Nếu như hai người này tiếp tục giao đấu, Từ Song lấy thần niệm nguyên thần niêm phong thức thần của Chương Thu Thủy, một tấm bùa chú hắn cũng không sử dụng được đâu.
Chương Thu Thủy bỏ cuộc, người của phái Mao Sơn không hề thấy tiếc cho hắn ta.
Điểm đáng tiếc duy nhất là, hắn không đấu với tôi, mất đi cơ hội trả thù cho Chương Phàm.
Trận thi đấu thứ hai là tôi và Tần Liên Thiên, hắn đã tiên phong trèo lên đài đấu pháp rồi.
Tần Liên Thiên tinh luyện lôi pháp, mười năm trước đã khai mở ra huyền quan, chân khí hùng hậu không kém cạnh tôi.
Trong huyền quan bao hàm tinh thần chiến đấu của Cửu Tự Chân Ngôn, càng làm lôi pháp của hắn tăng cao uy lực.
Chỉ dựa vào những thứ này đã là kình địch của tôi rồi, huống hồ hắn vẫn còn tấm chiêu bài lớn nhất, Cửu Thiên Phong Lôi phù mà Trương thiên sư chính tay vẽ ra.
“Tạ Lan, nhớ kỹ, bất luận thế nào cũng đừng cho hắn cơ hội kích hoạt đạo phù đó, uy lực của đạo phù đó tuyệt đối không phải thứ mà bây giờ cậu có thể chống lại nổi đâu đó.
”Cô ấy không nói tôi cũng hiểu rõ, Trương thiên sư là cảnh giới nào chứ, chỉ cách nửa bước thành thiên tôn.
Bên trong Phong Lôi phù mà ông ta chính tay vẽ ra phong ấn thần niệm của ông ta, chỉ cần kích hoạt, không có người nào dưới cảnh giới hợp đạo có thể chống lại nổi.
Trên thực tế, trong khi thi đấu mà sử dụng loại vũ khí có sức hủy diệt lớn như Cửu Thiên Phong Lôi phù chẳng khác nào là gian lận, nhưng mà người của Tiên đạo Côn Lôn lại không hề ngăn cấm loại hành vi gian lận này.
“Phúc sinh vô lượng thiên tôn.
” Trước khi bắt đầu trận đấu, Tần Liên Thiên chủ động hành lễ với tôi.
Tôi vốn muốn giành ra tay trước, hắn lại hành lễ này tôi chỉ đành đáp lễ, thành thật mà nói không muốn làm mất mặt người khác.
Ai ngờ hắn lại nhân lúc tôi đáp lễ phút chốc thẳng thừng bắt đầu tế kiếm niệm chú.
Lòng tôi âm thầm mắng một tiếng hèn hạ, nhanh chóng phân ra kiếm khí tấn công.
Cao nhân một khi xuất thủ liền biết có phải hay không, đối diện với kiếm khí công kích của tôi, Tần Liên Thiên đến cả Kim Quang chú cũng không sử dụng, bộ canh đạp đấu lấy thân pháp huyền diệu khó giải thích được để tránh né.
- Giải thích: "bộ canh đạp đấu" ý chỉ đạo sĩ hành lễ tinh tú, làm một động tác triệu kiến thần linh.
Là binh ngữ, dùng trong các hoạt động tông giáo.
Hết giải thích.
Vừa tránh né, vừa đọc lớn chú ngữ.
Theo đà chú ngữ của hắn, trời sinh ra sấm chớp đùng đùng.
Điện quang còn chưa xuất hiện, thì đã chuẩn bị tạo ra được thần uy vô tận.
Nhận lấy thần uy sấm sét ẩn náu trên không trung, tôi không dám tiếp tục mảy may chậm trễ, chiêu kiếm dứt khoát mạnh mẽ, kiếm khí như cầu vồng quét sạch toàn đài đấu.
Như vậy Tần Liên Thiên chỉ dựa vào mỗi thân pháp sẽ tránh không được rồi, nhưng hắn vẫn như cũ không ngừng niệm chú, kiên quyết dựa vào Kim Quang hộ thể liên tiếp chịu ảnh hưởng từ mấy đạo kiếm khí của tôi.
Kiếm khí chém rách đạo bào trên người hắn, chém đứt búi tóc đạo sĩ của hắn, nhưng lại không có thực sự đả thương tới bổn tôn của hắn.
