Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 190 - Chương 190: Tự Tìm Đường Chết (2).

Chương 190: Tự Tìm Đường Chết (2).

Nếu như đây là cuộc chiến sinh tử, có lẽ Tần Liên Thiên có cơ hội giết chết tôi, chỉ đáng tiếc là từ khoảnh khắc hắn hạ quyết tâm phá vỡ huyền quan của tôi, thì hắn nhất định thua rồi.

Chỉ cần cờ chiêu hồn vẫn còn trong huyền quan của tôi, huyền quan của tôi sẽ vĩnh viễn không bị phá hủy.

Trừ khi có người có thể trực tiếp hủy diệt lá cờ chiêu hồn, mà điều này chắc chắn người thuộc cảnh giới như Tần Liên Thiên không thể làm được đâu.

Đáng tiếc, tôi vẫn là không cách nào ước lượng uy lực của lá cờ chiêu hồn này rốt cuộc có thể mạnh đến nhường nào, bởi vì chân khí mà Tần Liên Thiên chuyển nhập đến huyền quan của tôi căn bản không làm cho cờ chiêu hồn sản sinh nửa điểm phản ứng, như thể trâu đất xuống biển vậy.

Ếch đáy giếng không thể nói về biển, con sâu mùa hè không thể nói về băng, với đạo hành của tôi hiện tại không thể tìm hiểu nổi huyền cơ bên trong cờ chiêu hồn đâu.

“Cậu thật ngốc quá đi, có còn đau hay không?” đi xuống khỏi đấu pháp đài, Khương Tuyết Dương lập tức tiến tới quan tâm hỏi tôi.

“Sư phụ, không sao.

” Tôi cười, nụ cười chạm đến vết thương trên mặt tôi, tôi đau đến nỗi hít một ngụm khí lạnh.

Không cần dùng gương tôi cũng biết bây giờ trông tôi rất thê thảm, ngũ lôi đánh lên người, da thịt cháy sém, toàn thân đều là vết thương.

Dáng vẻ càng khó coi hơn, ước chừng còn đáng sợ hơn cả ác quỷ đó chứ.

“Đều trách tôi đã xem nhẹ Tần Liên Thiên, sớm biết đã để cậu trực tiếp dùng cấm bộ rồi.

” Khương Tuyết Dượng tự trách.

“Không cần đâu, Tần Liên Thiên chẳng phải cũng không sử dụng Cửu Thiên Lôi chú sao, tôi rất hài lòng với kết quả hiện tại rồi.

”‘Thật ra tôi cũng rất hài lòng kết quả hiện tại, nếu như Tần Liên Thiên thật sự tế xuất Cửu Thiên Phong Lôi chú của Trương thiên sư, tôi hoài nghi rằng thần niệm của Phong thần chưa hẳn có thể bảo vệ được cậu.

”Khương Tuyết Dương nói, Trương thiên sư nửa bước nữa là thành thiên tôn, Phong thần là chuẩn thiên tôn, nhìn thì Phong thần nhỉnh hơn một bậc, tuy nhiên nếu thực sự chiến đấu, Phong thần lại nhất định không phải là đối thủ của Trương thiên sư.

Trương thiên sư là thiên tài đạo môn, vạn pháp tinh thông.

Núi Long Hổ Chính Nhất Uy Mãnh tồn tại trên thế giới hàng nghìn năm, không biết có bao nhiêu người cung phụng thần tượng Trương thiên sư, mà Phong thần mặc dù có thần vị, lại không nhận được hương khói nhân gian.

Sau hợp đạo, nếu như lại muốn nâng cao thực lực, chỉ có hai cách: một là tiếp tục tu hành tích hợp đại đạo, kiểm soát đại đạo pháp quy nhiều hơn.

Ngoài ra còn có một cách là hưởng thụ hương khói cung phụng của nhân gian, đem sức mạnh của tín ngưỡng hóa thành đại đạo pháp quy.

