Trong khi mọi người đang đi theo Côn Bằng khi chiến đấu và rơi vào vực thẳm hư không, vùng trời phía trên vực thẳm xuất hiện hai cơn lốc xoáy đen trắng.
Cơn lốc đen trắng vừa nuốt chửng luồng linh khí thuần khiết từ đất trời, đồng thời cũng không ngừng hút lấy năng lượng hắc ám từ sâu trong vực thẳm hư không.
Luồng khí linh khí thuần khiết là nguồn năng lượng sinh mệnh của vũ trụ được tập hợp từ các pháp tắc của trời đất. Năng lượng hắc ám là năng lượng tà ác đã bị pháp tắc trời đất trấn áp trong quá khứ.
Trong trận chiến cuối cùng, đã không có sự phân biệt giữa thiện và ác, trên trời hay dưới đất nữa
Bất luận là công lý hay tà ác, ánh sáng hay bóng tối, hỗn loạn hay trật tự, tất cả đều phải tập hợp lại, cùng chống lại lại sự ra đời của Hư Không Quân.
Pháp tắc trời đất đã tiêu hao hết mọi cái giá, người điều khiển cơn lốc đen trắng đó chính là Nam Hoa Chân Nhân.
Vực sâu hư không nuốt chửng mọi thứ phía dưới, lốc xoáy đen trắng lại muốn kéo Côn Bằng quay trở lại để cứu vãn mọi thứ.
Nhìn vào cơn lốc xoáy đen trắng trên đầu, Mộ Dung Nguyên Duệ rơi vào trầm tư, phát ra lời triệu hồi U Huỳnh cùng Chúc Chiếu đang huyết chiến anh dũng với địa ngục.
Hai đại thần thú trông thấy lốc xoáy đen trắng không thể ngừng lại, hai thần thú mỗi người gầm lên một tiếng dài rồi bay lên trời, hòa vào hai luồng lốc xoáy đen trắng.
Sau khi hai đại thánh thú lần lượt dung hợp vào lốc xoáy đen trắng, lốc xoáy đen trắng cuối cùng cũng đã có thể nối liền với nhau, tạo thành một hình âm dương ngư hoàn hảo, chính là Thái Cực.
Nếu chúng ta coi khoảng không hỗn loạn vô tận không có trước sau, không có trái phải, không quá khứ, không tương lai, không trung tâm và không ranh giới là Vô Cực, thì thứ duy nhất có thể tạo tác ra thứ gì đó từ hư vô và cứu rỗi hư không chính chỉ có thể là Thái Cực.
Thái Cực Đồ xuất hiện, cuối cùng tôi cũng hiểu được thân phận của Nam Hoa Chân Nhân, xác nhận sự suy đoán của mình.
Cô ấy là người tạo ra cũng vừa là nguồn gốc của sự hủy diệt. Nếu cô ấy không ở lại thế giới của chúng ta, vậy thì Hư Không Quân sẽ không để mắt đến mảng thế giới này và thậm chí có thể ông ta vĩnh viễn không bao giờ đến với thế giới của chúng ta.
Người đầu tiên tới là Nam Hoa, sự có mặt của Thiên đạo cũng chỉ để xác định tọa độ của cô.
Cái gọi là Hư Không Quân chính là chúa tể của sự sống vĩnh cửu vô tận. Còn người được gọi là Nam Hoa Chân Nhân thực chất là chủ nhân của linh cảm Tiên Thiên Thái Cực.
Bản chất của trận chiến này là cuộc chiến giữa Thái Cực và Vô Cực.
Họ đã chiến đấu trong vô số vũ trụ, vô số vị diện thế giới, mà bây giờ họ đã đến vũ trụ của chúng ta để tiến hành trận chiến cuối cùng.
Người bị liên lụy là tất cả chúng sinh trong vũ trụ, từ sâu bọ đến thần linh, từ thực vật đến mặt trời, mặt trăng và vì sao, tất cả mọi thứ đều không thể tránh khỏi liên quan đến trận chiến Thái Cực - Vô Cực.
Trước đó thì Thùy Họa và tôi cũng đã đưa ra một số phỏng đoán, nhưng chúng tôi chỉ nghĩ rằng Nam Hoa nhận lệnh từ Côn Bằng mang một hạt giống từ vũ trụ bên ngoài đến. Mọi chuyện xảy ra ở Nhân gian tiếp theo đó đều đến từ một giấc mơ của Nam Hoa, trong giấc mơ đó cô ấy đã tiên đoán về những gì xảy đến với Ngân gian.
Bây giờ xem ra Nam Hoa không phải người tạo ra giấc mơ mà là kẻ trộm giấc mơ.
Vì để né tránh sự truy đuổi của Hư Không Quân, Chủ Vĩnh Sinh, cô ấy đã ẩn náu trong vũ trụ của chúng tôi và coi vũ trụ của chúng tôi như một mông cảnh của mình.
Khi Thái Cực Đồ xuất hiện cũng là lúc Nam Hoa tỉnh dậy từ giấc mơ.
Bây giờ tôi hiểu ra thì vẫn chưa quá muộn, bởi vì nhiều thứ sẽ cho dù mình có biết trước được sự thật thì vẫn sẽ diễn ra theo đúng ý muốn của cô ấy.
Khi Nam Hoa và tôi chia tay, tôi nói với cô ấy rằng hãy bảo vệ Côn Bằng thật tốt, tôi cũng giao tất cả chúng sinh trên lưng Côn Bằng lại cho cô ấy.
Trong lịch sử quá khứ, Nam Hoa đã không chỉ thất bại một lần, nên cô ấy không thể không sống ký sinh từ hết giấc mơ này đến giấc mơ khác.
Khi tỉnh dậy sau một giấc mơ cũng là lúc giấc mơ tan vỡ.