi xuống với y, không thể rời khỏi lưng Côn Bằng.
Thùy Họa rút Minh Hà Đao, cố gắng dùng sức mạnh của Minh Hà Đao để vượt qua vòng xoáy, giúp Côn Bằng thoát khỏi hiểm cảnh. Nhưng dù có cố gắng thế nào, lưỡi đao Minh Hà lại như trâu bùn chìm dưới biển, không có dấu hiệu quay lại.
A Lê bắn Hắc Ám Triều vào trong vòng xoáy, tiễn rơi như mưa, cũng không tạo ra một chút dao động nào.
Xòng xoáy lớn xoay nhanh, xẽ nát cơ thể to lớn của Côn Bằng.
Không ai có thể ngăn chặn nó, cũng không ai có thể trốn thoát.
Nỗi sợ hãi dần lất át mọi thứ, nhóm người không ngừng tụ lại ở giữa Côn Bằng.
Họ như đang náu mình trên chiếc thuyền trôi giữa đại dương bao la, vô lực mất phương hướng.
Lúc này đã không còn thần minh nào nữa. Quy luật lực lượng tuy vẫn còn, nhưng họ cũng chỉ như những đứa trẻ không có sức chống trả trước sức mạnh thôn phệ điên cuồng của vòng xoáy.
Thùy Họa cúi đầu xinh đẹp kiêu hãnh, Phá Quân thu ánh mắt kiên quyết trở về.
Tử Dục Nữ Đế không còn cao quý tựa tinh tú, ý chí chiến đấu trong mắt Tây Vương Mẫu cũng dần tiêu tan, Tạ Lưu Vân đã không còn bình tĩnh, Khương Tuyết Dương cũng cau mày, Địa Tạng Vương Thiên Tôn cũng không còn pháp quyết…
Để lại chúng sinh với một tiếng thở dài và nỗi bi ai.
Việc nên làm đều đã làm. Thiên đạo đã chết, Thiên Quốc biến thành vùng đất ngày tận thế. Toàn bộ thuộc hạ của Thiên đạo đều bị giết chết với cái giá phải trả là ngàn vạn người đã chết.
Nhưng khi Hư Không Quân tới, tất cả những việc họ làm đều là vô ích.
Không ai có thể chống lại ý chí của Hư Không Quân, giống như năm xưa chúng sinh không dám đối mặt với Thiên đạo.
"Là do chúng ta không có đủ can đảm sao?" Mộ Dung Nguyên Duệ hỏi.
Cô là Chiến Thần, thông hiểu đạo của Chiến Thần, hiểu rõ nhân tâm nhân tính.
Cô tin thất bại này là do sự yếu đuối từ bản chất con người, và vấn đề chính là dũng khí của họ.
"Không phải như vậy. Không ai có thể làm tốt như những người ở đây. Ta từng hóa thành chúng thần ở Cổ Giới, các ngươi có ý chí và quyết tâm mà không vị thần nào có được. Các ngươi là những dũng sĩ mạnh mẽ nhất trong vũ trụ này, là những ngọn núi kiên cường nhất, cũng là những vì tinh tú rực rỡ nhất." Đạo Thần nói.
"Nhưng chúng ta vẫn thất bại." Thùy Họa trầm mặc nói.
"Tử Thần bệ hạ. Người thất bại không phải các cô, là nó. Nếu ngay cả Thái Sơ Tử Thần cũng mất đi dũng khí, vậy thì cuộc chiến này hiển nhiên đã vượt quá tầm kiểm soát của nó." Đạo Thần nói.
"Nó mà ngài nói là?" Tử Dục Nữ Đế hỏi.
"Bản thân quy luật thiên địa."
Trận chiến chúng sinh với trời, ý chí của chúng sinh là hiện thân của quy luật thiên địa.
Hiện tại trận đấu đã kết thúc, ý chí của quy luật thiên địa sắp cạn kiệt, không còn sức ngăn cản Hư Không Quân xuất hiện.
Côn Bằng vẫn đang rơi xuống, ma vật bắt đầu từ đáy vực thẳm xông lên.
Những ma vật này mang vẻ ngoài hung dữ xấu xí, thân thể to lớn. Hầu hết chúng đều mang sừng trên đầu, hai cánh trên lưng, miệng phun ra lửa và cái đuôi kéo dài từ phía sau.
Ngọn lửa xanh tà ác bao trùm cơ thể ác ma của chúng, thiêu đốt dòng chữ tà ác trên cơ thể chúng.
