Sau khi bùa dịch chuyển bị bóp nát, người tôi bị sức mạnh thời không bủa vây, ngũ cảm lục thức bị niêm phong, cả người ngay lập tức chìm sâu vào trong bóng tối vô tận…….
Đợi đến khi tôi tỉnh lại lần nữa, người đã xuất hiện trong pháp trận dịch chuyển, vừa mở mắt liền nhìn thấy sư phụ tôi Khương Tuyết Dương.
Lúc này sắc trời đã tối, toàn thân cô ấy đều là hạt tuyết, mái tóc thanh tú đều đã bị hoa tuyết phủ trắng.
“Tạ Lan, tôi biết mà, cậu nhất định sẽ quay trở lại!” Khương Tuyết Dương mỉm cười nói.
Vừa nói xong câu này, cô ấy nhanh chóng quay mặt đi.
Cho dù động tác rất nhanh, tôi vẫn phát hiện ra giọt nước mắt long lanh lướt qua trong mắt của cô ấy.
Pháp trận dịch chuyển này nằm tại Bí Cảnh Tuyết Vực, không giống như tiên khí lượn lờ quanh năm bốn mùa như xuân ở tổ đình Tiên đạo, mà là trời đông gió tuyết.
Lúc này xung quanh pháp trận dịch chuyển ngoài đệ tử giữ cửa của Tiên đạo Côn Lôn ra, thì chỉ có mỗi mình Khương Tuyết Dương.
Tuyết bao phủ chưa tới đầu gối cô ấy, mà bên cạnh cô ấy không có một dấu chân nào.
Có thể thấy được, cô ấy đã ngây ngốc đợi tôi ở đây bao lâu rồi, lại vừa lo lắng cho tôi bấy nhiêu.
Lòng tôi rất cảm động, nếu không phải lo ngại luân lí sư đồ, lại cố kỵ đệ tử Tiên đạo đang đứng xung quanh, tôi thật sự muốn ôm lấy cô ấy vào lòng.
“Bây giờ cậu ra ngoài rồi, cũng không tính là muộn, nếu trễ thêm một ngày, thì tôi thấy tiên tử Côn Lôn xinh đẹp không có duyên với cậu rồi đó.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Sư phụ, bây giờ đã tiến hành đến cửa ải nào rồi?” “Ngày mai chính là ngày cuối cùng của khảo hạch Tiên đạo rồi đó.
” “Vậy vẫn còn kịp.
” Khương Tuyết Dương nói với tôi, lần này hơn bảy trăm vị đệ tử Nhân đạo đi vào trong Bí Cảnh tham gia khảo nghiệm sinh tồn, chỉ còn lại không đến một trăm người sống sót trở ra ngoài.
Toàn Chân giáo chúng tôi, tính thêm tôi cũng chỉ có ba người còn sống.
Tôi nghe xong thì sững sờ, tuy rằng sớm biết sự tàn khốc của Côn Lôn chọn rể, nhưng cũng không nghĩ tới lại thảm thiết đến vậy.
Đệ tử Nhân đạo hy sinh trong lần này, chỉ có một phần rất nhỏ là bị Ma thú ở trong đó giết chết, đa số đều chết trong tay người đồng đạo.
Một là vì, Khương Tuyết Dương và phủ Thiên Sư phân tranh, hai bên độc chiếm riêng cả một nửa giang sơn đạo môn, vốn dĩ rất dễ xảy ra xung đột.
Hai là vì, Côn Lôn tiên tử ở đời này quả thực có được dung mạo làm chúng sinh điên đảo.
Từ xưa ngôi nhà ấm áp là mồ chôn của anh hùng, anh hùng phẫn nộ vì hồng nhan.
Đừng nói vốn dĩ đã là thế lực đối địch, cho dù là đồng môn xuất sư cũng sẽ thành huynh đệ tương tàn.
So với cảnh tượng tranh cãi ồn ào trước khi bước vào Bí Cảnh, Tiên đạo Côn Lôn bây giờ yên tĩnh hơn rất nhiều.
Tử thương nghiêm trọng như thế, đả kích này đối với Nhân đạo thật quá lớn.
