Sự rung chuyển vang dội, ngũ quan hỗn loạn, lục thức tiêu tán.
Đau đớn như bị lăng trì, lại giống như bị thiêu đốt vậy.
Thì ra, đây chính là cái gọi là ngũ lôi oanh đỉnh.
Máu không ngừng chảy ra từ thất khiếu, trước mắt tôi là một mảng màu đỏ tươi.
- Giải thích "Thất khiếu" bao gồm hai mắt, hai tai, hai mũi, một miệng.
Hết giải thích.
Trong thế giới màu đỏ tươi ấy, tôi thấy Tần Liên Thiên đang từng bước từng bước tiến về phía tôi, trên mặt mang theo ý cười.
Đây là trên đấu pháp đài, mặc dù tôi đã không còn khả năng đánh trả, Tần Liên Thiên cũng không dám thật sự giết chết tôi.
Hắn không thể giết tôi, nhưng có thể phá vỡ huyền quan của tôi.
“Tạ Lan tiêu rồi.
”“Hùng Quan Mạn Đạo quả thật như sắt thép, luyện ra sát kiếm thì đã sao, chẳng phải cũng bại dưới lôi pháp của đạo môn hay sao.
” “Tạ Liên Thiên so với Lữ Thuần năm đó càng có thực lực hơn, chỉ là không biết tại sao hắn ta vẫn chưa ngưng tụ ra nguyên thần nhỉ?”“Bởi vì hắn ta điên cuồng hơn Lữ Thuần, muốn học theo Tạ Lưu Vân năm đó, bỏ qua nguyên thần mà hợp đạo.
”“Nhìn Khương Tuyết Dương xem, cô ta vậy mà lại cái gì cũng dám làm vì Tạ Lan.
”“Hà hà, ta không tin cô ta dám nhúng tay vào trận đấu này trước mặt các cao nhân Tiên đạo Côn Lôn.
”Toàn thân tôi cứng ngắc, dù muốn bóp nát cấm bộ mà Khương Tuyết Dương đưa cho tôi, tôi cũng không làm nổi.
Trước đó, sau khi tôi ra khỏi Tuyết Vực Bí Cảnh, tôi muốn mang cấm bộ trả lại cho cô ấy, cô ấy không nhận mà muốn tôi giữ lại làm bùa hộ thân lúc đấu pháp.
Trước khi lên đài, Khương Tuyết Dương đã căn dặn tôi, muốn tôi phải hết sức cẩn thận với Cửu Thiên Phong Lôi chú của Tần Liên Thiên.
Nhưng chúng tôi đều đánh giá thấp hắn rồi, hắn muốn đánh bại tôi căn bản không cần sử dụng đến Phong Lôi phù, chỉ dựa vào bản thân hắn thôi là đã có thể thắng rồi.
Đây chính là không phải nguyên thần, nhưng lại đánh bại người thuộc cảnh giới nguyên thần.
Tâm thái, mưu lược đều mạnh hơn nhiều so với Lữ Thuần, ngay lúc đầu hành lễ tôi đã nhận biết được điều này rồi.
Một câu phúc sinh vô lượng thiên tôn nhẹ nhàng thôi là đã cướp đi tiên cơ từ trong tay tôi.
Không phải tôi giành xuất chiêu trước, là hắn sẽ không niệm ra được Sắc Lôi Khiển Điểm chú uy phong hung mạnh.
Cơ thể tôi không cách nào di chuyển dù chỉ một chút, chỉ có thể giương mắt nhìn Tần Liên Thiên chĩa mũi kiếm vào huyệt thần đình trên trán tôi.
Trán người có ba đại kinh huyệt, bạch hội, thần đình, ấn đường.
Bạch hợp là nơi thần thức cư ngụ, bạch hợp bị thương, thần thức ly tán.
Ấn đường là nơi hội tụ ba đại kinh mạch của cơ thể người, phụ trách sinh cơ.
Còn thần đình, chính là lối vào bên trong huyền quan.
Thần đình của người thường sẽ ở trạng thái đóng, chỉ có sau khi khai mở huyền quan, thần đình mới mở ra.
Tất cả diễn biến của vạn vật pháp tương bên trong huyền quan, đều là thông qua thần đình và thế giới bên ngoài tiến hành giao cảm nội ngoại.
Mà cái gọi là hủy hoại huyền quan, chính là dùng lực hủy diệt từ thế giới bên ngoài đánh vào trong huyệt thần đình.
Cùng với chân khí chưa đựng uy lực hủy diệt đang mạnh mẽ tràn vào, ý cười lên mặt Tần Liên Thiên càng lúc càng sâu hơn.
Thời gian trôi qua rất chậm, trên đài dưới đài một màn tĩnh lặng.
Tôi biết có rất nhiều người, đều đang ngưng thần lắng nghe.
Bọn họ khao khát được nghe âm thanh huyền quan của tôi bị phá vỡ.
Đáng tiếc thay, tôi nhất định khiến họ thất vọng rồi.
Thời gian trôi qua, ý cười trên mặt của Tần Liên Thiên ngày càng nhạt đi.
Bởi vì hắn phát hiện ra, bất luận hắn có chuyển nhập bao nhiêu chân khí đi nữa, huyền quan của tôi từ đầu đến cuối vẫn không có động tĩnh gì.
Tôi lúc này, ngũ cảm lục thức đã ổn định trở lại, nhưng tôi lại không hề động đậy, chỉ lạnh lùng nhìn hắn như thế.
Thấy hắn đã dùng hết toàn lực, bằng mọi giá đem chân khí dẫn nhập vào trong huyệt thần đình của tôi.
Hắn không biết là, bất luận hắn chuyển nhập bao nhiêu chân khí, đều sẽ bị là cờ chiêu hồn trong huyền quan của tôi nuốt chửng hết, căn bản là không gây thiệt hại một tí nào cho huyền quan của tôi cả.
Mà lá cờ chiêu hồn dù cho đã nuốt chửng một lượng lớn chân khí, vẫn lạnh lùng không có nửa điểm phản ứng.
“Tại sao ta lại không phá hủy được huyền quan của ngươi vậy chứ?” Cuối cùng, Tần Liên Thiên cảm thấy có gì đó không đúng, hắn ta cũng đã cạn kiệt chân khí như tôi.
Tôi không trả lời câu hỏi của hắn, mà vung ra thanh kiếm của mình.
Tần Liên Thiên vội vàng chống đỡ, tuy nhiên chân khí đã hết, hắn sao có thể là đối thủ của sát kiếm của tôi.
Cho dù không có kiếm khí, chỉ dựa vào kiếm phổ mà tôi học được từ Vương gia thôi đã đủ khiến hắn thương tích đầy mình rồi.
Tần Liên Thiên được người của phủ Thiên sư mang xuống, hắn không phá được huyền quan của tôi, tôi cũng không phá được huyền quan của hắn, nhưng tôi có thể như thế hạ bệ người của hắn.
Tĩnh mạch bị cắt, để xem phủ Thiên Sư có thể lấy ra bao nhiêu linh đan diệu dược để trị thương cho hắn.
Cho dù có thể chữa trị tốt, tôi tin là tâm thái vượt xa người thường của hắn cũng sụp đổ rồi.
Trận chiến này, vượt xa dự liệu của tất cả mọi người.