Có những ác ma khỏa thân, có những ác ma mang giáp trên người.
Trong mắt chúng là những lời nguyền rủa độc ác, trong miệng phát ra những tiếng gầm hủy diệt từ địa ngục.
Điều quan trọng là chúng không thuộc về thế giới của chúng tôi.
Chúng tới từ vực thẳm hư không, được Hư Không Quân triệu hoán tới thế giới này.
Trước đó chiến ý của Thùy Họa và những người khác đều xuống dốc, dũng khí cũng mất đi, vì họ đã đánh mất mục tiêu và đối mặt với hư không vô tận.
Lúc này những ác ma tới từ thế giới khác xuất hiện, chúng đang khơi dậy linh hồn và lòng dũng cảm của họ.
Chỉ là trận chiến tiếp theo sẽ vô cùng tàn khốc. Chắc chắn sẽ có rất nhiều người phải chết.
Mỗi một ác ma từ hư không đều có chiến lực chí tôn, chúng tới đây chính là để hủy diệt.
Chúng không chỉ giết, mà còn phải đuổi tận giết tuyệt.
Thùy Họa là người đầu tiên ra tay, nhanh chóng dùng đao chém đầu ác ma bay lên từ dưới vực sâu. Con quỷ có cơ thể hoàn mỹ, vảy trên cơ thể đều được chúc phúc từ vực thẳm, tràn đầy sức mạnh, bùng lên ngọn lửa xanh tà ác.
Nó không có tên, là chủng vật hoàn toàn xa lạ với thế giới của chúng tôi. Cánh cổng Hư Không tựa như vết nứt từ địa ngục, vậy cứ gọi nó là ngục thú.
Ngục thú sử dụng ma thương hai đầu, một đầu màu đỏ, đầu kia màu lục.
Ma thương dài ngàn thước, sức công phá hủy diệt mạnh mẽ, đến mức thần linh cũng phải khiếp sợ.
"Giết."
Thùy Họa một đao chém xuống, ngục thú dùng mũi giáo đỏ chặn lại.
Chỉ nghe một tiếng vang lớn, Minh Hà Đao chém mạnh lên thần thương, nhưng chỉ ép nó lùi về sau mười thước. Đối với thân hình khổng lồ của nó, khoảng cách chục thước này gần như là bất động.
"Lực lượng thật mạnh mẽ."
Thùy Họa thầm thở dài, ra tay càng thêm tàn nhẫn.
Chiến đấu trong vực thẳm, cô đem toàn bộ sức mạnh thần uy của mình hóa thành sức mạnh và tốc độ, Minh Hà Đao chỉ dùng làm vũ khí cận chiến.
Điều này giúp cô phát huy tối đa sức mạnh hủy diệt.
Thùy Họa lại chém một đao, địa ngục thú lại dùng thương cản lại. Không ngờ lần này Thùy Họa sử dụng hóa thân Liên Hoa, đòn tấn công trực diện chỉ là hư ảnh phân thần đánh lực hướng khi cô đưa hư ảnh khác nhanh chóng lao xuống tấn công từ sau lưng địa ngục thú, cũng lần nữa giơ Minh Hà Đao lên.
"Giết."
Gầm lên một tiến cuồng loạn, Thùy Họa lần nữa tạo ra cảnh tượng rúng động tâm can trong mắt tam giới chúng sinh.
Một đao rạch xuống vai và lưng địa ngục thú, lưỡi đao dài hẹp cắt thẳng vào cơ thể địa ngục thú, bùng lên ngọn lửa tà ác vô tận.
m Dương Tuyệt Diệt Đao, vô cùng mạnh mẽ.
Thùy Họa nghiến răng rút đao ra, lưỡi đao sắc bén đâm vào lưng địa ngục thú như chẻ tre.
Cho tới khi địa ngục thú hoàn toàn bị chém làm đôi, nó nổ tung thành hai khối thịt lớn cháy rực lục hỏa, rơi xuống vực thẳm hư không.
Hành động của Thùy Họa mang lại dũng khí vô tận cho mọi người.
Côn Bằng tiếp tục rơi xuống, đụng phải ngày càng nhiều địa ngục thú. Mọi người bắt đầu trận chiến đẫm máu btrong tuyệt vọng vô tận.
Cho dù là chịu cảnh diệt tuyệt, cho dù là rơi vào địa ngục.
Xin cứ để chúng tôi dùng chém giết để kết thúc, chiến tử trên chiến trường và không bao giờ nhìn lại.