Uy lực của sát kiếm phụ thuộc vào sát tâm, mà trận thi đấu này từ khi bắt đầu ngăn cấm thảm sát, sát kiếm của tôi căn bản không có cách nào phát huy ra được uy lực mạnh nhất.
Cho dù Tần Liên Thiên nhìn có vẻ vô cùng thảm hại, nhưng biểu cảm của hắn vẫn kiên định như cũ, đạo chú ngữ mà hắn niệm rất dài, nhưng mỗi âm tiết đều hết sức chuẩn xác, không hề chịu bất kỳ ảnh hưởng nào từ công kích kiếm khí của tôi.
Chỉ cần nhìn vào tâm cảnh này, đã hoàn toàn đánh bại được Lữ Thuần năm đó rồi.
“Lục Thiên Hỏa Lôi, Duy Ngô Độc Tôn.
Cứu Mệnh Giáng Cập, Thu Tróc Quỷ Thần.
Hành Thần Bố Khí, Tẩu Hỏa Hành Phong…….
”“Oanh Lôi Thiểm Điện, Triển Hoắc Phong Vân.
”“Ngô Phụng Đấu Mẫu Nguyên Quân Chi Mệnh, Sắc Sắc Sắc!”Theo từ sắc lệnh sau cùng, Tần Liên Thiên cuối cùng cũng dùng được chú ngữ trên không trung, triệu hoán ra lôi tướng bên trong huyền quan của hắn.
- Giải thích: lôi tướng là một trong những công kích phá hoại và lợi hại nhất trong các nguyên tố tương tích.
Hết giải thích.
Điện quang giao thoa, sấm chớp cuộn trào dữ dội.
Xung quanh đều là bầu trời quang đãng, chỉ có phía trên đỉnh đầu tôi là một mảng lôi hải.
Lôi đình phẫn nộ, nhưng lại chưa đổ xuống, bởi vì thanh kiếm trong tay Tần Liên Thiên vẫn chưa động đậy.
“Hoàng Hoàng Thiên Uy, Dĩ Kiếm Dẫn Chi.
Cửu Thiên Chân Lôi, Dĩ Kiếm Tả Chi.
”Thanh kiếm pháp sư Trai Trám trong tay Tần Liên Thiên cuối cùng cũng động đậy rồi, tiếng sấm tương hợp, tia sét đồng hành.
Mỗi lần đánh ra một kiếm, liền dẫn một đạo sấm sét dữ dội từ trên trời xuống.
Băng đao băng tiễn của Hàn Lãnh tôi còn có thể dựa vào Phiên Vân Phúc Vũ kiếm để ngăn cản, còn lôi đình điện quang này tôi làm sao tiếp nổi đây?Sau khi khai mở huyền quan, tôi liền có thể phát huy nhiều lần Bộ Phong Tróc Ảnh mà Khương Tuyết Dương đã dạy tôi.
Theo đó tôi phân tách từng cái lại từng cái dư ảnh ra bên ngoài cơ thể, chân khí trong huyền quang nhanh chóng cạn kiệt.
Nhưng tôi không hề có biện pháp nào khác để tránh né sấm sét oanh tạc chỉ đâu đánh đó của Tần Liên Thiên, tốc độ của tôi không đủ nhanh, thân pháp cũng không được huyền diệu, chỉ có thể phân ra dư ảnh để thay bổn tôn tôi chặn tai họa thôi.
Chân khí trong huyền quan càng lúc càng thưa thớt, chịu ảnh hưởng bởi việc này, nên A Lê cũng bị kinh động tới rồi.
Cô bé đứng dậy, trên khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay lộ vẻ ngỡ ngàng.
Cô bé ngước nhìn lên bầu trời, nhưng hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Nhìn thấy A Lê, tôi đột nhiên nghĩ tới, nếu như huyền quan của tôi bị vỡ, A Lê cũng sẽ chết.
Tôi đã hứa với A ma của cô bé, sẽ chăm sóc tốt cho cô bé mà.
Cuối cùng, chân khí của tôi cũng không có cách nào triệu hoán ra bất kỳ cái dư ảnh nào nữa.
Chính tại lúc này, Tần Liên Thiên lại tiếp tục triệu hoán ra vô số tia sấm sét, trực tiếp oanh tạc trên người bổn tôn tôi!