Trương thiên sư bởi vì tín đồ cực kỳ nhiều nên đã một tay thành lập nên Chính Nhất Uy Mãnh giáo, nửa bước thiên tôn của ông ta so với chuẩn thiên tôn vẫn có trọng lượng, ngay cả đặt Nhân đạo tổ đình trong Hàm Cốc Quan, Trương thiên sư vẫn là một trong số những người mạnh nhất.

Bởi vì vết thương của tôi rất nặng, chân khí cạn kiệt, không thể cùng Từ Song quyết chiến.

Mà người của Tiên đạo Côn Lôn rõ ràng cũng không nguyện ý để Từ Song dễ dàng chiến thắng, đã đem trận quyết chiến giữa tôi và Từ Song dời sang ba ngày sau mới tiến hành.

Vừa trở về nơi ở của đệ tử Toàn Chân không lâu, liền có một đạo cô của Côn Lôn Tiên đạo đến viếng thăm.

Cô ấy phụng theo mệnh lệnh của Côn Lôn tiên tử đến mang thuốc cho tôi, vết thương của tôi tuy chỉ là vết thương ngoài da nhưng cũng vô cùng nghiêm trọng, thuốc trị thương của Toàn Chân giáo không thể so với Tiên đạo Côn Lôn được.

Ngoài linh dược trị thương ngoài da ra, còn có một viên Dung Chỉ Đan giá trị vạn lượng vàng trên nhân gian.

Dung Chỉ Đan có thể xóa sẹo, giúp dung nhan hồi phục như lúc đầu.

Loại linh đan này trân quý vô cùng, thế nhân cũng chỉ biết nó tồn tại trong tiểu thuyết, ngay cả Khương Tuyết Dương cũng không nỡ lấy nó ra.

Tôi tuy là nam nhân, không để tâm đến dung nhan như nữ nhân, nhưng cũng không nguyện ý làm kẻ xấu xí cả đời.

“Đa tạ sư huynh, cung xin huynh thay mặt tôi cảm tạ Côn Lôn tiên tử.

”“Phốc! Sư đệ không cần khách khí, Tiên tử nhà tôi nói rồi, nếu như vết thương ngoài của cậu điều trị không tốt, lúc kết hôn cô ấy sẽ không nỡ nhìn đâu.

”Ba ngày sau, thương tích của tôi đã hồi phục hoàn toàn, trong huyền quan tràn đầy chân khí.

Đây là trận quyết chiến cuối cùng, cũng là trận chiến quyết định túc mệnh của Côn Lôn tiên tử.

Trận chiến này đối với đạo môn có ảnh hưởng rất lớn, sau khi Võ Đang đứng về phía phủ Thiên Sư, Khương Tuyết Dương đang gặp bất lợi nghiêm trọng.

Nếu như để Từ Song lấy Côn Lôn tiên tử, đối với phe cánh Toàn Chân giáo của Khương Tuyết Dương mà nói chính là họa vô đơn chí.

Đến lúc đó, nếu như Thùy Họa vẫn không có động thái gì lớn, Khương Tuyết Dương sẽ nhanh chóng bị dồn vào chân tường.

Sự đối đầu giữa các phe cánh, thực lực cá nhân cũng không có tác dụng đâu.

Uy năng của cá nhân có mạnh, cũng không mạnh bằng pháp trận.

Trừ khi giống như Phá Quân khi đó một địch một vạn, huống chi trong thời đại Mạt Pháp cũng không tồn tại người như vậy.

Thực lực kém, hoàn toàn có thể dùng đạo binh và pháp trận để bù đắp.

Có Tần Liên Thiên làm tấm gương trước đó, Từ Song không cố gắng phá hủy huyền quan của tôi, hắn sẽ trực tiếp xuống tay với bổn tôn tôi.

Dưới nguyên thần tất cả chỉ là kiến, Từ Song vừa lên đài đã sử dụng thần niệm của nguyên thần để áp bức.

Còn tôi cũng trực tiếp sử dụng sức mạnh của mệnh cách Thất Sát, từng bước từng bước động sát cơ!

Bình Luận (0)
Comment