Phong cảnh Côn Lôn có đẹp đến đâu, cũng không còn ai có tâm trạng thưởng thức nữa.
Quay về chỗ ở, tôi gặp được hai vị sư huynh của Toàn Chân giáo, bọn họ nhìn thấy tôi trên mặt liền lộ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc.
“Lúc trước bọn ta còn đến khuyên Khương hành tẩu mấy lần, cô ấy vẫn cố chấp muốn đứng ở đó đợi đệ, nói đệ nhất định sẽ ra khỏi chỗ đó.
” Người nói lời này tên là Lâm Phi, là cao thủ cảnh giới huyền quan của Toàn Chân giáo.
“Khương hành tẩu ba ngày không ăn không uống không động đậy, chỉ vì đợi ngươi, Tạ Lan, khảo hạch của Tiên đạo vào ngày mai ngươi nhất định phải giành được vinh quang về cho cô ấy đó!" Người này chính là một trong hai vị lão đạo mà Khương Tuyết Dương từng trêu chọc, tên là Hồ Tử Chi.
“Đạo hành của đệ kém cỏi không bằng Lâm sư huynh và Hồ sư thúc, giành được vinh quang cho Toàn Chân giáo vẫn phải nhờ cậy vào hai vị mới đúng nha.
” Tôi vừa nói câu này, trên mặt hai người họ lập tức lộ ra thần sắc vô cùng cổ quái.
“Khụ khụ, sư đệ chắc là vẫn chưa biết, hai người bọn ta đã bị loại rồi.
” Khuôn mặt già nua của Hồ Tử Chi đỏ ửng nói.
“Hừ, ai ngờ khảo hạch của Tiên đạo lại xảo quyệt đến vậy, không kiểm tra tu vi đạo pháp chỉ đánh giá tâm cảnh.
” Lâm Phi rất căm hận nói.
Nghe bọn họ nói xong tôi mới biết, khảo hạch lần này của Tiên đạo Côn Lôn vậy mà lại được tiến hành trong động tâm ma.
Đạo môn có cách nói Trảm Tam Thi, động tâm ma này từng là nơi cao nhân Tiên đạo dùng để loại bỏ tâm ma.
Bên trong lục dục mơ mơ màng màng, toàn bộ là ảo ảnh tâm ma.
Bởi vì người tham gia khảo hạch lần này đều không có ai ngưng tụ ra nguyên thần, mà thức thần lại không có cách nào thoát khỏi sự trói buộc của tình cảm và dục vọng, sau khi đi vào động tâm ma rất nhanh sẽ mất đi tâm trí.
Nhẹ thì còn có thể chủ động rút lui kịp thời, nặng thì đạo tâm sụp đổ, một thân tu vi biến thành số không.
Ba ngày vừa qua, người có thể thông qua khảo hạch chỉ có vỏn vẹn mười mấy người, đều là thiên kiêu tuấn kiệt của mỗi đạo chính tông dốc lòng bồi dưỡng ra.
Chào hỏi hai vị đệ tử Toàn Chân giáo xong, tôi theo Khương Tuyết Dương đi đến phòng của cô ấy, kể cho cô ấy nghe những chuyện tôi đã trải qua trong Bí Cảnh Tuyết Vực.
Lúc tôi nhắc tới việc Ma Đạo Tổ Sư từng đến Bí Cảnh Tuyết Vực, cô ấy hình như không hề ngạc nhiên, giống như đã sớm biết được việc này.
Nhưng mà đến khi tôi kể tới A Lê, Khương Tuyết Dương lộ vẻ xúc động kính nể.
“Cậu nói bây giờ cô bé đang ở trong huyền quan của cậu sao?” “Vâng, tôi còn muốn hỏi sư phụ làm cách nào mới có thể đưa cô bé ra ngoài.
” “Trước tiên đừng động đến cô bé, bây giờ cậu căn bản không thể bảo vệ được cô bé.
Ban đầu Ma Đạo Tổ Sư đến Bí Cảnh Tuyết Vực chính là vì cô bé, có điều không ngờ việc mà ông ta không làm được, nhưng cậu lại làm được rồi.
”